Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tằng Liên Nhi nhìn chằm chằm vào chùm sáng trên tay Tả Mạc, cuối cùng nhịn không được mở miệng hỏi: “Vì sao ngươi tu luyện pháp quyết này?”

Từ mấy ngày trước, Tả Mạc bỗng điên cuồng tu luyện pháp quyết. Mặc dù Tằng Liên Nhi hiểu không ít về pháp quyết nhưng nàng biết rõ, với tính cách của Tả Mạc tuyệt đối không làm việc vô ích.

Đột nhiên từ tu luyện thần lực biến thành tu luyện linh lực, điều này làm cho nàng cảm thấy rất kì quái.

Tả Mạc mồ hôi khắp mặt, thoạt nhìn vô cùng cố sức nhưng hắn vẫn không có ý định dừng lại mà vừa tu luyện vừa nói: “Ba lực là phân nhánh của thần lực, tu luyện ba lực có thể trợ giúp thần lực của chúng ta tiến bộ.”

Tằng Liên Nhi vẻ mặt ngơ ngác không hiểu.

Nàng kế thừa truyền thừa của Nguyệt Lượng bộ lạc, lý giải đối với thần lực hoàn toàn khác so với Tả Mạc.

Tả Mạc không giải thích quá nhiều bởi vì trong đó có rất nhiều kết luận là do Bồ yêu và Vệ không ngừng lặp đi lặp lại thôi diễn mà cho ra kết quả, không phải chỉ cần một hai câu nói là có thể chỉ ra rõ ràng được.

Nhưng hắn vẫn bổ sung thêm một câu: “Thần lực mai một ngoại trừ do đứt đoạn thì còn có một nguyên nhân khác nữa.”

Hai mắt Tằng Liên Nhi đột nhiên sáng rực lên: “Nguyên nhân gì nữa?”

Thần lực mai một luôn là một dấu hỏi lớn chưa có lời giải, đến tận bây giờ không ai có thể xác thực rõ ràng chuyện này. Thời đại kia quá mức xa xôi, ghi chép lưu truyền đến nay chỉ là sơ sơ vài lời nói, hơn nữa còn không chi tiết. Uy lực của thần lực hơn xa ba lực, bọn họ ba người chỉ mới ở nhân giai sơ kì đã có thể giết được tu giả phản hư kỳ, ai hơn ai kém vừa nhìn đã biết ngay.

Nhưng thần lực uy lực cường đại như vậy lại bị mai một, mà ba lực uy lực không bằng thần lực lại phát triển lớn mạnh trở thành chủ lưu. Điều này không thể không làm người ta cảm thấy khó hiểu, bất luận là tu giả hay là yêu ma, truy cầu đối với sức mạnh đều giống nhau.

Khi Tằng Liên Nhi nghe thấy Tả Mạc đã tìm ra được nguyên nhân trong đó thì nhất thời tinh thần đại chấn.

“Tín ngưỡng.” Tả Mạc phun ra hai chữ, pháp quyết trên tay không có chút hỗn loạn nào.

“Tín ngưỡng…” Tằng Liên Nhi sửng sốt.

“Cường giả của viễn cổ bộ lạc còn có một thân phận quan trọng chính là đồ đằng của bộ lạc, bọn họ được coi là thần của bộ lạc, bọn họ là đối tượng mà dân chúng trong bộ lạc hiến tế và tín ngưỡng, cho nên bọn họ có thần điện. Mà bây giờ, bất luận là tu giả hay là yêu ma đều không có đồ đằng, đều không có thần điện.”

Tằng Liên Nhi rơi vào trầm tư.

“Nói cách khác, hiện tại tu luyện thần lực đã không còn giống như trước kia rồi. Chúng ta có truyền thừa nhưng chúng ta không có khả năng đạt tới mức như trước kia nữa, trở thành cường giả đồ đằng tiếp nhận tín ngưỡng và hiến tế của người khác. Nhưng chúng ta có thể bắt đầu từ ba lực, mặc dù uy lực của ba lực không lớn như thần lực nhưng hệ thống tu luyện càng thêm chặt chẽ, lại có chung nguồn gốc là thần lực, đối với việc tu luyện thần lực của chúng ta có trợ giúp rất lớn.”

Khi nói chuyện chùm sáng trên tay Tả Mạc có dấu hiệu bất ổn, hắn vội vàng tập trung tâm thần.

Tằng Liên Nhi thông minh hiểu chuyện, truyền thừa trên tay nàng lại gần hoàn chỉnh, hơi suy nghĩ một chút liền hiểu những lời Tả Mạc nói là rất đúng. Truyền thừa Nguyệt Lượng thần lực trong tay nàng có rất nhiều nội dung liên quan tới thần điện, lúc trước nàng không để ý tới, lúc này liên hệ với những gì Tả Mạc nói thì lập tức hiểu ra vấn đề.

Thần điện chính là vì tín ngưỡng.

“Có thể dạy ta yêu thuật và pháp quyết được không?” Tằng Liên Nhi bỗng hỏi.

Tả Mạc sửng sốt, ngây ra. Hắn không nghĩ tới Tằng Liên Nhi lại đưa ra lời đề nghị như này, phải biết rằng, đối với một vị ma tộc chân chính mà nói, học yêu thuật và pháp quyết từ đầu là một việc vô cùng khó khăn.

Hắn liếc nhìn Tằng Liên Nhi: “Học từ đầu rất khó đó.”

Tằng Liên Nhi thản nhiên cười: “Sẽ không khó hơn tu luyện thần lực đâu.”

Tả Mạc yên lặng, không sai, khó khăn trong việc tu luyện ba lực không thể nào so sánh với tu luyện thần lực. Hắn không có cự tuyệt, hơi suy nghĩ liền móc ra hai quả ngọc giản: “Ma thể của ngươi không tệ, đây là bộ ‘ngọc cốt quyết’ lấy linh lực luyện cốt, đối với ma thể của ngươi cũng có thể trợ giúp đôi chút. Đây là bộ ‘u ngục cốt tế thuật’ cũng rất thích hợp với ngươi, không ngại thì luyện đi.”

Bồ yêu đem toàn bộ pháp quyết và yêu thuật cất kĩ bao năm qua đem ra hết. Chủ nhân trước đây của Vệ cũng là một kẻ cuồng nhân, tuổi còn trẻ đã tìm không biết bao nhiêu người để khiêu chiến, điều này khiến tạo nghệ của Vệ ở phương diện ma công vô cùng thâm hậu. Các loại ma công Vệ cũng không chút nào giữ lại.

Có thể lọt vào mắt của Bồ yêu và Vệ tuyệt đối không phải loại hàng bình thường. Những ngày này, Tả Mạc ngoại trừ tu luyện thì lại ngồi xem những pháp quyết, yêu thuật, ma công. Mặc dù chúng so với thần kỹ thì kém hơn nhiều nhưng chính bởi vì uy lực không bằng thần kỹ nên ở trên phương diện kỹ xảo vận dụng chúng lại càng thêm tinh tế.

Từ khi ba lực tới tay, đây cũng là kết quả do Tả Mạc và Bồ yêu, Vệ thảo luận đưa ra.

Bọn họ đều cho rằng, con đường đi của thần lực bây giờ so với thời đại bộ lạc viễn cổ thì đã khác xa nhau rồi.

Khi xác định được phương hướng để đi, Tả Mạc liền vùi đầu vào trong các loại so sánh của ‘Bồ Vệ tàng kinh các’.

Mỗi ngày hắn chỉ ngủ hai canh giờ, thời gian khác không tìm hiểu thì tu luyện. Bồ yêu và Vệ giúp hắn định ra một kế hoạch vô cùng nghiêm khắc, kế hoạch này chuẩn xác đến từng giây, chặt chẽ tựa như đang luyện chế pháp bảo vậy.

Tả Mạc chấp hành kế hoạch tu luyện này một cách hoàn mỹ.

Mỗi khi mệt mỏi rã rời, Tả Mạc lại nhìn A Quỷ đang yên lặng ngồi ở bên, cả người hắn một lần nữa lại tràn ngập sức mạnh.

Hắn chưa từng chuyên chú như thế, chưa từng nỗ lực như thế.

Ngay cả Bồ yêu và Vệ trong bóng tối cũng cảm thấy khiếp sợ. Bọn họ định ra kế hoạch tu luyện chỉ tồn tại trên lý thuyết, lúc bọn họ định ra không hề cho rằng Tả Mạc có thể kiên trì làm được.

Nhưng trong ngày đầu tiên khi Tả Mạc chấp hành hoàn mỹ thì bọn họ thật sự sốc.

Tiểu Mạc ca trước mắt trở nên vô cùng xa lạ khiến bọn họ giật mình.

Một ngày rồi lại một ngày, Tả Mạc tu luyện vẫn chấp hành hoàn mỹ kế hoạch tu luyện do hai người định ra.

Cho dù Bồ yêu và Vệ cũng bị sốc không biết nên nói cái gì nhưng đối với Tả Mạc mà nói thì cái này vẫn còn chưa đủ.

Tiến bộ quá chậm!

Bồ yêu và Vệ đều cho rằng tiến bộ trước mắt nếu như không có kích thích khác thì đã tiếp cận cực hạn rồi. Nghiên cứu đối với thần lực khẳng định bọn họ đang dẫn đầu.

Phương pháp thông thường đã không còn hữu dụng nữa, vậy phải dùng tới phương pháp cực đoan thôi.

Ví dụ như chiến đấu.

Tả Mạc đang chờ đợi những người khác của Huyền Không tự đi tới, Huyền Không tự lớn như vậy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như này. Nhìn thấy Huyền Không tự nguyện ý phái ra hai gã cao thủ phản hư kỳ là có thể nhận ra Huyền Không tự đối với bọn họ đã quyết tâm như thế nào.

Bỗng pháp quyết trên tay Tả Mạc ngừng lại, thần sắc khẽ động.

Tới rồi!

Một, hai, ba…

Tròn ba mươi người, mỗi vị đều là nguyên anh kỳ!

Tả Mạc hơi kinh ngạc, Huyền Không tự thật quá xem trọng mình rồi!

Đội hình khổng lồ xa hoa như thế không khiến hắn cảm thấy sợ hãi, ngược lại nhiệt huyết khắp người hắn như muốn sôi trào, ý chí chiến đấu tràn ngập trong lồng ngực, hận không thể lập tức cùng đám tặc ngốc kia đánh một trận.

Rất nhanh hắn đã tỉnh táo trở lại, ba mươi nguyên anh kỳ của Huyền Không tự, muốn thắng được cũng cần có sách lược.

Đồng thời vào lúc đó, Tằng Liên Nhi cũng ngừng tu luyện, nhìn về phía Tả Mạc, Tả Mạc không nói gì chỉ gật đầu với nàng. Tằng Liên Nhi hiểu ý bay lên trời, Tả Mạc một tay dắt A Quỷ cũng cất bước đuổi theo.

“Bọn họ ở bên kia!”

Các trưởng lão của Huyền Không tự lập tức phát hiện ra tung tích của ba người Tả Mạc, không chút do dự truy sát theo.

Nhưng rất nhanh các trưởng lão Huyền Không tự liền phát hiện ra, tốc độ của ba người so với bọn họ còn nhanh hơn một bậc. Trong nháy mắt, phía xa chỉ còn lại một đạo bạch ngân cực nhỏ, không còn chút bóng dáng nào nữa.

“Tốc độ nhanh thật!”

Rất nhiều trưởng lão không khỏi cất lời tán thưởng, tốc độ như thế không hề kém kiếm tu Côn Luân chút nào.

Một vị trưởng lão với học thức uyên bác lộ vẻ kinh sợ: “Đây là thiên nhất ngân!”

“Thiên nhất ngân!”

Rất nhiều trưởng lão sửng sốt, cái tên này hình như bọn họ đã nghe qua ở đâu đó nhưng nhất thời không thể nhớ ra được.

“Đại chiến ngàn năm trước, bí mật bất truyền của Không Hành môn!”

Lời nói của vị trưởng lão kia nhất thời khiến mọi người nhớ lại nhưng cũng không phải vị trưởng lão nào cũng cảm thấy hứng thú đối với các môn phái từ ngàn năm trước, một gã trưởng lão mở miệng nói: “Lão Lâm, nói chi tiết hơn đi.”

Lão Lâm không từ chối, trầm giọng nói: “Không Hành môn là một môn phái trung đẳng vào ngàn năm trước, bọn họ có hai loại pháp quyết lợi hại nhất, một loại tên là ‘không sát quyết’, một loại khác chính là ‘thiên nhất ngân’. Vào lúc đó thiên nhất ngân là pháp quyết nhanh nhất, lúc phi hành sẽ lưu lại một dấu vết cực nhỏ, cho nên gọi là thiên nhất ngân. Phối hợp với biến hóa kì dị của không sát quyết thì tạo nên danh tiếng không nhỏ. Chỉ là Không Hành môn kia trong cuộc đại chiến ngàn năm trước toàn bộ môn phái đã bị giết. Chẳng lẽ Tiếu Ma Qua này là truyền nhân của Không Hành môn?”

Nói xong câu cuối, lão Lâm cũng có chút nghi hoặc.

“Lai lịch của người này quá quỷ dị, trưởng lão Đái Đào nói hắn tu luyện phương pháp của ba nhà tu yêu ma, bây giờ nghĩ lại quả nhiên không giả. Nhưng chúng ta cũng không nên tốn sức vào điều này, bắt được hắn tự nhiên sẽ tra ra tất cả thôi.” Một vị trưởng lão hừ lạnh nói.

“Bàng trưởng lão nói phải lắm!”

Những trưởng lão khác đều gật đầu đồng ý.

Có thể nhận ra, Bàng trưởng lão ở trong chúng trưởng lão rất có uy vọng, hắn quay đầu nói: “Hứa trưởng lão, Ngô trưởng lão, Hác trưởng lão, ba vị phi hành nhanh nhất trong môn, thỉnh ba vị đi trước. Một khi đuổi theo thì đừng liều mạng với chúng, chỉ cần bám sát phía sau và báo lại phương vị của bọn chúng cho chúng ta. Kẻ này vô cùng xảo trá âm hiểm, ba vị phải rất cẩn thận.”

Ba vị trưởng lão gật đầu không nói nhiều, bay lên trời.

Ba người quả nhiên am hiểu phi hành, hơn nữa bản thân đều có pháp bảo phi hành, nhất thời hóa thành ba đường cầu vồng biến mất ở phía xa.

Các trưởng lão khác cũng lấy ra pháp bảo phi hành của mình, hoặc là hoa sen, hoặc là tường vân, hoặc là linh thú, tất cả đều không giống nhau.

Huyền Không tự không sở trường về việc phi hành nhưng thân là một trong tứ đại môn phái, những trưởng lão này có ai không phải là thân gia phong hậu, pháp bảo linh thú trong tay đều không phải là phàm vật, chỉ thấy lưu quang tràn ngập, thanh thế kinh người.

Tả Mạc sử dụng pháp quyết đúng là thiên nhất ngân.

Ban đầu khi định ra kế hoạch này, hắn đã cẩn thận tính toán từng chi tiết. Lấy chiến dưỡng chiến tất nhiên phát triển càng nhanh nhưng nguy hiểm trong đó không cần nói cũng biết, một khi bị thua thì không còn cơ hội để làm lại.

Điều quan trọng nhất của trận chiến này chính là tốc độ, một khi bị Huyền Không tự vây kín thì bản thân nhất định phải chết.

Pháp bảo phi hành trong tay hắn so với trưởng lão của Huyền Không tự thì không biết kém hơn bao lần. Cho nên khi hắn tìm được pháp quyết thiên nhất ngân mà Bồ yêu cất dấu thì ngay lập tức hắn lao đầu vào tu luyện.

Thiên nhất ngân quả nhiên không hổ là một trong ba pháp quyết phi hành nhất của ngàn năm trước, vô cùng nhanh!

Hưởng thụ khoái cảm khi phi hành ở tốc độ cao, Tả Mạc bắt đầu khởi động bước tiếp theo của kế hoạch.

Đám tặc ngốc, từ từ mà hưởng thụ đi!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK