Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Bất tử quỷ của A Quỷ khiến Lê Tiên Nhi vô cùng sốc.

A Quỷ lập tức nắm bắt được thoáng thất thần của đối phương, thân hình bỗng động.

Cùng lúc đó, hai đạo đao mang tử hỏa giống như độc xà ngẩng đầu lè lưỡi lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện ở phía sau Lê Tiên Nhi.

Lê Tiên Nhi cảm thấy nguy hiểm, trong lòng đột nhiên có cảnh báo, thầm hối hận vì bản thân quá thiếu kinh nghiệm thực chiến, dám thất thần trước mặt đối thủ lợi hại như này.

Chức nữ toa linh xảo gập lại dệt thành thần văn ngăn cản một kích của A Quỷ.

Nhưng tốc độ tấn công của A Quỷ nhanh tới mức nào chứ, Lê Tiên Nhi thoáng thất thần đã bị mất đi tiên cơ. Chỉ thấy chức nữ toa mới dệt được hơn nữa thì hai đạo đao mang tử hỏa đã lặng lẽ không một tiếng động chém trúng chức nữ toa!

Ầm!

Trong lòng Lê Tiên Nhi chấn động mạnh, khí huyết trong người bốc lên.

Chức nữ toa bị đánh mạnh như vậy liền văng ra, một lũ tử hỏa cực nhỏ nhiễm lên chức nữ toa. Cùng lúc đó, một luồng thần lực mang theo khí tức tử vong nồng nặc lặng lẽ chui vào trong cơ thể nàng.

Lê Tiên Nhi không kịp thu lại chức nữ toa, sau lưng chợt cảm thấy lành lạng, trong lòng hoảng hốt, chiến ngoa dưới chân chợt sáng lên thần văn, cả người nàng đột nhiên biến mất tại chỗ.

Một đạo đao mang tử hỏa chém qua chỗ nàng vừa biến mất, nếu như nàng phản ứng chậm hơn chút thì đao mang sẽ dễ dàng cắt ngang cổ nàng.

Lê Tiên Nhi bỗng xuất hiện ở cách đó hai mươi trượng, mặt nàng trắng bệch, vẫn còn nguyên vẻ kinh hãi, vài sợi tóc bị đao mang cắt qua tung bay trong không khí.

Khoảnh khắc vừa rồi nàng có thể cảm thấy được tiếng thở của tử thần, thần văn ở chiến ngoa dưới chân xuất hiện những vệt rạn giống như mạng nhện vậy. Vừa rồi nàng có thể thoát được một mạng hoàn toàn là do thần văn bảo mệnh của trang bị thần binh phát huy tác dụng.

Chức nữ toa có ba thần văn bảo mệnh, công hiệu mỗi cái không giống nhau, bây giờ chỉ còn lại hai cái.

Rốt cuộc nàng vẫn là thiên chi kiêu nữ, mặc dù thực lực bản thân cường hãn nhưng vẫn thiếu kinh nghiệm chiến đấu, so với Tả Mạc và A Quỷ thì còn kém nhiều lắm.

Thần lực tập trung xua đuổi tử mang trong cơ thể.

Bỗng nàng lại cảm thấy được sự nguy hiểm.

-------------------------------

Tả Mạc bây giờ vô cùng ủy khuất, đánh tới lúc này vậy mà lại bị Lê Tiên Nhi ngăn lại!

Trong cuộc đời chinh chiến của hắn thì loại tình huống như này có thể đếm trên đầu ngón tay nhưng do thần lực đối phương vô cùng cường đại, hơn nữa trang bị thần binh trên người đối phương cũng có uy lực bất phàm, hai cái cộng lại khiến Tả Mạc liên tục ăn trái đắng.

Tả Mạc luôn tự tin vào thần lực của bản thân, vòng xoáy thần lực ở tay phải hắn có thể cuồn cuộn không ngừng cung cấp thần lực cho hắn. Mặc dù số lượng không nhiều nhưng tích lũy qua năm tháng cũng đạt tới một con số tương đối. Mà bản thân hắn cũng tu luyện vô cùng khắc khổ, thần lực vẫn luôn duy trì trạng thái tăng trưởng.

Trong toàn bộ Mạc Vân Hải, ngoại trừ A Quỷ và đại sư huynh là hai quái thai thì mức tăng trưởng thần lực của những người khác không thể nào so sánh với hắn.

Tình hình của A Quỷ bây giờ Tả Mạc không rõ lắm nhưng đại sư huynh thì không ngừng luyện hóa sức mạnh của thí thần huyết kiếm, mà thanh viễn cổ thần kiếm này có thể sánh ngang với thái cổ thần kiếm, sức mạnh ẩn chứa trong đó rất kinh khủng, mênh mông tựa như biển rộng.

Tả Mạc cũng rất đồng cảm với đại sư huynh, ngày nào cũng phải giãy dụa trong biển rộng, loại cảm giác này chẳng dễ chịu chút nào. Thống khổ như vậy người bình thường tuyệt đối không chấp nhận nổi. Tả Mạc đã từng thử qua, đi ra cả người tê liệt mất ba ngày. Mà đại sư huynh ngày nào cũng tiếp nhận loại phương pháp tu luyện tự ngược như này mà không chút gián đoạn cho nên thực lực đại sư huynh có biến thái tới đâu Tả Mạc cũng không đố kị. Không ai biết rõ hơn hắn sức mạnh của đại sư huynh làm thế nào để có.

Dưới sự khích lệ của đại sư huynh biến thái không phải người, dưới sự dụ dỗ của núi tinh thạch trong tương lại, Tả Mạc tu luyện cũng vô cùng khắc khổ.

Thần lực của hắn cũng từng chút một mà tu luyện thành.

Bây giờ đối với hắn vòng xoáy ở tay phải chỉ có thể coi là một khoản thu nhập thêm. Hắn cần dành nhiều thời gian hơn cho tu luyện, thái dương thần quyết hắn đã thuộc làu.

Tả Mạc là một kẻ sống rất thực tế, tính tình thì có chút lười nhát, có chút tài lẻ, nếu không có áp lực thì đúng là chỉ thích quần là áo lụa. Nhưng khi hắn cảm thấy được áp lực và nguy hiểm, hắn sẽ như dây đàn kéo căng liều mạng tiến về về phía trước để có thể nhanh chóng rời khỏi nguy hiểm.

Mạc Vân Hải nhìn như vinh hoa phú quý nhưng quần sói đang lượn lờ dò xét, nguy hiểm chưa bao giờ rời xa bọn họ, áp lực trên người hắn chưa bao giờ biến mất.

Hơn nữa còn có A Quỷ.

Tả Mạc có một loại tín niệm cường liệt, hắn phải bảo vệ A Quỷ, bảo vệ Mạc Vân Hải, phải báo thù cho các vị sư thúc và chưởng môn!

Không chút lãng phí thời gian, Tả Mạc vô cùng tin tưởng vào thực lực bản thân nhưng hiện tại hắn lại bị một người khác áp chế, lại còn là nữ nhân nữa chứ!

Cảm giác ủy khuất trước nay chưa từng có như một ngọn lửa thiêu đốt bên trong cơ thể Tả Mạc.

Trong nháy mắt trong mắt hắn tràn ngập tơ máu, gương mặt hắn trở nên vặn vẹo, hô hấp của hắn trở nên trầm trọng!

Nếu như… Nếu như bản thân yếu đuối như vậy… Vậy làm sao có thể bảo vệ A Quỷ… Làm sao có thể bảo vệ mọi người…

Trong đầu hắn không ngừng vang lên những câu nói như vậy.

Vô số hình ảnh thoáng hiện ra trước mặt hắn.

-------------------------------

Trong sơn động âm u.

Gương mặt tái nhợt của A Quỷ dần ngây ra, đôi mắt bi thường dần trở nên trống rỗng, gương mặt vốn không tỳ vết bỗng xuất hiện từng vết đốm, từ trong cơ thể nàng phát ra khí tức âm lãnh hủ bại.

Con mắt trống rỗng bỗng hiện ra nước mắt.

Bàn tay lạnh lẽo khẽ vuốt ve gương mặt thiếu niên đang hôn mê.

Nơi bàn tay đi qua, gương mặt của thiến niên từng chút một biến đổi, hắn đang giãy dụa nhưng rất nhanh đã an tĩnh trở lại.

Trống rỗng và xám trắng đã chiếm giữ nửa con mắt của thiếu nữ, tử ban đáng sợ trên trán nàng đã lan tới cánh mũi.

Nàng bỗng cúi người, một nửa khuôn mặt mịn màng kề sát vào mặt thiếu niên, nhẹ nhàng vuốt ve.

“A Quỷ sẽ tìm được thiếu gia. Nhất định thế!”

Giọng thiếu nữ đầy quyết tâm vang vọng ở trong sơn động, một giọt nước mắt tràn ra trên khuôn mặt thiếu niên đang hôn mê.

Khi nàng ngẩng đầu thì tử ban đáng sợ đã bao phủ hai phần ba gương mặt nàng, hầu hết con ngươi đã bị xám trắng lấp đầy.

Nàng không chút do dự, đứng dậy, nhìn Tả Mạc một cái thật sâu rồi biến mất.

Đôi mắt xám trắng trống rỗng không còn nước mắt nữa.

------------------------------

“Chúng ta sẽ đi theo lão đại…”

“Ngu ngốc, đương nhiên là đi theo lão đại rồi…”



“Địa bàn của chúng ta lớn như vậy, dù sao cũng phải có một cái tên chứ.”

“Ồ, dùng tên của lão đại đặt thì sao?”

“Ý kiến hay! Tả Mạc Vân Hải?”

“Van ngươi, có hiểu biết hay không đó! Như vậy chắc có chút gợi tả không giản gì cả!”

“Có bản lĩnh thì ngươi nói đi!”

“Ồ, vậy gọi là Mạc Vân Hải đi!”

“Gợi tả không gian là ít đi một chữ sao?”



“Thì gọi là Mạc Vân Hải!”

“Đồng ý!”

“Đồng ý cả hai tay!”

“Oa oa, quá tuyệt vời!”



-------------------------------



“Nếu như hắn thật sự là yêu mà thì sao?”



“Đẩy hắn đi còn tốt hơn so với việc rơi vào tay Côn Luân, chúng ta nhìn hắn lớn lên, mệnh lệnh của Côn Luân chúng ta không được làm trái… Ài…”

-------------------------------

Đáng giận! Chết tiệt! Hỗn đản!

Liệt hỏa trong người Tả Mạc càng ngày càng mạnh, rừng rực đến mức hắn cảm thấy cả người như sắp bốc cháy. Giờ phút này, trong lòng hắn tràn ngập sự tức giận, tức giận với chính bản thân mình!

Thần lực của bản thân lại kém hơn một nữ nhân sao!

Làm sao có thể!

Làm sao có thể!

Tiếng rống cuồng bạo vang vọng trong lồng ngực Tả Mạc, liệt hỏa trong cơ thể hắn bỗng ầm ầm tăng vọt, trong nháy mắt đã nuốt chửng hắn.

Vào giờ phút này tất cả lý trí đều hóa thành tro bụi, hắn chỉ có bản năng, chỉ có sự ủy khuất, chỉ có phẫn nộ!

Trên người hắn phát ra vô số hỏa diễm bao phủ toàn bộ thân thể hắn.

Thái dương tinh chủng trong cơ thể vốn lặng yên đã lâu tựa hồ thức tỉnh, bắt đầu chậm rãi chuyển động. Thái dương tinh chủng tựa hồ cảm ứng được sự phẫn nộ của Tả Mạc, từng dòng từng dòng sí lưu đỏ đậm từ sâu trong thái dương tinh chủng ồ ồ chảy ra.

Sí lưu đỏ đẩm vừa chảy ra liền hóa thành một dòng hỏa diễm đỏ thẫm chạy dọc theo cơ thể Tả Mạc, không ngừng lưu chuyển.

Sí lưu gặp thần lực, oanh, lửa kim sắc bùng sáng giống như hỏa diễm bốc lên ở bên ngoài mặt trời, thần lực cuồn cuộn dâng trào giống như núi lửa phun trào, trong nháy mắt tràn ngập cơ thể Tả Mạc.

Nộ diễm kim sắc bao phủ cả người Tả Mạc, có thể nghe thấy rất rõ tiếng tí tách của ngọn lửa.

Trong lúc hỏa diễm phun ra nuốt vào, sóng gợn kim sắc cái này sinh cái kia diệt.

------------------------------

Lê Tiên Nhi bỗng cảm thấy rất kinh sợ, nàng quay sang nhìn Tả Mạc thì thấy cả người Tả Mạc đang bị một ngọn lửa bao phủ!

Đôi mắt không có chút xao động đầy bình tĩnh, không có chút cảm xúc, đạm mạc giống như thần linh vậy.

Khí tức kinh người theo hỏa diễm phun ra nuốt vào bất định, từng lớp từng lớp không ngừng khuếch tán ra xung quanh. Từng gợn sóng kim sắc nhàn nhạt mà mắt thường cũng có thể thấy được, cái này sinh cái kia diệt, cuồn cuộn không ngừng.

Một gợn sóng kim sắc khuếch tán tới trước mặt Lê Tiên Nhi thì đã mỏng đi nhiều.

Trong nháy mắt khi gợn sóng kim sắc đã mỏng đi nhiều tiếp xúc với nàng, ầm, một ngọn lửa đột nhiên bùng cháy.

Lê Tiên Nhi chỉ cảm giác thấy một luồng khí nóng vô cùng mãnh liệt truyền tới, trong lòng nàng khẽ run lên.

Tả Mạc trước mắt như biến thành một người khác.

Rõ ràng là không có thần trang mà!

Trong lòng Lê Tiên Nhi tràn ngập kinh sợ, thần lực mà Tả Mạc thể hiện ra cường hãn vượt quá sức tưởng tượng của nàng.

Tả Mạc bỗng biến mất.

Lê Tiên Nhi kinh hãi, chức nữ toa bay tới trước mặt, trong nháy mắt một đạo thần văn vô cùng phức tạp đã thành hình.s

Đúng vào lúc đó, một thân ảnh màu vàng mơ hồ hiện ra phía trước thần văn.

Tốc độ của Tả Mạc quá nhanh, nhanh tới mức mắt của Lê Tiên Nhi cũng không thể theo kịp, nàng chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ.

Thân ảnh mơ hồ nhanh chóng trở nên rõ ràng.

Tả Mạc đã đứng trước thần văn.

Không có chút giả bộ nào, hỏa diễm bao phủ hữu quyền, một quyền đánh vào thần văn vô cùng cứng rắn!

Rầm!

Giống như lưu ly vỡ tan, thần văn vô cùng cứng rắn trong nháy mắt bị đánh tan.

Dư thế của nắm đấm còn chưa tuyệt, trong giây lát đã chụp được chức nữ toa!

Làm sao có thể…

Đầu óc Lê Tiên Nhi trở nên trống rỗng, giật nảy mình, cảnh tượng đang diễn ra trước mắt vượt quá sức tưởng tượng của nàng!

Hỏa diễm kim sắc bao lấy chức nữ toa, chức nữ toa run lên mãnh liệt tựa hồ muốn tránh thoát khỏi bàn tay Tả Mạc nhưng bất luận nó dùng lực thế nào cũng không thể thoát ra được.

Bàn tay của A Quỷ hiện ra sau cổ Lê Tiên Nhi.

Lê Tiên Nhi giật nảy mình nhưng không kịp có bất cứ phản ứng nào, nàng chỉ cảm thấy cổ căng ra, một bàn tay được bao phủ bởi tử diễm từ trong không trung vươn ra bóp lấy cổ nàng.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK