Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1738

“Có thể xuống giường rồi, nghe nói dì không khỏe nên tôi qua xem thử.” Lê Thấm Thấm có vẻ hơi dè dặt, dù sao thì cô ta chưa từng bày tỏ sự quan tâm với Quan Ly, thậm chí còn tỏ thái độ với Quan Ly.

“Dì không sao, nghe giúp việc nói thức ăn không đúng với khẩu vị của con, ngày mai dì nấu món ngon cho con.”

“Không có vấn đề gì, dì không khỏe thì nghỉ ngơi đi.”

Lê Thấm Thấm vẫn luôn không dám nhìn thẳng vào mắt Quan Ly.

“Muốn vào trong ngồi không?” Quan Ly vội mở rộng cửa ra.

“Ờm… được, được thôi.”

Lê Thấm Thấm ma xui quỷ khiến đi vào phòng, Quan Ly xoa đầu Lê Tuấn Kiệt, bảo cậu nhóc tự làm bài tập.

“Gần đây bố tôi bận gì vậy?” Không tìm được đề tài nên Lê Thấm Thấm chỉ đành kéo bố mình vào.

“Chẳng phải hôm nay Mục Nhiễm Tranh đính hôn sao, bố con cảm thấy cậu ấy giúp nhà chúng ta nhiều, vốn dĩ muốn tặng một món quà lớn, kết quả nghe nói lễ đính hôn không thành.”

“Cái gì? Mục Nhiễm Tranh đính hôn không thành? Tại sao?” Lê Thấm Thấm vô cùng tò mò, chuyện đính hôn lớn như vậy mà lại không thành sao?

“Cái này dì cũng không rõ, lễ đính hôn của họ không mời người ngoài tham dự, cũng không biết bố con nghe tin ở đâu, tóm lại là đính hôn không thành.”

“Vậy tôi về phòng trước đây!” Lê Thấm Thấm vội vàng chuẩn bị về phòng, kết quả bước lớn quá nên mông lại đau.

Cô ta vội bước chậm lại, ra khỏi phòng đi về phòng ngủ của mình.

Mục Nhiễm Tranh không đính hôn!

Sao cô ta lờ mờ cảm thấy chuyện này có chút liên quan đến mình nhỉ?

Lê Thấm Thấm cầm điện thoại chuẩn bị gửi tin nhắn wechat cho Mục Nhiễm Tranh, viết vài lần lại cảm thấy không ổn nên dứt khoát xóa đi.

“Dựa vào đâu mà tôi phải quan tâm đến anh chứ! Đính hôn không thành thì đáng đời anh, ai bảo anh bán đứng tôi!”

Lê Thấm Thấm nghĩ ngợi rồi viết: “Nghe nói anh đính hôn thất bại rồi, có phải là bị người ta đá không? Hừ hừ, đây chính là quả báo đấy! Quả báo vì anh bán đứng tôi!”

Tin nhắn gửi đi nhưng một lúc lâu vẫn không nhận được trả lời của Mục Nhiễm Tranh, điều này khiến Lê Thấm Thấm không biết phải nói gì nữa, cô ta dứt khoát ném điện thoại sang một bên.

Đến đêm, Quan Triều Viễn về nhà mà không có kết quả gì, Tô Lam đã chuẩn bị xong nước tắm, anh tắm xong thì lên giường, miệng vẫn không ngừng mắng mỏ.

“Nếu để anh tìm được nó, anh không đánh cho nó quỳ xuống xin tha thì anh không phải họ Quan!”

Quả thực Quan Triều Viễn rất tức giận, không ngờ anh mà cũng có lúc không tìm được người.

Tô Lam nép vào ngực Quan Triều Viễn: “Được rồi, đừng giận nữa, có lẽ anh ta có nỗi khổ của anh ta.”

“Nó thì có nỗi khổ gì chứ, chẳng phải là đang tùy hứng sao, lớn thế rồi mà còn tùy hứng như vậy!”

Tô Lam vuốt ngực Quan Triều Viễn: “Anh ta chạy trốn khỏi lễ đính hôn, trái lại em rất hiểu cho anh ta.”

“Hiểu cho nó? Em lại còn hiểu cho nó? Chắc không phải hai người thông đồng với nhau, em muốn bỏ nhà theo nó đấy chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK