• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chap 19

🐰: Hiên ơi là Hiên, tao đã nói mày nên ly hôn với Diệu Văn đi mà. Sao mày không bao giờ nghe tao hết vậy?

🦊: Phải đó, Lin nó nói đúng đó Hiên à. Ly hôn để được giải thoát.

🐟: Ly hôn? Ha ha ha, 2 người nghĩ rằng Diệu Văn chịu ly hôn ư? Với lại.. em cũng không.. nỡ..

Giọng Á Hiên nhỏ dần. Cậu yêu Diệu Văn, dù có như thế nào đi nữa thì cậu vẫn cứ.. yêu. Yêu đến mù quáng, yêu đến không cần lý do.

🐰: Biết là mày vẫn còn rất yêu nó, rất rất yêu nó nhưng bây giờ nó đã có Á Xuân rồi!!

🦊: Em và Á Xuân, nhất định một trong 2 người phải rời khỏi Diệu Văn.

🐟:...

Á Hiên cười nhẹ. Nụ cười của cậu vô cùng xinh đẹp nhưng nó giờ lại méo mó, chứa đựng đầy sự thống khổ.

Nếu như.. nếu như Diệu Văn cảm thấy hạnh phúc khi ở cạnh Á Xuân thì cậu sẵn sàng rời đi.

Chỉ cần nhìn thấy Diệu Văn của cậu hạnh phúc cậu cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

Tình yêu mà.. chỉ cần như vậy là đủ rồi.

🦊: Vậy thôi. Anh về trước đây, Diệu Văn nó mà bắt nạt em thì cứ alo anh, anh kêu Gia Kỳ xử nó cho em.

🐟: Được rồi, được rồi, Diệu Văn không dám làm gì em đâu, Đinh ca yên tâm đi.

🐰: Tao cũng về đây. Mày nhớ những lời tao nói nghe chưa, dứt tình càng sớm mày càng bớt đau khổ.

🐟:... Rồi, tao cần thời gian.

Sau khi Tuấn Lâm và Trình Hâm về rồi thì tâm trạng cậu lại đâu vào đó, thậm chí còn tệ đi không ít ấy chứ.

Reng reng reng..

Á Hiên đang ngồi thẫn thờ thì bỗng điện thoại cậu réo lên liên hồi.

Số điện thoại này.. sao lại cảm thấy nó có cái gì đó rất đặc biệt nhỉ?

...: Alo, tiểu Hiên Hiên.

Sao.. sao nó giống với cái tên mà ca ca hay gọi cậu lúc còn nhỏ thế chứ? Giọng nói này cũng quen lắm nhưng sao cậu không nhớ đã nghe thấy nó ở đâu hết vậy?

🐟: A.. alo, xin hỏi là ai vậy ạ?

...: Ây daaa, mới có hơn chục năm mà đứa em này của mềnh đã quên giọng mềnh gồi seo? Trời ơi, tui đau đớn, tui gục ngã mà, hu hu.

🐟: Giọng nói này là.. CHÂN NGUYÊN CA CA!!! LÀ CHÂN NGUYÊN CA CA!!

🐿: Người anh siu cấp đẹp troai số một thế giới của mài đâyyyyyy

🐟: Bao nhiêu năm mà anh vẫn nhây như vậy, ha ha ha.

🐿: Thôi đừng cười nữa, ra sân bay đón anh nhanh lên.

🐟: Ca về Trung Quốc rồi sao?

🐿: Về rồi, về rồi.

🐟: Đợi em một chút nhé.

Á Hiên cúp máy rồi vơ đại cái áo khoác, phi thẳng xuống nhà nhanh như gió. Lại gặp Diệu Văn ngồi trên sofa xem heo peppa.

🐺: Đi đâu?

🐟: Tôi đi đâu? Cũng chẳng đến lượt Lưu tổng phải quản đâu!!

Nói xong cậu đi luôn, chẳng để Diệu Văn nói thêm câu gì.

Diệu Văn bên trong nhà thì mặt đen xì xì nhưng cũng vẫn ngồi bất động ở sofa.

Dù sao khi Á Hiên trốn thì anh cũng thừa sức bắt về, lo làm gì cho mệt.

🐿: Bên này, ở bên này, tiểu Tống ơiiiii.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc Á Hiên liền quay đầu lại.

Lọt vào mắt cậu là thân ảnh của một người con trai. Vị ca ca này đã cách xa cả chục năm nay của cậu không ngờ lại cao và đẹp trai đến vậy.

Chân Nguyên dơ tay vẫy vẫy cậu lại chỗ mình.

Á Hiên liền chạy vụt đến ôm chầm lấy Chân Nguyên.

🐿: Nào nào, nghẹt thở chết anh mày đấy tiểu Hiên ơiiii

🐟: Trương ca...hức...đi Mỹ cả chục năm trời...hức...không liên lạc với em...mà giờ mới về...hức...em nhớ ca lắm đấy.. oaaaa oaaaaa

Á Hiên ở trong lòng Chân Nguyên khóc nức khóc nở. Chân Nguyên thấy như vậy liền vòng tay qua vỗ vỗ vào lưng cậu để dỗ dành.

🐿: Ngoan nào, Hiên ngoan nào. Giờ Nguyên ca đã về đây rồi, anh không đi nữa, ha.

🐟: Nguyên ca hứa với em.

Á Hiên ngước mắt lên nhìn Chân Nguyên, mặt cậu tùm lum tè le nước mắt nước mũi.

Đôi mắt và 2 má bánh bao hồng hồng trông thật dễ thương quá đi.

🐿: Được rồi, Nguyên ca hứa với tiểu Hiên, được chưa.

🐟: Được rồi, hì hì.

Chân Nguyên nhìn Á Hiên mà cố nhịn cười. Đứa em này của mình thực sự dễ thương qua mức rồi, so với Á Hiên của hơn mười năm trước thì bây giờ còn dễ thương hơn nhiều.

Thật ra, Chân Nguyên là anh họ của Á Hiên.. ừm và cả Á Xuân. Chân Nguyên hơn cậu một tuổi, từ nhỏ 2 người đã rất thân thiết.

Nhưng khi cậu lên 9 tuổi thì Chân Nguyên ca ca phải theo gia đình đi sang Mỹ định cư.

Trước khi đi, cậu đã hứa với vị ca ca này là phải sống thật tốt và vị ca ca này cũng đã hứa với cậu rằng sẽ trở về. Nhưng ai mà ngờ nó lại lâu như vậy chứ. Hơn nữa, từ khi Chân Nguyên đi qua Mỹ cũng mất luôn liên lạc.

🐿: Thôi nào, nín đi nín điiii.

🐟: Nín rồi mà. Thế bây giờ ca ở đâu?

🐿: Mua nhà rồi, giờ anh dẫn mài đến tham quan luôn nhé. Đi không?

🐟: Đi, đi chứ.

Á Hiên kéo tay Chân Nguyên ra taxi.

Trên đường đi cậu kể cho Chân Nguyên ngje rất nhiều thứ, mười năm rồi đấy có phải là ít đâu, Á Hiên nhớ ca ca nhiều ơi là nhiều luôn ý chứ đùa.

Chân Nguyên thì cũng chỉ nuông chiều mà ngồi nghe Á Hiên kể chuyện trên trời dưới đất.

Dù có nghe bên tai này lại lọt qua bên tai kia không vào đầu chữ nào nhưng thật sự rất muốn nghe cái giọng nói du dương này của Á Hiên.

Dù sao cũng cả chục năm qua không được nghe, cũng có chút nhớ rồi.

Tống Á Xuân: Diệu Văn à~ Anh xem em cho anh coi cái gì này~ Đùng có mà tức giận đấy nhé a~~

🐺: Cái gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK