• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chap 21

🐺: Tống Á Hiên anh là đang thách thức sự kiên nhẫn của tôi đấy à?

Diệu Văn bây giờ ngày càng tức giận, trên mặt nổi rõ cả gân xanh.

Anh mạnh tay ném ra trước mặt Á Hiên một sấp hình cái bộp. Là hình gì á? Là hình cậu đang ôm Chân Nguyên lúc ở sân bay đấy!

Á Hiên nhìn thấy mấy tấm hình thì không giấu được sự sửng sốt, trợn tròn mắt nhìn.

Ơ? Lưu Diệu Văn đào đâu ra mấy tấm hình này vậy? À, biết rồi, thì ra đây chính là cái lý do chó má đã khiến Diệu Văn tức giận đùng đùng với cậu thế này.

🐺: Ha ha, đúng rồi, đi đón tình nhân thì làm sao mà nói cho tôi biết được! ANH NHÌN ĐI! CÓ PHẢI NHƯ VẬY KHÔNG HẢ!!!

🐟: Cậu muốn nghĩ như thế nào thì tùy cậu, tôi cũng chẳng có nghĩa vụ gì để mà phải giải thích chi tiết cho cậu từng li từng tí một.

Á Hiên nhún vai một cái, vẫn thản nhiên mà đáp lời. Chẳng có dáng vẻ hoảng hốt gì nữa mà đi đến ngồi xuống ghế sofa gần đó.

Diệu Văn thấy thế liền đi đến bóp cằm của cậu, lực rất mạnh chỉ thiếu điều méo cả quai hàm thôi.

🐺: Anh nên nhớ thân phận của mình! Anh chỉ là một kẻ thay thế mà thôi, đừng có mà nói chuyện với tôi cái kiểu khiêu khích như thế. Ai cho anh cái can đảm đó vậy HẢ?

🐟: Đấy đấy đấy, chính miệng Lưu tổng cao cao tại thượng cũng vừa mới nói tôi chỉ là một kẻ thay thế, không hơn không kém còn gì? Vậy cho tôi hỏi một câu nhé? Tôi đi cùng thằng đàn ông khác ngài lấy cái quyền chó gì để quản tôi? HẢ?

🐺: ANH.. ANH CÂM MIỆNG LẠI CHO TÔI!!!

Diệu Văn gằn giọng, tay cũng bóp cằm cậu mạnh hơn, đau điếng cả người nhưng Á Hiên vẫn chẳng nói câu gì.

🐺: Ha ha ha, vậy là bao nhiêu lâu nay tôi đã nghĩ lầm về anh mất rồi. Lúc thì nói yêu tôi, lúc thì lại nằm gọn trong lòng thằng đàn ông khác. Đúng là lăng nhăng.

Á Hiên cười nửa miệng tỏ vẻ khinh bỉ. Khóe mắt cậu lúc này thực sự là đã cay xồng sộc vì cái từ "Lăng nhăng" phát ra từ miệng Diệu Văn rồi.

🐟: Ha ha ha ha..

Á Hiên cười lớn, Diệu Văn nhìn mà thắc mắc.

🐺: Cười cái gì?

🐟: Yêu sao? Ha ha ha, đúng vậy, tôi yêu cậu rất nhiều. Ha ha. Nhưng mà.. TỐNG Á HIÊN CÁI CON NGƯỜI YÊU LƯU DIỆU VĂN HƠN CẢ TÍNH MẠNG CỦA MÌNH ĐÃ CHẾT RỒI!! CHẾT LÂU RỒI! TỪ CÁI NGÀY MÀ NGƯỜI NÓ THƯƠNG NHẤT, YÊU NHẤT PHÁN CHO NÓ MỘT CÂU RẰNG NÓ CHỈ LÀ MỘT KẺ THAY THẾ, KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM!!!

Á Hiên nói mà nước mắt cậu không tự chủ được rơi lã chã. Diệu Văn sau khi nghe xong thì cũng chỉ biết chôn chân tại chỗ mà im lặng.

🐺:...

🐟: Cậu biết không? Từ nhỏ tôi đã không có được tình yêu thương từ ba mẹ, vì thế nên trái tim tôi chỉ có một mong muốn duy nhất đó chính là khát vọng được yêu thương.

Á Hiên sụt sịt, dừng một chút rồi lại lên tiếng nói tiếp.

🐟: Và rồi một ngày, cậu xuất hiện trong cuộc đời của tôi. Cậu sưởi ấm cho trái tim hằng lạnh giá của tôi bằng cái thứ tình yêu mà tôi cứ tưởng nó là thật của cậu. Sau đó rồi thì chính cậu, chính cậu cũng lừa tôi một vố đau đớn.. Tại sao vậy chứ?

Nước mắt Á Hiên không tự chủ được mà rơu ngày một nhiều, cậu ngồi khụy xuống đất ôm mặt mà khóc nấc lên từng tiếng.

Diệu Văn khi nhìn cậu như vậy thì lòng anh cúng theo đó mà nhói lên từng hồi.

Đúng rồi, Lưu Diệu Văn anh đây chỉ là thương hại sau khi nghe xong hoàn cảnh của cậu mà thôi. Phải, sự thật chính là như vậy!!!

🐺: Vì thế mà giữa thanh thiên bạch nhật anh lại đi đón tình nhân của mình sao? HẢ?

🐟: Phải thì đã sao mà không phải thì đã sao?

Á Hiên ngước mặt lên nhìn anh, tay cậu đưa lên lau bằng sạch nước mắt. Vẻ mặt cậu bây giờ lại trở về y hệt như cũ.

Câu trả lời như có như không của cậu quả nhiên đã thành công chọc Diệu Văn tức giận.

Anh lại đi đến bóp mạnh cằm Á Hiên, bây giờ Á Hiên có thể cảm nhận được sự giận dữ thật sự qua hành động này rồi vì quả thực nó còn mạnh bạo hơn cả lúc nãy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK