Trần hoàng hậu nghiêng đầu nhìn hướng Cơ Vô Dạ như hỏi ý, hai người ngầm hiểu rồi nói như đinh đóng cột: “Ý của hoàng hậu chính là ý của trẫm, ngươi bị oan ức, hoàng đệ chắc chắn rất đau lòng, nếu không giải quyết thỏa đáng khó tránh khỏi để lại vướng mắc trong lòng, sau này cũng không dễ chung đụng, không bằng hôm nay nói ra hết tất cả, hiện trường có nhiều triều thần làm chứng, ngươi tự mình trừng phạt thì chuyện này coi như kết thúc tại đây, sau này trẫm cũng không truy cứu thêm nữa”.
Nói đoạn còn đặc biệt nhìn hướng Thích Bá Hàn: “Thích thượng thư có đồng ý với giải pháp này của ta không?”
Lời này của hắn ta cũng là một lời cảnh cáo đối với phu thê Thích Bá Hàn và Thích Cẩm Nhã, cho dù Thích Vy định làm gì bọn họ cũng không được phép vì nó mà ôm hận trong lòng, sau ngày hôm nay, sự việc coi như cho qua, ai dám lấy chuyện này làm cái cớ để náo loạn, đến lúc đó sợ rằng người phải chịu trừng phạt không chỉ có Thích Cẩm Nhã nữa.
Với tư cách là một thần tử, Thích Bá Hàn có thể làm trái ý hoàng thượng ngay trước mặt mọi người sao?
Ông ta chỉ đành cung kính gục mặt đáp: “Tất cả xin nghe theo quyết định của hoàng thượng và hoàng hâu”.
Ngoài mặt ông ta vẫn duy trì vẻ sầu khổ, nhưng thực ra trong lòng lại thả lỏng một hơi, tự cảm thấy hai tỷ muội đại nữ nhi và Thích Cẩm Nhã tuy rằng trong nhà có chút mâu thuẫn nhưng hẳn là nên hiểu đạo lý nhất trí đối ngoại, huống hồ Thích Vy cũng không thực sự xảy ra chuyện gì, thật ra chuyện này cũng không phải việc gì quá to tát, giao cho người nhà tự giải quyết với nhau về cơ bản không cần lo lắng bị phạt nặng.
Thích Vy nếu thực sự muốn quan báo tư thù, nơi này nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào như vậy, một khi nàng thiên lệch, không màng tình thân không chỉ tổn hại thanh danh mà còn có thể khiến không ít người trở ngược mũi giáo và tin tưởng Thích Cẩm Nhã không hề cố ý.
Đến lúc đó lập trường đảo ngược sẽ có lợi hơn cho họ.
Trong lòng những người đang xem kịch hay kia cũng nổi lên suy nghĩ giống như Thích Bá Hàn, họ đều đang đoán xem Thích Vy sẽ nhân cơ hội này mà ‘nước đục thả câu’ hay là nể mặt người thân mà ngậm bồ hòn làm ngọt.
Thích Vy vỗ vỗ cánh tay của Cơ Vấn Thiên, ra hiệu cho hắn thả mình ra trước, sau đó choàng lên áo khoác, chậm rãi đi về phía Thích Cẩm Nhã dưới cái nhìn cảnh giác và đầy căng thẳng của nàng ta.
So với việc để người khác đắn đo xem xét xử phạt thế nào, có thể tự mình giải quyết kẻ hãm hại mình, nàng cầu còn không được.
Thích Vy không biết tâm lý của một số người đang xem náo nhiệt sao? Nàng đương nhiên biết rõ tất cả.
Nhưng nàng sẽ để ý sao? Hoàn, toàn, không!
Chừng mực gì đó, ai quan tâm được nhiều như vậy, ưu tiên bản thân trước rồi nói!
Mắt thấy khoảng cách giữa Thích Vy và Thích Cẩm Nhã ngày càng gần, trên mặt rất nhiều người đều không giấu được vẻ hưng phấn, hai mắt của một đám lão thần và quý phu nhân một bó tuổi đều sáng rực như sao, ngồi yên chờ xem Thích gia tranh chấp nội bộ, đồng thời còn tính toán xem có thể thu được chút lợi ích gì từ trong đó hay không.
Đi tới trước mặt Thích Cẩm Nhã, vì đối phương còn đang quỳ dưới đất, Thích Vy liền từ trên cao nhìn xuống nàng ta, giọng điệu lạnh nhạt tới thờ ơ: “Bất luận ngươi có cố ý hay không nhưng đều đã tạo thành chuyện đã rồi, nếu như ta không biết bơi… không biết lúc này còn có thể lành lặn đứng ở chỗ này hay không?”
“Ta có thể tự cứu mình là do bản thân có bản lĩnh, không có nghĩa với việc ngươi có thể vì vậy mà được miễn tội, trần đời không có đạo lý này đâu”.
Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, tất cả đều cảm thấy quả thực cũng có đạo lý.
Dù nhiều khi người ta luôn bào chữa cho những người thân của mình bằng cách nói rằng nạn nhân trên thực tế không chịu tổn hại quá lớn nhưng người bi hại may mắn không bị thương liền có thể nói kẻ phạm tội là vô tội sao? Đây là luận điệu hoang đường!
Cơ Vấn Thiên và Cơ Tiểu Dương không biết Thích Vy có dự định gì, nhưng lại rất chắc chắn đối phương sẽ không bao giờ để Thích Cẩm Nhã trôi qua bình yên như trong hy vọng của Thích gia, bây giờ nghe vậy lại càng khẳng định nàng sẽ không buông tha dễ dàng, nói không chừng đã nghĩ ra cách hay nào đó vừa có thể trút giận lại vừa có thể bịt miệng tất cả mọi người lại rồi!
Nghĩ tới đây hai người liền kinh ngạc nhìn Thích Vy, dưới cái nhìn trở tay không kịp của mọi người, nàng đột nhiên vươn tay đỡ Thích Cẩm Nhã dậy, sau đó… ‘tinh tế’ vấp chân, kéo lấy người rồi chuẩn xác đá thật mạnh xuống hồ!
Chỉ nghe thấy ‘phịch’ một tiếng, Thích Cẩm Nhã trực tiếp bị Thích Vy đá vào hồ!
Mọi người: “!”, nghẹt thở!
Động tác này quá giả tạo rồi chăng?
Còn có thể chơi đùa như vậy sao?
Bất kể là đế hậu hay lão tướng quân và lão thái phò, hoặc quan lại tự nhận đã kinh qua nhiều trường hợp trọng thể đều sững sờ nhìn sang gương mặt vẫn điềm nhiên như không của Thích Vy, chẳng ngờ tới nàng sẽ bạo gan như vậy.