Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hai mắt Mễ Vũ hiện ra một tầng ám hoa văn vô cùng phức tạp, trong mắt hắn bạch quang mãnh liệt đều bị lọc đi hết, từng chi tiết một hắn đều có thể nắm bắt một cách rõ ràng.

Mễ Vu xuất thân từ Mễ gia, là thiên tài kiệt xuất nhất hiện nay của Mễ gia. Hắn có thiên phú làm người ta vô cùng ngưỡng mộ, mà bản thân hắn thì không lãng phí nó, từ nhỏ đã rất khắc khổ. Mễ gia là gia tộc quyền thế số một số hai của Thiên Hoàn nên điều kiện tất nhiên là rất ưu việt.

Có thiên tài như thế, Mễ gia từ trên xuống dưới mừng như điên, Mễ Nam chiến tướng số một của Thiên Hoàn, là kẻ nắm thực quyền trong tay cũng rất quan tâm tới nó.

Mễ gia dốc sức bồi dưỡng, tự mình khắc khổ chăm chỉ, thiên phú xuất sắc, một thiếu niên kinh tài tuyệt diễm được tạo ra.

Cao thủ đỉnh giai của Thiên Hoàn, nổi tiếng đứng đầu chính là tứ tịch thập nhị hoàn.

Cái gọi là tứ tịch chính là bốn vị thủ tịch đệ tử của Thiên Hoàn: Lê Tiên Nhi, Mễ Vu, Tang Đông, Tấn Tiểu Vũ.

Phía dưới mỗi vị thủ tịch có ba vị hoàn chủ, mỗi vị hoàn chủ quản hạt một đội tinh nhuệ.

Tứ tịch thập nhị hoàn đại biểu cho chiến lực cao nhất của Thiên Hoàn, nhất là bốn vị thủ tịch đệ tử. Bốn vị thủ tịch đệ tử không ai không phải thiên tài do Thiên Hoàn dốc sức tài bồi trong mấy năm qua, thực lực bọn họ so với những trưởng lão kia thì đều cao hơn một bậc. Nếu như nói đại trưởng lão Thiên Hoàn là tồn tại siêu nhiên thì bốn vị thủ tịch chính là chưởng môn, Mễ Nam Mục Song phía dưới chính là nhân vật nắm thực quyền trong tay.

Lê Tiên Nhi sẽ trở thành chưởng môn đời tiếp theo, ba vị thủ tịch khác cũng sẽ trở thành trưởng lão thực quyền của Thiên Hoàn.

Chiến pháp của Mễ Vu giống như tên của hắn vậy, thay đổi liên tục giống như cổ vu. Tính tình hắn trầm lắng, thích suy nghĩ, mặc dù xuất thân từ gia tộc quyền thế nhưng không ra vẻ kiêu xa bao giờ.

Trường bào trắng tinh không nhiễm chút bụi nào.

Bạch quang chói mắt là ‘ngân quang manh’ do Thiên Hoàn bí mật luyện chế. Nó không có lực sát thương nhưng có thể làm người ta bị mù tạm thời, mức độ sáng cũng vượt quá sức tưởng tượng, dù cho có thần lực cũng không thể tránh khỏi. Đáng sợ nhất chính là trong phạm vi nó bao phủ, toàn bộ khí cơ đều trở nên vô cùng hỗn loạn.

Phù văn trong mắt Mễ Vu có thể khiến hắn không bị ngân quang làm tổn thương.

Chung Đức!

Con ngươi Mễ Vu hơi co rút lại, ám niết thần quyết, thần văn trong tay hơi sáng lên. Bỗng, thần văn trong tay như sống lại, nó bất nhờ biến thành một hình lập thể rồi quay tròn.

Lục đạo quang mang nhẹ không thể xét bay ra từ trong thần văn đang chuyển động, giống như sáu con rắn nhỏ vô cùng linh xảo lặng lẽ không một tiếng động bay về phía Chung Đức!

Mễ Vu có lòng tin tuyệt đối vào lần hành động này bởi vì Thiên Hoàn từ trên xuống dưới cực kì trông mong vào lần hành động này.

Bốn vị thủ tịch thì có ba vị ra tay!

Ngoại trừ Lê Tiên Nhi nhận làm con tin, còn lại Mễ Vu và Tấn Tiểu Vũ ra thì còn có bốn vị hoàn chủ đều là hảo thủ. Đội hình tinh nhuệ như thế nên Mễ Vu cảm thấy không có bất cứ lý do nào để không hoàn thành nhiệm vụ lần này cả.

Tấn Tiểu Vũ thần văn lưu động, bên cạnh hắn là vô số tiểu tiễn dày đặc đang lơ lửng. Mỗi một tiểu tiễn đều do thần văn tạo thành, uy lực rất kinh người!

Thân tiễn đang khẽ run lên, sát cơ bao phủ toàn trường.

Mọi người đều bị sát cơ ngập trời của tiểu tiễn hấp dẫn.

Bên cạnh Chung Đức không có cao thủ nào lợi hại, tất cả Tây Huyền cũng không có cao thủ cấp bậc như này. Chỉ cần xác định Chung Đức đã rời khỏi tầng tầng bảo hộ của chiến bộ thì khả năng đắc thủ của bọn họ là rất lớn!

Tạo ra hỗn loạn, Tấn Tiểu Vũ và những người khác hấp dẫn sự chú ý của địch nhân, Mễ Vu có nhiệm vụ xuất ra một kích trí mạng.

Đây là sách lược của bọn họ!

Sắc mặt Thi Bội kịch biến, không lùi mà tiến, trong tay xuất hiện một chùm máu, đột nhiên vẫy về phía trước một cái.

Một cái thần văn bắn trúng tia máu.

Thần văn bỗng sáng lên quang mang đầy quỷ dị, trong chớp mắt, tia máu bị hút không còn chút nào! Thần văn biến thành huyết văn đầy yêu dị, thân thể run lên, tiếp tục đánh về phía Chung Đức.

Thi Bội khẽ kêu lên một tiếng đầy buồn bực, cả người giống như bị một chiếc búa tạ đánh trúng, bắn sang ngang!

Mễ Vu không tiếp tục, đối phương chỉ là một vị chiến tướng, thực lực của hắn nếu so với cao thủ đỉnh giai thì thật quá bé nhỏ, không có gì đáng kể!

Lục đạo thần văn giống như rắn vững vàng phong tỏa Chung Đức, không gặp khó khăn gì nhanh chóng bay tới trước mặt Chung Đức.

Trong lòng Mễ Vu rốt cuộc cũng xuất hiện dao động, Chung Đức chết chắc rồi!

Mắt thấy Chung Đức sắp chết dưới lục đạo thần văn xà mang, một bàn tay khô gầy như củi không hề báo trước đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Chung Đức.

Một vị thiện tu gầy gò nhắm mắt giống như từ hư không xuất hiện trước mặt Chung Đức, bàn tay gầy gò như đang nhặt hoa vậy.

Không thể nào!

Mễ Vu trợn tròn mắt, cơ hồ không thể tin nhìn cảnh tượng đang phát sinh trước mắt, dưới sự bao phủ của ngân quang manh thì không ai có khả năng thấy được gì! Ngay cả bọn họ nếu như không chuẩn bị trước mà gặp phải thì cũng bó tay. Thiện tu cũng không có khả năng, thần thức hoàn toàn không có tác dụng!

Tên gia hỏa này rốt cuộc là ai?

Tâm Mễ Vu bỗng trầm xuống, bên cạnh Chung Đức sao lại có cao thủ lợi hại như vậy?

Tình báo sai rồi!

Bàn tay như niêm hoa kết ấn, sáu đạo kinh văn màu tro từ trong tay Tông Như bay ra nghênh đón lục đạo thần văn xà mang.

Bụp!

Kinh văn gặp phải thần văn xà mang thì nổ tung, yêu vụ màu tro bao phủ thần văn xà mang.

Thần văn xà mang bị bao phủ bởi một tầng màu tro.

Mặc Mễ Vu khẽ biến sắc, nguyện lực! Nguyện lực thật mạnh!

Nửa bên trái cơ thể của hắn bắt đầu xuất hiện sự mất cảm giác, trên vai trái hiện ra một đốm xám vô cùng xấu xí khó coi.

Chẳng lẽ là dư nghiệt của Huyền Không tự! Cửu đại thiền môn không có thiện tu cường đại như này! Vô số ý niệm lướt trong đầu hắn, hắn không dám chậm trễ, thần văn trong tay chuyển động với tốc độ nhanh, thần lực tập trung.

Phốc!

Vai trái hắn đột nhiên nổ tung, đốm xám bị mạnh mẽ chấn tan, cảm giác tê dại đáng sợ giờ mới biến mất. Tất cả những việc này chỉ diễn ra trong nháy mắt nhưng tiêu hao thần lực lại vượt xa dự đoán của hắn.

Sắc mặt Mễ Vu trở nên ngưng trọng hơn.

Hắn phát hiện ra thực lực của đối phương so với ba vị hoàn chủ dưới trướng hắn thì không kém hơn chút nào! Lại còn thêm nguyện lực quỷ dị khó chơi, đây là một đại phiền toái

Nhưng bằng vào thực loại này mà muốn ngăn cản hắn chính là si tâm vọng tưởng!

Sát cơ trong lòng Mễ Vu bạo động.

Khi mắt hắn đảo qua tay của đối phương thì bỗng nhìn thấy một cây tam nhĩ thiền trượng, trong nháy mắt sắc mặt của hắn cứng đờ ra.

Ba động này là…

Thần binh!

-------------------------------

Tấn Tiêu Vũ vẫn giống như bình thường.s

Từng căn tiểu tiễn đang run lên mãnh liệt, tựa như bầy ong vô cùng đói khát đang vận sức chờ phát động, bất cứ lúc nào cũng có thể lao lên cắn người. Luồng kiếm ý vừa rồi khiến hắn cảm thấy hơi khiếp sợ nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại.

Chỉ là trong lòng thoáng có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Chung Đức còn giấu cao thủ nào bên người?

Nhưng hắn biết rõ trách nhiệm của mình, hắn phải hấp dẫn sự chú ý của những người khác, tạo ra cơ hội cho Mễ Vu.

Hắn đã làm vô cùng tốt!

Tốt tới mức chẳng khác nào đâm chọc vào tổ ong vò vẽ!

Bởi có ngân quang manh nên đám người Tả Mạc đều mù mở không thể đối phó được, rồi bỗng họ cảm nhận được sát cơ lẫn liệt, không chút nghĩ ngợi mọi người đều phát động công kích tấn công nơi sinh ra sát cơ này!

Trên tay Tả Mạc thái dương tiểu phủ, không quản trước mặt là một mảng trắng xóa, quát to một tiếng rồi bất ngờ ném tiểu phủ về nơi phát ra sát cơ.

Cơ hồ đồng thời Vi Thắng La Ly cũng phát động tấn công!

Trong lòng Tấn Tiểu Vũ bỗng cảm nhận được sự nguy hiểm mãnh liệt, hắn vô cùng hoảng sợ, không dám nghĩ nhiều, tiểu tiễn bên người bỗng run lên rồi giống như một trận mưa tên bao trùm tất cả mọi người vào trong.

Không thèm quan tâm tới chiến quả, hắn cố gắng hết sức vội vàng lui lại phía sau!

Ầm!

Một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên từ đằng sau hắn, ngay sau đó một làn sóng khí ngưng thực hung hăng đánh vào người hắn.

Phản ứng của hắn rất nhanh, thần văn toàn thân sáng lên giống như một chiếc lá khô vô lực, theo sóng khí bắn ra bên ngoài.

Trong lòng Tấn Tiểu Vũ không khỏi cảm thấy kinh hãi, tay chân lạnh toát đi!

Một kích vừa rồi nếu như không phải bản thân thoát nhanh thì…

Mai phục!

Đây là một cái bẫy!

Lúc này hắn đang ở trên cao, nhìn xuống phía dưới không sót một chi tiết nào, tâm không ngừng trầm xuống.

Bốn vị hoàn chủ cũng đã bị cuốn lấy!

Một vị bị một con chim cuốn lấy, một vị bị một con ma tượng ám kim cuốn lấy, một vị khác bị một đối thủ vô cùng kì quái giống như tiểu nhân mặc hắc y nhỏ như lòng bàn tay cuốn lấy.

Nhưng tình hình không ổn nhất chính là vị có đối thủ là một nữ nhân! Nữ nhân này có thân pháp quỷ dị phiêu hốt, không thể nhìn ra chút dấu hiệu nào, vị hoàn chủ này hoàn toàn bị áp chế.

Tấn Tiểu Vũ Không tin vào hai mắt mình nữa.

Sao tự dưng ở đâu xuất hiện nhiều cao thủ như vậy? Đây là đám quái vật gì thế?

Nếu nói vừa rồi hắn chỉ suy đoán thì bây giờ có thể khẳng định, đây tuyệt đối là một cái bẫy đã được sắp đặt một cách cẩn thận!

Khi hắn nhìn thấy Tả Mạc, Vi Thắng mấy người thì sắc mặt càng trở nên trắng bệch hơn.

Mạc Vân Hải!

Thảo nào lại có nhiều cao thủ như vậy, hóa ra là Mạc Vân Hải!

Tấn Tiểu Vũ quyết định thật nhanh, thần văn trên trán chợt lóe lên rồi biến mất, trong đầu những người khác lập tức vang lên giọng nói đầy lo lắng của hắn: “Lui! Là Mạc Vân Hải! Đây là một cái bẫy!”

Sắc mặt những người khác lập tức trắng bệch ra!

Mạc Vân Hải!

Từ khi Thiên Hoàn nhận định Mạc Vân Hải là địch nhân lớn nhất thì tình báo về Mạc Vân Hải càng được chú trọng hơn, lực lượng của Mạc Vân Hải từng chút một được Thiên Hoàn từ trên xuống dưới biết rõ.

Nếu như có thứ gì khiến người ta ấn tượng nhất về Mạc Vân Hải thì đó không phải là luyện khí, không phải là sự giàu có, cũng không phải là cấm chế giống như mai rùa, mà là các cái tên làm người ta không thể nào bỏ qua được. Danh sách này ngay cả cự đầu như Thiên Hoàn cũng đỏ mắt thèm nhỏ dãi!

Nhân tài đông đúc làm người ta không thể hiểu được, một nơi bé cỡ bàn tay vậy mà lại có rất nhiều nhân vật lợi hại!

Đúng là trại tập trung quái vật!

Nghe giọng nói hốt hoảng của Tấn Tiểu Vũ vang lên trong đầu, Mễ Vu rốt cuộc cũng nhớ ra thiện tu gầy gò trước mặt là ai!

Tông Như!

Xuất quan dẫn động thiên tượng, thiện tu đứng đầu Mạc Vân Hải, Tông Như!

Thực lực của Tông Như rốt cuộc đạt tới mức nào không ai biết được, bây giờ giao thủ qua trong lòng Mễ Vu đã có chút đánh giá. Thực lực của Tông Như so với hoàn chỉ thì cao hơn nửa bậc nhưng so với bốn vị thủ tịch bọn họ thì thấp hơn nửa bậc.

Nhưng là…

Mễ Vu nhìn chằm chằm vào tam tướng bảo trượng trong tay Tông Như, hai mắt đỏ ửng, từ lúc nào mà hài từ xuất thân từ Mễ gia cũng phải đỏ mắt vì trang bị của người khác?

Mễ Vu từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình thật nghèo túng.

Hắn có thể cảm nhận một cách rõ ràng, chiếc thiền trượng kia rất đáng sợ!

Dù cho không phải là thần binh thì chắc chắn cũng không kém quá nhiều!

Tim Mễ Vu chảy máu, bi phẫn khó nói nên lời, Tông Như ở Mạc Vân Hải đã là gì mà lại có thiền trượng xa xỉ tới mức này chứ!

Mạc Vân Hải giàu có tới mức này rồi sao?

Tông Như có tam tướng bảo trượng thực lực sẽ tăng mạnh, chênh lệch giữa song phương sẽ bị thu nhỏ lại. Tông Như có thiền trượng thì đã có khả năng cuốn lấy hắn!

Mễ Vu chảy máu trong lòng, nhìn Tông Như một cái thật sâu, thần văn trên người thoáng hiện lên rồi biến mất không chút dấu vết.

Tấn Tiểu Vũ và Mễ Vu nghĩ tới việc lui lại là rất chính xác.

Nhưng đôi khi không phải cứ nghĩ chính xác là được.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK