Dù cho Giang Ninh Viễn không mong muốn sau khi con trai trưởng xảy ra chuyện lại mất thêm con vợ lẽ, nhưng vụ án cũng đã làm kinh động đến hình bộ, Đại Lý Tự và đến cả Hoàng thượng nữa, một mình ông ta không thể tự quyết được.
Chỉ là bởi vì kẻ chủ mưu là con trai ông ta nên phía bên Hình bộ cũng muốn cân nhắc ý kiến của ông ta ở một mức độ nào đó, nhưng thật sự Giang Ninh Viễn không đủ nhẫn tâm bắt Giang Mộc Lâm đền mạng cho con trai trưởng, vì vậy ông ta chỉ có thể gạch tên hắn khỏi gia phả, để hắn ta và mẹ ruột của hắn ra đi tay trắng, còn lại thì để mặc cho Hình Bộ xử lý.
Mặc dù hắn đã phạm phải tội mua chuộc người khác hành hung giết người, nhưng chỉ cần chỉnh sửa bản án một chút thì có thể biến hắn ta thành đồng loã kích động Thích Cẩm Vinh dạy dỗ Giang Mộc Hàn một bài học, chịu một ít đau đớn ngoài da. Người đã đưa vũ khí cho Thích Cẩm Vinh cũng không phải hai tên sai vặt bị mua chuộc, thậm chí vẫn chưa tìm được người đối chấp sao, thế nên vẫn còn có cơ hội sống sót quay về.
Vì vậy, sau phán quyết của Hình bộ và Đại Lý Tự, Giang Mộc Lâm bị đánh một trăm trượng, ngoài ra hắn ta còn bị cách chức, hơn nữa Hoàng thượng đã hạ chỉ cả đời này cấm hắn ta nhập quan trường, còn những hình phạt về thể xác khác thì hầu như không có.
Tuy nhiên, đối với Giang Mộc Lâm mà nói, hình phạt cả đời này không được làm quan chẳng khác nào một cú đánh trời giáng.
Về phần Thích Cẩm Vinh và Tạ Vân Hải, hãy nói người ở sau trước.
Mặc dù hắn ta không phải chủ mưu, càng không phải kẻ ra tay chém người, nhưng cuối cùng vì tội châm dầu vào lửa, xúi bẩy gây chuyện, kết quả bị tuyên án phế truất chức quan chủ sự Lễ bộ mà hắn ta đang tạm giữ, thân bại danh liệt.
Tuy không nói sẽ bị cấm làm quan suốt đời, nhưng Tạ Vân Hải vốn là một công tử chơi bời, ngu dốt, công danh trước kia có được là do ông cụ đã hao công tổn trí rất nhiều, điều này ai cũng ngầm hiểu trong lòng, bây giờ lại bị đá về vạch xuất phát, muốn dựa vào thế lực nhà họ Tạ để vơ lấy một chức danh là điều không thể nữa rồi, nếu muốn thì chỉ có thể dùng chính sức lực của mình mà tranh giành thôi.
Tất nhiên, người xui xẻo nhất phải là Thích Cẩm Vinh, kẻ đã ra tay chém người.
Lại Bộ Thượng Thư Giang Ninh Viễn này cũng thật tàn nhẫn, hoặc có thể do không thể đuổi cùng giết tận Giang Mộc Lâm nên ông ta đã hoàn toàn trút hết giận dữ lên Thích Cẩm Vinh, sau khi Hoàng thượng có phán quyết cuối cùng, khi hỏi ý kiến của ông ta, ông ta đã trực tiếp tham khảo cách làm của Thích Vy trong yến tiệc mừng thọ trước đó, ăn miếng trả miếng, nợ máu phải trả bằng máu, chém chân của Thích Cẩm Vinh!
Lần này không giống như lần Cơ Vấn Thiên giáo huấn Thích Cẩm Vinh trước kia, chỉ cần dưỡng thương hai ba tháng là có thể khỏe lại.
Về phương diện y học, có thể khôi phục dù bị đánh nát xương, nhưng với trình độ y học hiện tại của Đại Ân, hoàn toàn không thể hồi phục được lại như ban đầu, có thể coi như để Thích Cẩm Vinh nếm trải nỗi đau của Giang Mộc Hàn.
Sau khi Thích Vy biết tin, rất muốn cho Giang Ninh Viễn một cái like khen ngợi, học nhanh đấy chứ!
Cứ như vậy, Giang Ninh Viễn cũng coi như trút được cơn giận, ông ta ngừng hành động, việc còn lại chỉ chờ Thích Vy thực hiện ca phẫu thuật lần hai, lần ba cho Giang Mộc Hàn để có kết quả hồi phục tốt nhất có thể, tương lai rốt cuộc nhà họ Giang là do Giang Mộc Hàn kế thừa hay là đợi Giang Mộc Thần trưởng thành thì sau này sẽ giải quyết, chắc phải nhiều năm sau nữa mới suy nghĩ đến chuyện này.
Nhưng nhà họ Giang tạm coi như hài lòng thì Thích gia thấy vô cùng tức giận.
Kể từ sau khi Giang Mộc Lâm bị bắt, Thích Bá Hàn lại cảm thấy rằng con trai mình rõ ràng là chịu tai bay vạ gió, cho dù là phải chịu trừng phạt cũng chắc chắn không đáng phải bị đánh đến gãy chân, trở nên tàn phế giống như Giang Mộc Hàn.
Rõ ràng là anh em nhà họ Giang chém giết lẫn nhau liên lụy đến Thích Cẩm Vinh, nhưng Giang Ninh Viễn không chịu buông tha cho hắn ta, quả thực ức hiếp người quá đáng!
Nhưng chuyện đã xong, dù có làm náo loạn đi nữa thì Thích gia cũng không thấy có được lợi ích gì, ông ta chỉ có thể nuốt cục tức này xuống, một phần nguyên nhân cũng là do, dù sao Thích Cẩm Vinh cũng không phải trụ cột của đời sau của Thích gia, chỉ là con của vợ lẽ, mạng của Tạ Vân Hải cũng đã được giữ lại, Tạ An Như cũng không muốn tốn nhiều công sức, nhà họ Tạ cũng không muốn tiếp tục xen vào chuyện này, vậy một mình ông ta có thể làm gì?
Ít nhất, so sánh giữa con trưởng nhà họ Giang với đứa con của vợ lẽ như Thích Cẩm Vinh, trong trường hợp người sau đuối lý nhưng vẫn giữ được tính mạng, như thế cũng là thỏa mãn rồi, chỉ là trong lúc thượng triều, ông ta khó tránh khỏi việc đối đầu với Giang Ninh Viễn, lời trong tiếng ngoài nồng nặc mùi thuốc súng.
Ngoài ra, Thích Bá Hàn lại tìm đến Thích Vy, hy vọng rằng nàng có thể chữa lành vết thương cho Thích Cẩm Vinh, vả lại lý do cũng rất hợp tình hợp lý
"Đến một người chỉ có quan hệ tốt là Giang Mộc Hàn cũng có thể chữa, thế thì không thể không chữa người có quan hệ máu mủ, huynh đệ ruột thịt sao?"
Thích Vy cũng không từ chối mà nói: "Cứu người cũng được, ta cũng chỉ giữ chức Vương phi thôi, còn công việc chính của ta vẫn là hành nghề y trị bệnh. Cho dù là Giang Mộc Hàn hay Thích Cẩm Vinh, họ đều là bệnh nhân của ta, ta sẽ đối xử bình đẳng như nhau".