Tiểu Mạc ca phải mất một lúc lâu mới bình tâm trở lại, cẩn thận kiểm tra chiến lợi phẩm.
Thứ đầu tiên chắc chắn là chức nữ toa, đây chính là trang bị thần binh đầu tiên trong truyền thuyết của Thiên Hoàn, Tả Mạc vô cùng hiếu kì. Mặc dù hắn là người khai sáng trang bị thần binh nhưng đối với trang bị thần binh của các nhà khác thì lại rất tò mò.
Bất luận là Côn Luân hay Thiên Hoàn, gia sản giàu có không biết gấp hắn bao nhiêu lần.
Tả Mạc chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân là thiên tài giỏi nhất thiên hạ, kẻ mạnh như Lâm Khiêm mới thực sự là hào quang chói mắt. Sư Tử Minh mặc dù đã qua đời nhưng vẫn luôn nhận được sự kính ngưỡng của hắn.
Hắn lật qua lật lại chức nữ toa trong tay, kiểm tra vô cùng cẩn thận.
Hắn là người trong nghề, quan sát một lát liền không khỏi cảm khái, cấu tạo của chức nữ toa này rất tinh xảo, vượt xa sức tưởng tượng của hắn. Toàn bộ chức nữ toa là do phù trận tạo thành, thiên hoàn đã phát huy phù trận tới mức cực hạn.
Tả Mạc nghĩ tới cứ điểm phù trận mà Mạc Vân Hải thường dùng.
Phù trận to nhỏ đan xen kết hợp vô cùng phức tạp.
Nhưng nếu đem cứ điểm phù trận nhét vào bên trong chức nữ toa bé nhỏ thì trình độ này khiến người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối. Ngay cả Tả Mạc với trình độ phù trận thâm hậu cũng tuyệt không thể làm được tới mức tinh vi như này.
Hơn nữa, hạch tâm của chức nữ toa chính là thần văn.
Đây là lần đầu tiên Tả Mạc thấy thần văn và phù trận dung hợp một cách hoàn mỹ như vậy, một lên một xuống hết sức tinh xảo.
Quả nhiên không hổ là Thiên Hoàn!
Tả Mạc thấy vậy thì tán thưởng không thôi, đã lâu rồi không có đồ vật gì làm hắn ngạc nhiên tới vậy. Trình độ luyện chế của chức nữ toa cực cao, hiểu biết về phù trận đạt tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.
“Chức nữ toa do ai luyện chế?” Tả Mạc bỗng ngẩng đầu hỏi Lê Tiên Nhi.
Lê Tiên Nhi rất biết điều liền trả lời: “Đại trưởng lão.”
Nàng biết rất rõ tình cảnh hiện giờ của mình, bây giờ không phải lúc để ngạo mạn, điều đó chỉ làm mình gặp thêm phiền phức mà thôi. Hơn nữa nàng cũng thầm thở phào trong lòng, Tả Mạc tựa hồ không có hứng thú với “cơ thể” nàng.
Quả nhiên, Tả Mạc ồ lên một tiếng rồi lại cắm đầu trầm mê vào chức nữ toa. Thiên Hoàn là địch nhân của Mạc Vân Hải, thành viên trung tâm của nó Tả Mạc chẳng xa lạ gì.
Đại trưởng lão có vị trí rất cao trong Thiên Hoàn. Trước khi hắn phát hiện ra thần văn thậm chí có rất nhiều đệ tử còn không biết tới sự tồn tại của hắn, bế quan vài chục năm vào thời đại bây giờ là cực kì hiếm có.
Hóa ra là lão gia hỏa kia!
Tả Mạc bừng tỉnh, ánh mắt càng trở nên nóng bỏng, săm soi càng thêm cẩn thận.
Lê Tiên Nhi bỗng có cảm giác, Tả Mạc trước mặt cực kì giống những gia hỏa si mê luyện khí ở Thiên Hoàn
Một lần nữa nàng lại nhìn về phía A Quỷ.
A Quỷ cảm nhận được ánh mắt của Lê Tiên Nhi chỉ lườm một cái rồi thôi không nhìn nữa, lại quan sát Tả Mạc một cách chăm chú.
Trong lòng Lê Tiên Nhi biết rất rõ, đừng tưởng A Quỷ chỉ thoáng nhìn qua nàng một cái, nàng chỉ cần hơi manh động thì A Quỷ sẽ không chút do dự lập tức giết chết nàng. Quang mang mà Tả Mạc đánh vào trong người nàng lại khiến thần lực của nàng hoàn toàn ngưng trệ.
Nàng nghĩ cả nửa ngày thì thấy quang mang này rất giống với định phách thần quang trong truyền thuyết.
Nàng không thể nào tưởng tượng nổi, định phách thần quang là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà Tả Mạc lại có được.
Tên gia hỏa này…
Nàng lặng im không lên tiếng, trong lòng thầm nghĩ. Lần này Thiên Hoàn ngã không nhẹ, thời gian trước đó quá thuận buồm xuôi gió dẫn tới môn phái từ trên xuống dưới đều có chút khinh suất. Môn phái vẫn quá coi thường Mạc Vân Hải, bao gồm cả nàng trogn đó, đó là một loại tư tưởng chủ quan của Thiên Hoàn. Mọi người đều cho rằng Mạc Vân Hải sở dĩ lợi hại như vậy chỉ do Thiên Hoàn mất tập trung mà thôi. Một khi Thiên Hoàn đã tập trung thì Mạc Vân Hải sẽ không có chút cơ hội nào nữa.
Tình huống sau đó cũng đã chứng thực suy nghĩ của mọi người không sai. Khi Thiên Hoàn thể hiện ra uy lực của mình thì Mạc Vân Hải lập tức rơi vào thế bị động, nhược điểm của Mạc Vân Hải là quá nhiều.
Liên minh với Tây Huyền chính là đòn trí mạng với Mạc Vân Hải, chỉ cần hoàn thành kế hoạch này Mạc Vân Hải nhất định sẽ sụp đổ.
Nhưng mà lần này bọn họ lại ngã một cú rất đau.
Ngoại trừ sự lựa chọn ngoài dự đoán của Chung Đức thì sức mạnh mà Mạc Vân Hải thể hiện ra khi bị dồn tới đường cùng vượt quá sức tưởng tượng của nàng, qua đó nàng cũng nhìn ra được rất nhiều vấn đề. Mấy người các nàng mặc dù thực lực đều rất cường hãn nhưng song phương vừa giao thủ thì chênh lệch lập tức xuất hiện.
Đối phương tàn nhẫn, ngoan cường, không sợ chết vươt quá tưởng tượng của nàng. Ngược lại, các nàng giống như hoa trong nhà ấm, mặc dù mỹ lệ nhưng lại vô cùng yếu ớt.
Cảm giác này khiến Lê Tiên Nhi vô cùng khó chịu, nhưng nghĩ tới thân phận tù nhân của mình nàng không thể không thừa nhận điều này.
Trong trầm tư, Tả Mạc vô cùng chuyên chú, hắn giống như đã quên đi bản thân đang ở trong Sát Uyên lao đáng sợ.
Chức nữ toa như mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới với Tả Mạc.
Thiên Hoàn sừng sững ngàn năm quả nhiên có chỗ độc đáo của nó. Trong mắt Tả Mạc, đại trưởng lão chính là nhân vật cấp bậc tông sư. Nếu nói Côn Luân thần lực còn bị ảnh hưởng của Tả Mạc thì Thiên Hoàn thần lực lại là một thế thống mới hoàn toàn khác lạ.
Đại trưởng lão đã chuyên tâm nghiên cứu vài chục năm, từ hệ thống của Thiên Hoàn phát triển ra một hệ thống hoàn toàn mới.
Hệ thống này rất có giá trị tham khảo với Tả Mạc.
Một lúc sau, Tả Mạc mới thoát khỏi được phù trận mê hồn, trên mặt hiện ra vẻ mệt mỏi hiếm có. Phù trận chi chít dày đặc với hạch tâm là thần văn vô cùng tinh xảo, Tả Mạc đã phải tốn rất nhiều trí não mới có thể hiểu được.
Mặc dù hắn rất cường hãn nhưng cũng không khỏi cảm thấy mệt mỏi.
Nhưng hai mắt hắn sáng ngời tựa như hai vì tinh tú lấp lánh ánh sáng kì dị, rốt cuộc hắn cũng biết rõ bí mật của chức nữ toa.
Hắn cảm thấy vô cùng bội phục vị đại trưởng lão chưa từng gặp mặt kia.
Thần văn!
Thiên Hoàn dùng thần văn để tu luyện, tin tức này hắn đã từng nghe nói qua nhưng chưa bao giờ làm rõ, cho tới khi thấy được chức nữ toa hắn mới hiểu rõ vấn đề.
Thiên Hoàn thần lực chính là thần văn.
Một khỏa thần văn có thể sản sinh thần lực!
Trên chức nữ toa cũng có một khỏa thần văn như vậy, điều này làm nó có thể không ngừng sản sinh thần lực, một bộ phận để chứa đựng, một bộ phận khác chắc là để Lê Tiên Nhi dùng cho tu luyện hàng ngày. Mà trong cơ thể Lê Tiên Nhi nhất định cũng có một khỏa thần văn tương tự, hai cái hô ứng nhau có thể sản sinh ra hiệu quả kì diệu.
Đương nhiên, cấu tạo của chức nữ toa thì tinh xảo hơn nhiều nhưng đại thể không có gì khác biệt.
Tả Mạc bỗng tiến lên chụp lấy tay Lê Tiên Nhi.
Trong lòng Lê Tiên Nhi bỗng cả kinh, sắc mặt khẽ biến, chẳng lẽ…
Một nụ cười bỗng hiện lên trên môi Tả Mạc, nụ cười càng ngày càng lớn, sau cùng biến thành cười to.
“Hóa ra là vậy… Hóa ra là vậy…”
Nghe Tả Mạc cười lớn, tim Lê Tiên Nhi không khỏi đập mạnh nhưng rất nhanh nàng mơ hồ hiểu được lời nói của Tả Mạc, sắc mặt không khỏi biến đổi!
Không phải chứ, không dễ dàng như vậy đâu, Lê Tiên Nhi không ngừng an ủi bản thân.
Dần dần, nàng bình tĩnh trở lại, đúng là không dễ như vậy, môn phái có nhiều đệ tử như vậy mà có mấy ai nhìn ra được ảo diệu trong đó? Ngay cả nàng với thiên phú vô song, hiểu biết về thần văn sâu như vậy mà cũng phải tốn rất nhiều thời gian.
Nghĩ tới đại trưởng lão nàng lập tức bình tĩnh trở lại.
Đại trưởng lão nhất định có cách!
Tả Mạc mừng như điên. Không chỉ vì rốt cuộc hắn đã hiểu rõ vì sao thần lực của Lê Tiên Nhi lại mạnh hơn hắn mà hệ thống hoàn toàn mới mà đại trưởng lão khai sáng đã mang lại cho hắn rất nhiều linh cảm và ý tưởng.
Hắn thậm chí còn có một vài ý nghĩ không tệ, có thể dùng để luyện khí về sau.
Quan trọng hơn chính là hắn đã nghĩ ra một ý tưởng tuyệt diệu.
Thần văn này tuyệt đối không phải tài liệu bình thường có thể chấp nhận nổi, nhìn chức nữ toa là biết, toàn bộ đều là tài liệu vô cùng quý giá.
Hơn nữa toàn bộ chức nữ toa chỉ có một khỏa thần văn, nó căn bản không thể dung nạp được khỏa thứ hai. Không những thế, một bộ phần thần lực phải tiến vào trong người Lê Tiên Nhi không phải chỉ bởi vì muốn trợ giúp Lê Tiên Nhi tu luyện, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn chính là chức nữ toa không thể dung nạp được tất cả thần lực mà thần văn này sản sinh ra.
Nhưng trong cơ thể Tả Mạc lại có một cái chịu tải rất tốt, thái dương tinh loại!
Nó tuyệt đối có thể thừa nhận được khỏa thần văn này, Tả Mạc thậm chí còn hoài nghi bên trong thái dương tinh loại có khả năng cũng ẩn chứa thần văn tương tự, chỉ do bản thân không thể phát hiện ra mà thôi.
Nhưng bất luận vì nguyên nhân gì, phát hiện lúc này cũng khiến Tả Mạc vô cùng mừng rỡ.
Dần bình thường trở lại, Tả Mạc không lập tức nghiên cứu tiếp. Nơi này không phải là chỗ tốt để nghiên cứu.
Hắn cẩn thận thu chức nữ toa vào trong giới chỉ của mình, bảo bối này không ném ra ngoài được.
Hắn bắt đầu kiểm tra các chiến lợi phẩm khác.
Lê Tiên Nhi chính là thủ tịch đứng đầu, đồ vật trên người nàng tự nhiên rất có giá trị, điều này khiến Tả Mạc luôn ở trong trạng thái phấn khích.
Từng kiện bảo bối lướt qua tay hắn, mỗi một kiện đều làm mắt hắn lóng lánh quang mang của tinh thạch.
Bỗng, trong góc của giới chỉ có một thứ khiến Tả Mạc chú ý tới.
Tả Mạc hiếu kì lật ra.
Là một đống giấy hạc bình thường, là tiểu thiên hạc màu hồng phấn, loại hạc giấy này đa phần đều dùng để ước nguyện, chỉ là…
Tả Mạc bỗng cảm thấy hạc giấy này có chút gì đó quen thuộc, trong lòng cảm thấy kì quái, vì sao bản thân lại có cảm giác quen thuộc với mấy thứ này chứ?
Đúng là kì quái!
Trong lòng Tả Mạc thầm nghĩ, tay thì vô thức mở tiểu thiên hạc ra.
Ba chữ xiêu xiêu vẹo vẹo hiện ra trong mắt hắn.
“Anh chờ ngươi!”
Tả Mạc lập tức hóa đá, rốt cuộc hắn cũng nhớ ra vì sao bản thân lại cảm thấy mấy thứ này rất quen mắt.
Tiểu Mạc ca ngây ra như phỗng, ba chữ trước mặt khiến hắn vô cùng bối rối. Hồi ức xa xưa bỗng hiện ra trước mắt, hắn vạn lần không thể ngờ tới, mình và nữ nhân hạc giấy vô cùng độc ác đáng chết ngàn lần lại có thể gặp lại nhau!
Hơn nữa nữ nhân hạc giấy ác độc điêu ngoa lại chính là Lê Tiên Nhi!
Vẻ mặt hắn trở nên cổ quái.
“Ồ! Ngươi sao lại tự tiện mở đồ của người khác vậy?” Vẻ mặt Lê Tiên Nhi có chút hoang mang, nàng lúc nào cũng bình tĩnh bỗng xuất hiện dao động.
Nhìn thấy Tả Mạc không động đậy giống như vô cùng nhập thần, Lê Tiên Nhi cố nén hoàng loạn trong lòng, giả vờ bình tĩnh nói: “Thư từ cá nhân cũng không phải là bí mật gì.”
Thư từ cá nhân? Ai thư từ cá nhân với ngươi chứ!
Nhớ tới tao ngộ năm đó, Tả Mạc lại chẳng có chút ác cảm nào. Mặc dù nữ nhân hạc giấy rất đáng ghét, lúc đó làm hắn cảm thẩy rất khó chịu nhưng sau khi trải qua nhiều việc, chút khó chịu đó đã sớm bị hắn quên lãng đi. Chỉ còn lại một tiểu cô nương buồn chán với mấy trò đùa dai mà thôi.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy hạc giấy năm đó hắn cũng không thể nghĩ ra được.
Nhưng bây giờ hắn lại rất bối rối!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK