Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 451

Lưu Thiên Hàn thấy Chiến Mục Hàng vẫn không định thả Tô Thu Quỳnh ra liền vội vàng bước tới, dùng kỹ năng để buộc Chiến Mục Hàng phải buông Tô Thu Quỳnh ra.

Một bụng lửa giận của Chiến Mục Hàng không có nơi để trút, giờ đây Lưu Thiên Hàn lại đi lo chuyện bao đồng. Anh ta mặc kệ việc Lưu Thiên Hàn đánh nhau rất lợi hại mà vung tay đấm lên mặt Lưu Thiên Hàn.

“Cậu Lục, cẩn thận!”

Nhan Nhã Tịnh bị bộ dạng hung dữ của Chiến Mục Hàng doạ sợ, cô lo rằng Lưu Thiên Hàn sẽ chịu thiệt nhưng rõ ràng cô đã lo lắng dư thừa và đánh giá thấp năng lực chiến đấu của Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn còn phản ứng anh hơn cô, trong nháy mắt, anh đã né được đòn công kích của Chiến Mục Hàng.

Bây giờ Chiến Mục Hàng đã không còn quan tâm đối thủ là ai, chỉ cần đối phương là người sống thì anh ta đều tóm lấy đánh một trận để trút hết lửa giận.

Vậy nên, từng chiêu của Chiến Mục Hàng đều vô cùng mạnh, giống như đang cố giết Lưu Thiên Hàn.

Chiến Mục Hàng nổi giận phừng phừng, Lưu Thiên Hàn cũng không khá hơn.

Người phụ nữ mà anh nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, thế mà Chiến Mục Hàng lại dám đẩy cô!

Vừa nãy nếu không phải anh kịp thời đỡ Nhan Nhã Tịnh thì chắc chắn cô sẽ ngã nhào!

Người phụ nữ của anh, làm gì có chuyện người khác muốn bắt nạt là bắt nạt?!

Thân thủ của Lưu Thiên Hàn và Chiến Mục Hàng tương đương nhau nhưng hôm nay Chiến Mục Hàng quá tức giận nên ra đòn hơi loạn, cuối cùng chỉ có thể rơi vào thế hạ phong.

Sau một trận đánh, cả người Chiến Mục Hàng đều bầm tím khắp nơi. Lưu Thiên Hàn đỡ hơn một chút nhưng khoé môi cũng bị Chiến Mục Hàng đấm một cú nên hơi sưng đỏ.

Thấy khoé miệng Lưu Thiên Hàn bị thương, Nhan Nhã Tịnh đau lòng khôn xiết. cô tức giận nhìn về phía Chiến Mục Hàng, Lưu Thiên Hàn đẹp trai như thế mà anh ta dám đánh lên mặt Lưu Thiên Hàn, hèn gì bị ghét!

Được rồi, quả thật Nhan Nhã Tịnh có hơi thiên vị người đàn ông của mình. Mặt Lưu Thiên Hàn chỉ bị thương một chỗ, còn mặt Chiến Mục Hàng lại bị xanh đỏ chi chít kìa kìa.

Hai đứa trẻ cũng là cao thủ bao che, đặc biệt là Nhan An Mỹ. Bé tức giận trừng mắt nhìn Chiến Mục Hàng: “Người xấu! Chú bắt nạt ông cậu, chú chính là người xấu!”

Chiến Mục Hàng cảm thấy vô cùng bất mãn, rõ ràng anh ta mới là người bị Lưu Thiên Hàn bắt nạt đó được không!

Nếu anh ta và Tô Thu Quỳnh cũng có một đứa con gái thì con bé nhất định sẽ đứng về phía anh chứ không bảo anh là người xấu!

Người đàn ông không có con gái thì chịu bất công thôi. Nghĩ tới đứa trẻ mà Tô Thu Quỳnh vừa phá, Chiến Mục Hàng vừa đau lòng vừa tức giận.

Anh ta trầm mặt, còn tức giận liếc nhìn Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, cô giết con của tôi, tôi nhất định sẽ khiến cô phải trả giá!”

Nói xong câu này, anh ta tức giận rời đi.

Nhan Nhã Tịnh không có tâm trạng quan tâm đến Chiến Mục Hàng, cô do dự nhìn Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, cậu sao vậy?”

“Nhã Tịnh, cậu yên tâm đi, mình không sao.” Tô Thu Quỳnh khẽ vuốt ve bụng của mình, Nhan Nhã Tịnh thông suốt, biết cuối cùng Tô Thu Quỳnh cũng không ngỡ bỏ đứa bé kia.

Nhưng như vậy cũng tốt, Chiến Mục Hàng cứ nghĩ đứa bé đã bị Tô Thu Quỳnh phá bỏ, đúng lúc Tô Thu Quỳnh có thể lặng lẽ sinh đứa bé này ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK