Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Đây là lần đầu tiên Tả Mạc chiến đấu với một đối thủ mạnh như thế.

Đối phương sở hữu một thân thể gần như bất tử, vụ hải vô biên vô hạn có thể không ngừng bổ sung thân thể của hắn. So với hắn, vụ quái mà mấy người Tả Mạc gặp ở ngoài vụ điện quả thực không đáng nhắc tới. Mỗi một quỷ vụ đầu giống như một ngọn núi nhỏ, thế lớn lực nặng, khuôn mặt không ngừng vặn vẹo mang theo sức mạnh vô cùng quỷ dị.

Nếu thái dương thần lực không phải là khắc tinh của đối phương thì Tả Mạc rất hoài nghi bản thân có thể kiên trì tới bây giờ hay không.

Nhưng lúc này trong đầu Tả Mạc không hề có chút tạp niệm nào.

Thanh ti trong tay không bị ước thúc phần phần bay, ánh sáng ở đầu ngón tay Tả Mạc bỗng phát ra một luồng khí tức cổ xưa đầy thê lương, tựa như hoang vu rộng lớn, vạn vật bừng bừng sinh cơ, không có dấu vết của nhân loại, chỉ có sức sống đang trỗi dậy.

Thần văn này không có tên, nó còn chưa được lĩnh ngộ hoàn toàn, Tả Mạc bị ép tới đường cùng nên mới nghĩ tới.

Thanh ti như nhận được triệu hoán, uốn lượn trong không trung.

Thanh ti nhỏ như sọi tóc xẹt qua không khí như lưỡi dao sắc bén, tạo ra tiếng rít chói tai.

Tả Mạc hết sức chăm chú, nỗ lực tìm kiếm cảm giác ngày đó, ánh sáng ở đầu ngón tay từng chút một dần sáng hơn.

Bỗng đầu ngón tay hắn trầm xuống, trong lòng Tả Mạc cảm thấy vô cùng vui sướng, chính là cảm giác này!

Ông!

Tiếng rít làm người ta chấn động như thủy triều đột nhiên phát ra.

Thanh ti đang bay lượn trong không trung không biết từ khi nào phát ra ánh sáng yếu ớt giống như cỏ nước biết phát sáng, tùy ý bay lượn trong không trung.

Nhưng hễ là quỷ vụ đầu bị thanh ti đụng phải đều giống như bọt khí bị chọc nổ, biến mất không chút dấu vết. Thanh ti nhỏ như sợi tóc lại ẩn chứa một sức mạnh kinh người, quỷ vụ đầu to như một ngọn núi nhỏ bị đánh trúng liền tan thành tro bụi!

Cảnh tượng này làm người xem cảm thấy cực sốc.

Ba ba ba!

Quỷ vụ đầu bay lượn trước mặt Tả Mạc nhanh chóng bị phá hủy, trước khi bị phá hủy tiếng rên rĩ của quỷ vụ đầu làm người ta lạnh cả sống lưng.

Nhưng Tả Mạc đang chìm đắm trong thần văn nên không phát hiện ra. Trong nháy mắt, trước mặt Tả Mạc đã sạch bóng.

Vụ cự nhân nhìn thấy thanh thi phát ra ánh sáng thăm thảm thì sửng sốt, sau đó thất thanh hô lớn: “Thanh ba huyền!”

Thanh ba huyền?

Tả Mạc đã không kịp nghĩ kỹ, cảm giác từ đầu ngón tay truyền tới đã không nhẹ nữa mà giống như dùng sức miết trên tường, ma sát nóng rực tạo ra cảm giác đau xót!

Tả Mạc buồn bực kêu lên một tiếng, lại hồn nhiên không để ý tới thần văn hiện ra trong đầu vẫn đang được tiếp tục phác họa.

Một đầu thanh ti buộc vào cổ tay Tả Mạc bỗng tự động cởi ra.

Thanh ti bay lượn trước mặt Tả Mạc, một đầu thì bay về phía bầu trời, một đầu thì bay xuống dưới chân Tả Mạc.

Trong nháy mắt thanh ti căng ra thẳng tắp, giống như một sợi dây đàn do ánh sáng tạo thành xuyên thấu trời đất!

Vụ cự nhân đứng đối diện Tả Mạc đang có chút hoảng loạn, cả người hắn trầm xuống, đang muốn trốn vào trong vụ hải. Chỉ cần hắn có thể trốn vào trong vụ hải thì hắn sẽ an toàn không có vấn đề gì.

Bỗng, cả người hắn cứng đờ, nửa thân dưới không hề nghe theo lệnh của hắn.

Nhìn ánh sáng do thanh ti phát ra càng ngày càng mạnh, hắn không khỏi cảm thấy hoảng loạn.

Chuyện gì đã xảy ra?

Hắn cúi đầu hoảng sợ phát hiện không biết từ lúc nào nửa thân dưới của hắn đã biến thành màu xám.

Cho tới tận lúc này hắn mới đột nhiên nhớ ra, trước đó nữ nhân kia đã đưa thứ gì đó vào trong cơ thể của hắn. Thân thể hắn có thể biến ảo tùy ý, bách độc bất xâm, chỉ cần hắn còn ở trong vụ hải thì hắn chính là bất tử!

Từ sau khi đóng giữ vụ nhãn khuê, trải qua bao nhiêu đời cường giả đồ đằng, người khiến hắn cảm thấy nguy hiểm có lẽ chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Hai tiểu nhân vật giống như bò sát này làm sao có thể uy hiếp tới kẻ mạnh đã sống vạn năm như hắn chứ?

Nhưng là…

Lúc đầu màu xám lan tràn không làm hắn chú ý tới, dù sao thì lúc trước hắn cũng rất lơ đễnh.

Rốt cuộc đây là thứ gì?

Trong lòng vụ cự nhân có chút hoảng sợ nhưng hắn không rối lên, đây chỉ sợ là một loại độc cực kì lợi hại! Trong lòng hắn thầm nghĩ, cái này không làm khó được hắn, bản thân hắn đã trải qua biết bao trận chiến, cái gì còn chưa gặp qua chứ.

Độc không có tác dụng gì với hắn!

Vụ cự nhân bình tĩnh trở lại, trong lòng thầm cười nhạt, chẳng đáng gì, vụ hải vô biên vô tận là thứ hắn dựa vào. Đối phó với loại kịch độc này hắn có khá nhiều kinh nghiệm, chỉ cần đem thân thể băng tán sau đỏ cải tổ thân thể thì kịch độc dù có lợi hại tới đâu cũng không tạo thành uy hiếp đối với hắn.

Giống như bình thường hắn chuẩn bị cho băng tán cơ thể.

Nhưng trong khoảnh khắc đó sắc mặt hắn bỗng kịch biến, hắn lại không thể băng tán thân thể của mình!

Sao có thể?!

Sao có thể?!

Vụ cự nhân vừa giận vừa sợ, bỗng một chùm ánh sáng màu xanh đầy yếu ớt chiếu vào trong mắt hắn.

Hắn nhịn không được quay đầu, lập tức hồn phi phách tán.

Ánh sáng do thanh ti thẳng tắp phát ra nồng nặc như thực, xa xa nhìn lại thì thấy thanh ti xuyên thấu trời đất đang phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.

Mà khi mắt vụ cự nhân nhìn thấy đầu ngón tay Tả Mạc đang phác họa ở trong hư không thì hắn như bị sét đánh làm cho bất động!

Không thể nào!

-------------------------------

Đầu ngón tay Tả Mạc truyền tới cảm giác nóng rực, càng ngày càng trở nên mãnh liệt, Tả Mạc đã tới đoạn cuối mà hắn mà hắn có thể phác họa. Hắn tập trung cao độ, không hề có chút tạp niệm nào, chỉ sợ không cẩn thận thì tất cả công sức sẽ bỏ xuống sông xuống biển hết.

Thanh ti trước mặt Tả Mạc giống như một sợi dây ánh sáng, theo Tả Mạc không ngừng phác họa thần văn thì thanh ti như bị một bàn tay vô hình chậm rãi kéo ra.

Theo thanh ti bị kéo ra, quang ngân màu xanh giống như một vòng xoay nhanh chóng tập trung lại chỗ thanh ti mở ra.

Quang ngân càng ngày càng tập trung nhiều, trong chớp mắt một thanh quang phong bạo dần hiện ra trên thanh ti.

Thân thể khổng lồ của vụ cự nhân giờ đây chính là mục tiêu tốt nhất.

Phanh!

Tiếng dây cung vang lên!

Thanh quang phong bạo nhanh như chớp xẹt qua không trung, bắn trúng vụ cự nhân.

Thanh quang dễ dàng chìm vào trong cơ thể vụ cự nhân.

Thân thể vụ cự nhân cứng ngắc, giống như điêu khắc, bỗng, thanh quang chói mắt phát ra từ trong cơ thể vụ cự nhân. Ngay sau đó, từng chùm thanh quang như kiếm đâm phá thân thể vụ cự nhân, trong chớp mắt cả người vụ cự nhân giống như một con nhím vậy.

Phừng!

Ngọn lửa màu xanh đột nhiên bừng cháy từ trong cơ thể vụ cự nhân, trong khoảnh khắc đó, toàn thân vụ cự nhân bị bao phủ bởi lửa, hừng hực cháy.

Lúc này Tả Mạc mới thoát khỏi trạng thái kì dị kia và trở lại bình thường, hắn khẽ xoay một cái, bản năeng vẫn giúp thân thể hắn phiêu phù trên không. Lúc này hắn mới hoảng sợ phát hiện ra thần lực cả người đều đã bị lấy hết sạch, không còn chút nào.

Nhìn hỏa đoàn xa xa, rốt cuộc Tả Mạc cũng thở phào nhẹ nhõm, mắt hắn nhìn tới thanh ti đã ảm đạm thất sắc.

Hắn vẫy tay một cái, thanh ti bay trở vể trong tay.

Thanh ba huyền, vừa rồi vụ cự nhân hình như nói chính là ba chữ này.

Bỗng trong hỏa diễm bay ra một bóng trắng cực nhỏ, dường như muốn phá không trốn đi. Tả Mạc thấy bóng trắng đó chính là một đứa trẻ cả người trắng như tuyết.

Đó là cái gì?

Mắt thấy hắn sắp bỏ chạy thì bỗng có một bàn tay túm lấy cổ hắn.

Cả người hài đồng cứng đờ, không dám nhúc nhích, trong lòng ầm thầm kêu khổ.

Dẫn theo đứa trẻ cả người trần như nhộng, A Quỷ bay về bên cạnh Tả Mạc.

“Quỷ Vụ đồng! Hắn là Quỷ Vụ đồng của bộ lạc quỷ vụ!” Vệ có chút ngạc nhiên nói.

“Quỷ Vụ đồng?” Tả Mạc không hiểu lắm.

“Trong truyền thuyết, cường giả đồ đằng của bộ lạc quỷ vụ tu luyện tới cực hạn liền sẽ phản lão hoàn đồng, biến thành bộ dáng trẻ con, cả người trắng như tuyết không có chút tỳ vết, đó chính là Quỷ Vụ đồng.” Vệ giải thích.

“Nghe có vẻ rất lợi hại.” Tả Mạc nói thầm.

“Vốn cũng rất lợi hại!” Hài đồng trên tay A Quỷ nhịn không được mở miệng nói.

Tả Mạc, Vệ, Bồ yêu đồng loạt ngẩn người, làm sao mà Quỷ Vụ đồng lại có thể nghe được bọn họ nói chuyện với nhau chứ?

“Nói cho các ngươi biết, lão phu năm đó chính là người mạnh nhất bộ lạc!” Quỷ Vụ đồng làm ra vẻ nói nhưng khi phối hợp với giọng nói trẻ con của hắn thì trở nên rất quái dị.

Huyết đồng của Bồ yêu bỗng chớp động: “Ngươi nghe thấy chúng ta nói chuyện sao?”

“Hỏi ngu!” Quỷ vụ không chút kiên nhẫn nói: “Hai người các ngươi đều là hồn phách, ở địa bàn của ta làm sao ta không nghe được các ngươi nói chứ? Các ngươi thực sự quá tệ, ngay cả chút thủ đoạn ấy cũng không biét, khẳng định ngay cả thân thể của tên tiểu tử nà cũng không biết luôn.”

“Ngươi biết tự ngưng hồn xuất thể?” Huyết đồng của Bồ yêu không khỏi lóe lên một cái.

“Ngưng hồn xuất thể? Chưa bao giờ nghe nói qua nhưng nếu muốn đi ra khỏi cơ thể tiểu tử này thì rất đơn giản.” Quỷ Vụ đồng tùy tiện nói.

“Làm thế nào?” Bồ yêu không ngại học hỏi kẻ dưới.

Quỷ Vụ đồng bất ngờ ngậm miệng không nói, hắn không ngốc, nói nhiều như vậy cũng chỉ là muốn cò kè mặc cả với Tả Mạc mà thôi.

Trình độ Tả Mạc tới mức nào chứ, vừa nhìn đã biết đối phương đang có tính toán gì, lập tức cười lạnh nói: “Tốt nhất ngươi nên phối hợp chút, miễn phải chịu nỗi đau da thịt.”

Quỷ Vụ đồng không cho là thế nói: “Các ngươi có thể giam cầm lão phu sao? Nếu các ngươi giết lão phu thì vĩnh viễn không rời khỏi vụ nhãn khuê được.”

“Ta cần phải giết ngươi sao?” Tả Mạc cũng là một kẻ nhẫn tâm, Quỷ Vụ đồng ở trước mặt hắn quả thực không thức thời, hắn thản nhiên nói: “Ta chỉ cần đưa một đám thái dương thần hỏa vào trong cơ thể ngươi là được rồi, hừ hừ!”

Hắn nhớ rất rõ Vệ đã từng nói qua việc hắn tu luyện thái dương thần lực là khắc tinh của bộ lạc quỷ vụ. Nói vậy có nghĩa thái dương thần hỏa cũng có tác dụng tương tự với Quỷ Vụ đồng.

Trong nháy mắt sắc mặt Quỷ Vụ đồng xám ngoét đi, thét lên: “Các ngươi ngoan độc lắm!”

“Làm gì phải xoắn thế?” Tả Mạc cười nhạt: “Anh có rất nhiều thủ đoạn, đi với phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Cứng à, kiên cường à, anh xem ngươi cứng, anh xem ngươi kiên cường đến đâu. Cũng nên tính toán khoản nợ dám đưa anh vào đây rồi, phải bắt đầu từ đâu nhỉ?”

Quỷ Vụ đồng òa lên khóc, ngủ vùi ở đây hơn vạn năm, vậy mà vừa tỉnh lại đã gặp phải một tên gia hỏa biến thái.

Bồ yêu lạnh lùng nói: “Cẩn thận, đừng cho hắn tới gần vụ hải phía dưới.”

Quỷ Vụ đồng chỉ muốn đập đầu vào tường chết cho xong, sao đối phương kẻ nào cũng đều gian xảo thế chứ? Bản thân thủ ở vụ điện nhiều năm như vậy thực sự là nhớ quá, những gia hỏa viễn cổ kia thuần phác tới cỡ nào chứ…

“Ta nói ta nói!” Đến lúc này Quỷ Vụ đồng cũng bất chấp tất cả, hiển nhiên mấy tên gia hỏa trước mắt cũng chẳng phải phải loại lương thiện gì, rơi vào tay bọn họ chỉ có thể coi là không may thôi.

Quỷ Vụ đồng đưa ra một đoạn khẩu quyết.

Rất nhanh hai bóng người một đen một trắng đi ra từ trong thức hải của Tả Mạc.

“Ha ha ha ha!” Bồ yêu cười dài một tiếng, cực kì vui sướng, hắn luôn đau khổ tìm kiếm cách rời khỏi thức hải của Tả Mạc, cho tới lúc này tâm nguyện đó mới được hoàn thành.

Cảm giác này thực sự quá tốt!

Vẻ mặt Vệ cũng đầy sung sướng, bất cứ một ai bị giam cầm nhiều năm như vậy thì khát vọng đối với tự do người thường không thể nào tưởng tượng nổi.

Trước sự xuất hiện bất ngờ của Bồ yêu và Vệ, A Quỷ không chút xao động.

Tả Mạc nhìn thấy Bồ yêu và Vệ bay lại tới lui trong không trung thì không khỏi nở một nụ cười chân thành.

Hai lão già này...

Quỷ Vụ đồng thấy không ai chú ý tới mình đang muốn phát lực thoát ra, nào ngờ cô nương đang nắm cổ mình tựa hồ đã đoán ra được tâm tư của hắn, tay xiết mạnh hơn.

Cổ của Quỷ Vụ đồng bị xiết chặt.

Lập tức hắn trở nên ngoan ngoãn hơn.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK