Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 596

Nhan Nhã Tịnh không cầm được nước mắt, từng giọt nước mắt tí tách rơi xuống.

Cô không muốn để Lưu Thiên Hàn nhìn thấy dáng vẻ nước mắt lưng tròng này của mình, cô hốt hoảng lau nước mắt trên mặt: “Anh Lưu, anh đừng ép tôi nữa được không? Tôi thật sự không muốn hại anh mà! Tôi không thể làm hại anh nữa đâu…”

Nhan Nhã Tịnh còn muốn nói gì đó, nhưng những lời còn lại của cô lại bị nụ hôn của Lưu Thiên Hàn chiếm lấy một lần nữa.

Những lời tâm tình quá sến súa, Lưu Thiên Hàn không thích nhiều lời, anh chỉ muốn dùng nụ hôn này làm cho Nhan Nhã Tịnh thấy rõ trái tim cháy bỏng, chân thành và nồng nhiệt của anh.

Hai người thật lòng yêu nhau, cho dù trời long đất lở thì cũng không thể chia lìa.

Chỉ là AIDS thôi mà, có gì ghê gớm chứ! Chút bệnh tật này mà cũng muốn cướp người con gái anh yêu từ trong vòng tay anh đi sao? Mơ đi!

Cô muốn đẩy anh ra, sợ sẽ lây sang anh.

Nếu như hai người họ đều nhiễm căn bệnh này thì hai người họ sẽ giống nhau rồi, cô không cần phải phải lo lắng về những chuyện vô nghĩa này nữa.

“Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em.”

Lưu Thiên Hàn nói xong câu này thì không nói thêm điều gì nữa.

Anh yêu cô hơn cả mạng sống của mình.

Nghe thấy giọng nói của anh, Nhan Nhã Tịnh chợt bừng tỉnh.

Không ngờ Lưu Thiên Hàn lại muốn cùng cô…

Không!

Cơ thể của cô bây giờ, tuyệt đối không thể làm chuyện đó cùng anh!

“Anh Lưu, anh bỏ tôi ra! Anh đừng chạm vào tôi nữa có được không? Anh Lưu, xin anh đừng chạm vào tôi nữa!”

“Anh Lưu, anh mau bỏ tôi ra đi!” Nhan Nhã Tịnh lo lắng đến mức lại bắt đầu khóc: “Anh Lưu, nếu anh còn tiếp tục thì sẽ bị tôi lây bệnh đấy! Anh Lưu, xin anh bỏ tôi ra…”

Cô thật sự rất thích anh Lưu, cũng thích được gần gũi với anh Lưu, nhưng bây giờ cơ thể cô không cho phép, cô không thể ích kỷ làm hại anh Lưu như vậy được!

Nhưng dù cô vùng vẫy thế nào cũng không trốn thoát được!

Nhan Nhã Tịnh lo lắng tới mức cả người run lên, cô cắn răng la hét: “Anh Lưu, đừng chạm vào tôi! Anh đừng chạm vào tôi mà! Nếu anh tiếp tục chạm vào tôi thì tôi sẽ hận anh cả đời này đấy!”

Nghe thấy lời của Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn khựng lại, Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng lời nói của cô đã có tác dụng, không ngờ rằng ngay sau đó, cô lại nghe thấy Lưu Thiên Hàn gằn từng câu từng chữ: “Nhan Nhã Tịnh, em đang muốn ép anh cũng tự tiêm cho mình đúng không?”

“Nhan Nhã Tịnh, cho dù em không cho anh chạm vào em thì anh cũng sẽ không để em đau khổ một mình!”

Từ trước đến nay Lưu Thiên Hàn không phải là người bồng bột, anh cũng luôn yêu thương quý trọng thân thể và tính mạng của mình, nhưng bây giờ, anh không muốn trân trọng thân thể của mình nữa.

Nếu như Nhan Nhã Tịnh lẻ loi rời đi một mình, cuộc đời của anh sẽ không có ý nghĩa gì nữa, chi bằng anh và cô đồng cam cộng khổ, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

Nhan Nhã Tịnh run rẩy mạnh hơn, cô chưa bao giờ nghĩ rằng Lưu Thiên Hàn sẽ đi tới bước đường này vì cô.

Không ngờ anh Lưu lại nói, anh muốn tự tiêm cho anh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK