“Điều kiện ở biệt trang Ninh Thành kém xa ở kinh thành, ta lại không có nhiều bạc trong tay, hạ nhân ở biệt viện đã quen thói nịnh cao đạp thấp, cho ta uống trà lạnh, ăn cơm nguội, thậm chí đến ngày đông giá rét cũng không có nước nóng mà tắm, sau đó ta phát hiện ra mình có thai, nôn nghén rất khó chịu rồi, còn phải chăm sóc sức khỏe của bản thân, đồng thời đề phòng có người hãm hại mình, nếu là ngươi, ngươi có thể không oán hận sao?”, dù Dục Vương phủ đưa bao nhiêu bạc làm phí phụng dưỡng đi nữa, nàng cũng có thể miễn cưỡng bỏ qua một ít, nhưng thật ra năm năm qua, Dục Vương phủ thật sự luôn xem như nàng không tồn tại.
Nếu không để bụng, đợi Cơ Vấn Thiên tìm nàng và con trai về rồi là không mang thù, vậy nàng thành bà già ngu ngốc rồi!
Cơ Vấn Thiên: “…”, không thể cãi lại!
Trước tiên không nói tới việc hắn là đàn ông, không thể mang thai sinh con, chỉ đổi góc độ mà nghĩ, nếu có người dám làm thế với mình, hắn thật sự rất muốn nghiền tên đầu sỏ khiến người ta hận kia thành tro, không, không phải chỉ muốn mà hắn chắc chắn sẽ khiến đối phương chết rất khó coi.
Nghĩ như thế, Cơ Vấn Thiên cảm thấy mình thật sự nên cảm thấy may mắn là trong khoảng thời gian này, Thích Vy không ra tay tàn nhẫn lúc hắn lơ là cảnh giác.
Xét về võ công, nàng hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, nhưng dựa vào y thuật, nàng muốn bỏ thuốc hắn mà thần không biết quỷ không hay thì hoàn toàn có khả năng làm được.
“Nhưng… dù trong lòng không vui thế nào thì vẫn phải sống tiếp theo, không thể hưởng thụ vinh hoa phú quý ở kinh thành cũng chẳng sao, ta bận nuôi con, cũng không rảnh nghĩ tới mấy thứ vớ vẩn kia, đâu phải ta không thể nuôi nổi bản thân, không có ngươi, ta vẫn có thể ăn sung mặc sướng”.
Nói thật, với Thích Vy, cuộc sống sau khi đến thế giới này và đời trước chẳng có gì khác biệt cả, từ sáng đến tối, không phải chế thuốc thì cũng là khám bệnh, kiếm tiền, ăn chơi, hưởng thụ.
Nếu phải nói ra có gì thay đổi khác đời trước thì là có thêm một đứa nhóc nữa.
Đời trước, nàng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với ai, không kết hôn thì đương nhiên sẽ không có con. Đời này, cho dù là tự nguyện hay không, nàng cũng đã có một đứa con trai thông minh lanh lợi Cơ Tiểu Dương rồi, xét theo ý nghĩa nào đó thì nàng lời mà.
Về phần người cố ý làm nàng không vui, đã nhìn thấy kết cục của Liễu Lục rồi đấy, thủ đoạn của đám người trong biệt trang cũng không cao minh gì, chỉnh đốn họ chỉ là chuyện nhỏ, vừa rồi nàng cũng chỉ đang bán thảm với Cơ Vấn Thiên chứ thực tế thì năm năm qua cũng không tới mức nào, ngược lại còn mang đến cho nàng và Cơ Tiểu Dương rất nhiều niềm vui.
Cơ Vấn Thiên không biết suy nghĩ của nàng, chỉ cảm thấy bản thân bị nói tới mức thành kẻ vô tích sự.
Cho dù hắn là Chiến Thần bất bại trong lòng tất cả người dân Đại Ân thì thế nào? Hắn thậm chí còn chẳng thể cung cấp một cuộc sống thoải mái cho vợ con, hắn làm người quá thất bại.
“Hơn nữa, nếu ta muốn tìm người tính sổ, kẻ đầu tiên chắc chắn là nhà họ Thích, là Tạ An Như, ngươi thì tạm thời đứng sang một bên đi”.
Cơ Vấn Thiên sửng sốt: “Vậy nếu giải quyết xong Thích gia và Tạ An Như thì sao?”
Vẻ mặt Thích Vy cứng lại, nghiêng đầu, mượn dùng ánh trăng nhìn thẳng vào đối phương, một lúc lâu sau mới xoay mặt sang hướng khác, kéo chăn mỏng đắp lên người, thản nhiên nói: “Vậy thì phải xem biểu hiện của ngươi”.
Cơ Vấn Thiên nhìn bóng lưng của nàng, thầm nở nụ cười.
“Ta sẽ không khiến nàng thất vọng”.
Tiếc nuối năm năm chỉ có thể xảy ra một lần, những ngày tháng sau này hắn sẽ khiến nàng quên đi tất cả khó khăn trong quá khứ, tận hưởng hạnh phúc, tôn vinh và những gì nàng nên có.
“Lần tuyển tú này đã kết thúc, sao kinh thành còn náo nhiệt vậy nhỉ?”, Thích Vy vừa mang theo mấy xe dược liệu đã sơ chế về kinh, nhận lấy trà do Thanh Đại đưa sang, dốc một hơi uống cạn, lau miệng hỏi Cổ quản gia: “Gần đây còn chuyện náo nhiệt gì khác à?”
Cổ quản gia cười nói: “Mấy năm nay người không ở kinh thành nên chắc là không nhớ, vài ngày nữa là đến tiết Thiên Thu rồi”.
Thích Vy thầm nói: Ta có ở kinh thành hay không thì cũng không biết nhiều về lễ hội của Đại Ân các người đâu, nhưng nghe tiết Thiên Thu này hơi quen tai, tiết Vạn Thọ, tiết Thiên Thu, đây chẳng phải là sinh nhật của Hoàng đế, Hoàng hậu sao?
Thế nên sắp đến sinh nhật Hoàng hậu rồi à?
“Tiết Thiên Thu này được tổ chức lớn lắm à?”
Cơ Vấn Thiên nói: “Cũng không làm gì cả, hàng năm trong cung đều tổ chức tiết nhân tiết Thiên Thu, chiêu đãi các viên quan từ ngũ phẩm trở lên và gia quyến của họ, còn có các tông thất, công thần, quyền quý cùng nhau chúc mừng. Thỉnh thoảng các nước xung quanh cũng sẽ phái sứ giả dâng quà đến chúc mừng, nhưng phần lớn đều là đưa đến vào tiết Vạn Thọ, vì tiết Thiên Thu khá sát với Trung Thu nên đa số đều đợi đến Trung Thu mới hiến lễ”.