Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3430

Nhắc đến số tiền này, cha Mộ hết sức kích động, ông ta đẩy mẹ Mộ một cách ghét bỏ: “Có phải đầu bà có vấn đề rồi không? Một người phụ nữ như bà cần nhiều tiền như vậy để làm gì?”

“Được, phụ nữ như tôi không cần tiền, vậy đàn ông như ông cầm nhiều tiền như vậy để ra ngoài nuôi mấy con tiểu tam tiểu tư, ông có mặt mũi gớm nhỉ? Cái lão già chết tiệt!”

Sau khi mẹ Mộ mảng xong, xoay người đi đến bên cạnh con gái: “Mẫn Loan, con đừng nghe cha con ở đây nói lung tung, anh con sắp ba mươi rồi, hai ngày trước đã nhắm được một người, tuy cô gái kia cũng không xinh đẹp gì, nhưng anh con là người cố chấp, nếu không lấy được cô gái đó..”

Vốn là anh của Mộ Mẫn Loan tìm được một đối tượng, sau khi hai người yêu đương được nửa tháng liền chuẩn bị đính hôn.

Cô gái đó từ thành phố lớn quay về quê, chơi bời phóng đãng, cũng khiến các chàng trai rất thích.

Cho nên sau khi thường xuyên qua lại với nhau, anh của Mộ Mắn Loan đã bị cô ta làm cho mê mệt.

Mà cô gái đó nói, phải mua một căn nhà hai trăm mét vuông ở thành phố và một chiếc xe một tỷ rưỡi thì mới chắc chắn cưới.

Ban đầu cô ta cũng nghe nói nhà họ Mộ là cái cây hái ra tiền, cho nên mới đồng ý qua lại với anh của Mộ Mẫn Loan.

Thực ra theo đạo lí mà nói, những năm này mỗi tháng Tư Vũ Chiến đều sẽ chuyển một tỷ rưỡi vào tài khoản của cha mẹ nhà họ Mộ.

Nếu bọn họ biết tiết kiệm một chút, một tòa biệt thự, một chiếc xe hơi bất cứ lúc nào cũng có thể mua được.

Đáng tiếc cha Mộ phung phí vô độ, mẹ Mộ không cam lòng, cũng hùa theo ông ta tiêu tiền như nước.

Những khoản tiền đó căn bản một đồng cũng không dư lại, ngược lại cha Mộ ở bên ngoài đánh bạc, nuôi bồ nhí, còn mắc nợ một khoản lớn.

Lần này con trai phải kết hôn, hai vợ chồng bọn họ một đồng tiền cũng không lấy ra được.

Nghe nói người phụ nữ đó không lấy được tiền, lập tức trở mặt đòi chia tay, nhưng anh trai trong nhà lại đòi sống đòi chết, còn âm ï muốn nhảy lầu tự tử.

Bọn họ không còn biện pháp, cũng chỉ có thể tìm đến Mộ Mãn Loan.

Mẹ Mộ ở một bên rủ rỉ nói: “Thực ra thì, mẹ tính toán như vậy, mười lăm tỷ đó của con, hai chúng ta lấy ra sáu mươi triệu cho em trai con kết hôn, hai tỷ tư mua nhà, lắp đặt thiết bị trang trí, ba tỷ mua xe, còn lại sáu trăm triệu là tiền sính lễ linh tinh”

“Còn chín tỷ là tiền cho cha mẹ con dưỡng lão. Chúng ta bảo đảm sau khi cầm lấy khoản tiên lần này, sẽ không tìm con đòi tiền nữa, như vậy rốt cuộc là có thể chứ!”

Cha Mộ vừa nghe lời này, trong nháy mắt liền không hài lòng: “Mụ già thối tha, nói bậy nói bạ gì đó?”

Cái gì gọi là chín tỷ là tiền dưỡng lão?

Ông ta mắc nợ một khoản kia, lấy được chín tỷ đó vào tay, chỉ vừa đủ cho ông ta trả nợ.

Nếu như thật sự giống như mụ già đó nói, vậy nửa đời sau ông ta ăn cái gì?

Những người phụ nữ và con cái nuôi bên ngoài ai đến nuôi dưỡng?

Mẹ Mộ hung tợn trừng mắt nhìn ông ta, ý nghĩa đại khái của ánh mắt này là nói: Nói lời này chẳng qua là để Mộ Mẫn Loan yên tâm trước, nói thế nào chúng ta cũng là cha mẹ của nó, đến lúc thật sự xảy ra chuyện, nó ít nhiều cũng phải phụ trách một chút chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK