Tất cả nhân chứng vật chứng từng thứ lần lượt được đưa ra, hoàng thượng, người từ đầu tới cuối vẫn giữ trầm mặc lúc này mới kêu Vệ tổng quản công bố tội danh của Lâm Hạc Hải trước công chúng.
“Binh bộ Tả Thị lang, gan to tày trời, cấu kết với Mạn Đà La, ý đồ mưu hại gia quyến các vị đại thần trong kinh, dấy lên nội loạn cho Đại n….”, danh sách chi tiết sau đó gồm những người có liên quan tới bao gồm cả huynh đệ đích thứ của Giang gia tranh giành gia sản, còn có sự kiện Trần Quý Dương bị rắn độc cắn, cuối cùng còn trực tiếp kéo theo những đích nữ khác, hay sự thực chấn động Tuyết mỹ nhân hạ độc ám hại hoàng thượng.
Hạ, độc, âm mưu, hãm hại, hoàng, thượng!
Đây chính là tạo phản đó!
Ngoại trừ những người trong cuộc như Phó lão tướng quân, sắc mặt tất cả những người khác đều kịch liệt thay đổi, mạnh mẽ hít ngược một hơi.
Thì ra hoàng thượng không phải thực sự mắc bệnh mà là trúng độc của Mạn Đà La!
Chẳng trách Dục vương muốn che giấu sự thật, bởi loại chuyện trúng độc này còn nghiêm trọng hơn sinh bệnh nhiều, nếu không cẩn thận ngộ lỡ không thể giải độc, Đại n có lẽ sẽ thực sự đại loạn mất!
Một vài đại thần lúc này không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Nhưng phản ứng của bọn họ thật ra chỉ là thứ yếu, phẫn nộ nhất vẫn là Giang Ninh Viễn cùng Tĩnh An hầu.
Ánh mắt hai người họ nhìn Lâm Hạc Hải giống như đao sắc, hận không thể lập tức lôi ông ta đi lăng trì.
Tĩnh An hầu không cần phải nói, đương nhiên là vì nhi tử xém chút xảy ra chuyện rồi, nếu xui rủi thì không những người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, mà quan hệ thông gia không dễ dàng gì mới kết được với phủ tướng quân suýt nữa đã một lần nữa thì dây cà ra dây muống, tất nhiên ông ta căm hận vô cùng kẻ làm ra con rắn thuốc đáng chết kia.
Nếu không phải Lâm Hạc Hải cho người thả rắn thuốc ra ngoài, thì Cơ Vô Nguyệt nào có cơ hội tính kế Quý Dương cùng Vân Thi đây?
Nhưng so với hoàn cảnh đã chuyển biến tốt của Trần Quý Dương, Giang Ninh Viên lại càng hận thấu xương.
Bởi vì Lâm Hạc Hải âm thầm thúc đẩy thứ tử Giang Mộc Lâm sinh lòng ác độc hãm hại huynh trưởng của mình, gây ra cảnh huynh đệ tương tàn, khi hai người đánh nhau ở lầu xanh còn cố ý phái người đưa dao cho Thích Cẩm Vinh, giúp hắn ta chém đứt eo con trai mình!
Hiện tại thứ tử ưu tú đã bị gạch tên khỏi gia phả, từ nay đã không còn quan hệ với Giang gia nữa, về phần trưởng tử tuy rằng trải qua chuyện này đã trưởng thành hơn nhưng vì vết thương có lẽ cả đời này cũng không được khỏe mạnh!
Tại khoảnh khắc này Giang Ninh Viễn thực sự muốn bóp chết Lâm Hạc Hải ngay tại chỗ.
Những người chưa bị Lâm Hạc Hải tính toán tới một mặt vừa đồng cảm với tai vạ mà Giang Thượng thư cùng Tĩnh An Hầu gặp phải, vừa thầm liệt kê xem trong chuyện này rốt cuộc còn dính líu tới bao nhiêu nhà quyền quý khác, sau đó không khỏi cảm thấy kinh hãi bởi độ thâm độc của Lâm Hạc Hải.
Nếu không phát hiện kịp thời, sau này có phải họ cũng sẽ trở thành đối tượng bị Lâm Hạc Hải tính kế, cùng các thế gia sở hữu thực lực tương đương trở mặt thành thù, đấu đá tới không chết không thôi hay không?
Đây chưa phải là tất cả! Trước đó, Lễ bộ Lang trung Chu Kế Phương kích động những người khác xung đột với cấm vệ trước cổng cung điện dẫn đến thương vong không nhỏ, kỳ thực cũng là do Lâm Hạc Hải âm thầm xúi giục, những hộ vệ đó đều do ông ta một tay sắp xếp, mưu đồ kéo chân toàn bộ các vị đại nhân có mặt lúc đó xuống nước, rõ ràng là cố ý muốn lôi kéo thêm càng nhiều người, khiến triều đình Đại n của bọn họ rơi vào hỗn loạn!
 m độc! Thực sự là quá âm độc mà!
Trong khi tất cả mọi người đều đang chìm trong kinh hoàng, sợ hãi hoặc là sục sôi hận thù thì cũng có một người tức tới đỏ hoe hai mắt, đó chính là Thích Bá Hàn.
Cách đây không lâu, ông ta còn bị Lâm Hạc Hải xúi bẩy náo loạn kháng nghị chuyện tạo phản của Dục vương, hiện tại cuộc phản loạn của Dục vương chẳng hề tồn tại, nhưng Lâm Hạc Hải vậy mà lại thông đồng cấu kết với Mạn Đà La.
Ông ta phản quốc tại sao còn muốn kéo bọn họ theo làm đệm lưng? Không lẽ ngấm ngầm mưu tính Lễ bộ Thượng thư và Tĩnh An Hầu vẫn chưa cam tâm, còn muốn hạ bệ Hộ bộ Thượng thư là ông ta nữa? Đúng là thâm độc!
Sau khi tất cả tội danh được thông cáo, bao gồm cả những âm mưu chưa kịp thực hiện được nhắc tới trong thư từ trao đổi với quý tộc thậm chí là hoàng thất của Mạn Đà La, hoàng thượng mới trầm giọng hỏi: “Lâm Thị lang, ngươi còn gì để nói không?”
Khóe miệng Lâm Hạc Hải run run tựa như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ suy sụp gục đầu, khàn giọng nói: “Thần… nhận tội”.
Hoàng thượng đanh mặt: “Mạn Đà La rốt cuộc đã cho ngươi lợi lộc gì khiến ngươi không ngần ngại từ bỏ địa vị hiện tại để mưu phản, hả?”
Điều này cũng là câu hỏi chung của các đại thần các.