Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 975

Thông thường mà nói, nếu Quan Triều Viễn nói với Tô Lam rằng thần tượng của cô chính là mẹ chồng cô, chắc cô sẽ không vui đến mức ngất xỉu đấy chứ?

Nhưng một khi nói với cô, Tô Lam chắc chắn sẽ đòi gặp thần tượng của mình, nhưng anh không thể cho hai người gặp mặt.

Tô Lam xoay người lại, đối mặt với Quan Triều Viễn, dang hai tay ôm eo anh.

“Chờ em thực hiện được Grand Slam, chúng ta sẽ công khai quan hệ, được không?”

Quan Triều Viễn nhếch miệng cười.

“Được, đến lúc đó anh sẽ cưới em.”

Tô Lam dường như cảm thấy hơi thất vọng hụt hẫng.

“Cưới anh khó quá đi! Còn phải giành nhiều giải thưởng như vậy!”

“Em muốn cưới anh ngay bây giờ cũng được, là em nhất quyết muốn giành được giải Grand Slam gì đó đấy chứ.”

Quan Triều Viễn bế bổng Tô Lam lên, đi về phía giường lớn.

“Cưới hay không cưới em cũng là người của anh, em không chạy thoát đâu!”

Đêm nay lại là một đêm tuyệt vời.

Sáng ngày hôm sau Tô Lam thức dậy trước.

Cô rón rén ngồi dậy, vào nhà vệ sinh.

Cô vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, khi cô đang định về phòng ngủ tiếp thì bỗng cảm thấy buồn nôn.

Muốn nôn nhưng không nôn được gì.

Chuyện gì thế này?

Tình trạng này chưa xuất hiện bao giờ!

Không biết có phải là vì lần đầu tiên sảy thai vì nguyên nhân mà ngay cả cô cũng không biết hay không, cô lập tức về phòng với tâm trạng lo lắng, cầm điện thoại lên, xem ghi chép chu kỳ kinh nguyệt của mình!

Lúc này Tô Lam mới phát hiện kinh nguyệt của cô đã trễ một tuần.

Tô Lam mừng tít mắt.

Bởi vì lần trước mang thai, đến tận lúc sảy thai cô cũng không biết mình mang thai cho nên bây giờ cô bắt đầu vô cùng cẩn thận.

Bởi vì thời gian còn sớm, Tô Lam chui vào chăn, nhìn Quan Triều Viễn đang ngủ say bên cạnh, rúc vào trong lòng anh.

Cô nghĩ thầm, ngủ thêm một lát sau đó sẽ nói tin này cho Quan Triều Viễn.

Ai ngờ đến khi cô tỉnh lại, Quan Triều Viễn đã không còn ở bên.

Buổi sáng thức dậy nhìn thấy Tô Lam, khóe miệng Quan Triều Viễn nở nụ cười ngọt ngào, anh không đành lòng đánh thức cô.

Thế là anh rón rén rời giường, đến công ty.

Tô Lam không khỏi có chút thất vọng, chuyện này phải nói trực tiếp cơ.

Đúng lúc này, Tô Lam nhận được điện thoại của Từ Tinh Như.

“Tô Lam, cô chuẩn bị ngay nhé, hôm nay phải đi chụp trang bìa tạp chí.”

“Hả? Gấp như vậy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK