Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 475

Trên mặt Quan Triều Viễn, còn có vết son nhàn nhạt.

Có lẽ là do anh dính chút nước mưa, đã làm mất đi hình dáng ban đầu của vết son, thế nhưng, màu son vẫn còn trên má.

Màu son này, Tô Lam nhớ rất rõ, màu son Tiêu Mạch Nhiên dùng khi quay Chương trình tối nay chính là màu này!

Để tránh hở tý là trôi màu, son của diễn viên nữ luôn chống nước, vì thế, cho dù Quan Triều Viễn có dính mưa, màu son này vẫn còn.

Trắng trợn như này!

Quan Triều Viễn không để ý đến Tô Lam, vì hiện giờ anh chỉ muốn đi tắm.

Anh trực tiếp đi vào trong nhà tắm, mở vòi nước, cơ thể vốn không cần vội, quan trọng là mặt của anh!

Khi lau mặt, cực kỳ dùng sức, dường như không muốn dính chút xíu mùi nào.

Chờ khi anh tắm xong đi ra, Tô Lam vẫn giữ tư thế vừa tồi, anh chỉ lo thân mình, sấy khô tóc, không để ý đến ý kiến của cô.

Lúc này, Tô Lam mở miệng nói.

“Không định giải thích một chút sao?”

Quan Triều Viễn lập tức cười.

“Giải thích cái gì?”

Nghe thấy lời này, lại nhìn nụ cười bốn cợt trên mặt Quan Triều Viễn.

Lửa giận của Tô Lam “đùng đùng” cháy lớn.

Anh còn dám hỏi cô giải thích cái gì.

Trước mặt vợ mình, đón một người phụ nữ khác, lẽ nào không nên giải thích một chút sao?

Không khỏi trơ trến quá rồi chứ?

“Anh hỏi tôi?”

“Đúng thế, tôi hỏi cô, giải thích cái gì?”

Tô Lam gật đầu, coi như cô hiểu rồi.

Quan Triều Viễn đang nói với cô, thân phận Ôn phu nhân này của cô chỉ để trang trí mà thôi, với thân phận của cô, cô không có tư cách gì để bắt anh giải thích!

“Quan Triều Viễn, anh có thể đừng trắng trợn như này được không?”

“Tô Lam, tôi lại muốn hỏi cô, tôi trắng trợn thế nào? Tôi và Mạch Nhiên là bạn lâu năm, tôi đón cô ấy về nhà có vấn đề gì sao? Cô quản lý rộng quá rồi đấy? Không lẽ đến chuyện tôi gặp bạn cô cũng phải quản sao?”

Dáng vẻ ngang ngược vô lý của Quan Triều Viễn khiến Tô Lam không biết làm sao.

Sao lại khiến chuyện này, giống như là cô làm sai vậy chứ?

Tô Lam quay đầu sang một bên, cắn chặt môi mình, mùi máu tanh bỗng nồng đậm trong khoang miệng cô.

Nhất thời không khống chế được, lại cắn rách môi rồi.

“Quan Triều Viễn, tôi không để ý anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài, thế nhưng, tôi hy vọng anh bớt bớt lại! Đừng trắng trợn như thế, nhỡ bị Kiêm Mặc nhìn thấy.. “

Lời phía sau, Tô Lam không nói nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK