Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 463

Phụt…

Ngụm nước Nhan Nhã Tịnh vừa uống suýt nữa phun ra.

Anh Lưu đây là tiết tấu muốn công khai sao?

Nhưng cô bây giờ vẫn không muốn công khai với anh Lưu!

Tuy anh Lưu nói, cô ở trong lòng anh là tốt nhất, nhưng cô thật ra ở bên anh Lưu, tận sâu trong lòng là có chút tự ti, cô nghĩ, đợi cô trở nên tốt hơn chút nữa thì sẽ công khái quan hệ của cô và anh Lưu.

Gần như là ngay lập tức, dòng bình luận này của Lưu Thiên Hàn được mấy người đáp lại.

“Anh Lưu? Ha, nếu cậu là anh Lưu, tôi còn là tổng thống Mỹ đó!”

“Tôi tôi tôi, tôi là nữ hoàng Anh, mai tới bái kiến nữ hoàng bệ hạ của các cậu đi!”

“Đây là tên ngốc chui từ đâu ra vậy, ra vẻ cũng không biết đường! anh Lưu sẽ vô vị để lại bình luận ở dưới bài viết như vậy sao? Coi chúng tôi não tàn à!”

“Đóng dấu nhận định, anh Lưu Cửu này vừa chạy ra từ bệnh viện tâm thần, chứng hoang tưởng phát tác, không có thuốc chữa!”

Nhìn những dòng bình luận tấn công anh Lưu, các màn hình, Nhan Nhã Tịnh dường như có thể cảm nhận được sự ưu thương của anh Lưu.

Xã hội này là như vậy, có lúc bạn nói thật, người khác chưa chắc tin, ngược lại một số lời nói dối nào đó lại khiến người ta tin sái cổ.

Bây giờ cô và anh Lưu cách nhau rất xa, an không an ủi được linh hồn bé nhỏ bị tổn thương của anh Lưu, đợi sau khi anh Lưu về nước, cô nhất định phải ôm anh Lưu.

Nhan Nhã Tịnh đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của mình, tiếng cười sặc sụa của Tô Thu Quỳnh bỗng vang lên bên tai.

“Nhã Tịnh, cậu mau lại đây xem! Có một tên nhóc ngu ngốc mạo danh anh Lưu, bây giờ bị mọi người vây đánh rồi!”

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt quay mặt sang nhìn Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, tên nhóc ngu ngốc mà cậu nói đó chính là anh Lưu, nếu giả bao đổi!”

“Được thôi…” Tô Thu Quỳnh lặng lẽ thè lưỡi: “Nhã Tịnh, cậu nói xem anh Lưu ở phần bình luận nói anh ấy là Lưu Thiên Hàn, anh ấy không phải tìm mắng sao, mọi người ai lại tin anh Lưu tiếng tăm lẫy lừng sẽ là một cuồng ma bảo vệ vợ chứ!”

Tô Thu Quỳnh khựng lại một chút rồi vô cùng trịnh trọng tổng kết lại: “Nữ sắc họa quốc, một người anh minh thông thái như anh Lưu cũng bị cậu mê hoặc thành hôn quân rồi!”

Nữ sắc họa quốc, hôn quân, đều không phải là từ ngữ hay gì cả, nhưng lời này nghe ở trong lòng Nhan Nhã Tịnh lại ngọt ngào khó nói.

Người phụ nữ nào không hy vọng, người đàn ông mình yêu có thể toàn tâm toàn ý yêu mình, chắp tay dâng sơn hà, mong nụ cười của cô!

Tuy anh Lưu bị cư dân mạng mắng rất thảm, nhưng tình yêu là như vậy, Nhan Nhã Tịnh lướt mỗi một bình luận mắng anh Lưu, hai mắt cũng cong thành hình trăng khuyết.

Anh Lưu bị mắng là vì quá yêu cô, cho nên cô rất thích.

Ngày Lưu Thiên Hàn về nước càng lúc càng gần, tâm trạng của Nhan Nhã Tịnh càng lúc càng kích động, cũng càng lúc càng thích, khi ở trong đoàn làm phim sắp xếp đạo cụ, thường xuyên sẽ không khống chế được mà cười ngốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK