Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1494

Vương Vãn Hương giận dữ chửi rủa.

“Mẹ, mẹ đừng tự hù dọa chính mình, chuyện này làm sao có thể?”

“Tối hôm qua không phải cậu ta đã đến tìm con sao? Chúng ta phải nghĩ cách gì đó, ít nhất là tới mộ cậu ta đốt chút tiền giấy, cứ như tiếp tục vậy không được. Vân Vân, con nghe lời mẹ đi.”

Lúc đầu, Tô Nhược Vân không nghe lời Vương Vãn Hương, khó khăn lắm ở quê cô ta mới có thể ngủ ngon được, đương nhiên không muốn đi.

Nhưng cô ta nhìn thấy Tô Kiêm Mặc ở trong phòng mình liên tiếp ba ngày rồi, cuối cùng cô ta đều lấy bùa hộ mệnh ra, rốt cuộc cũng không thể không nghe lời Vương Vãn Hương.

Hai người cùng nhau về, Vương Vãn Hương và Tô Nhược Vân cùng đến mộ của Tô Kiêm Mặc để đốt tiền giấy, Tô Nhược Vân cũng không thể lo cho đứa trẻ trong bụng.

“Mẹ, mẹ lên xe trước đi, con nói với Kiêm Mặc mấy câu.”

“Cũng được, con nhắc cậu ấy mấy câu, bảo cậu ấy nhớ điểm tốt của con.”

Vương Vãn Hương cũng không nói gì, chỉ quay lại xe, để lại một mình Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân nhìn xung quanh không có ai.

“Kiêm Mặc, là tôi có lỗi với cậu, đúng là tôi đã hại cậu, tôi biết là những chuyện này không thể giấu được cậu, tôi đã biết lỗi rồi, cậu hãy tha cho tôi đi, nể mặt đứa con trong bụng tôi, cậu tha cho tôi một lần được không.”

Tô Nhược Vân vẻ mặt tiều tụy vuốt ve bụng mình.

“Sau này tôi nhất định sẽ đốt nhiều tiền giấy cho cậu, nếu có thể, tôi sẽ giúp cậu di dời về phần mộ tổ tiên, tôi chỉ xin cậu hãy tha cho tôi.”

Tô Nhược Vân cúi đầu lạy ba lần về phía ngôi mộ, sau đó từ từ rời đi.

Trên đường trở về, Tô Nhược Vân và Vương Vãn Hương lúc đầu không nói chuyện, Vương Vãn Hương do dự một lúc lâu rồi mới nói.

“Vân Vân, mẹ nhờ người hỏi thăm rồi, nói vụ án của bố con, nếu chi ít tiền thì chắc là có thể giảm án, con cũng biết hoàn cảnh nhà chúng ta rồi, thật sự là không có tiền, con xem…”

Vương Vãn Hương rất không muốn mở lời, bà ta cũng biết rằng Tô Nhược Vân sống trong nhà Mộ Dung rất không như ý.

“Mẹ, con hiểu ý của mẹ, tiền sinh hoạt hàng tháng anh Dịch cho con rất hạn chế. Con đã cố gắng hết sức để tiết kiệm rồi.”

“Mẹ biết con không dễ dàng gì, không phải bất đắc dĩ thì mẹ cũng thật sự không muốn phiền đến con, nhưng mà bố con…”

“Mẹ yên tâm đi, con sẽ nghĩ cách.”

Tô Nhược Vân cố gắng hết sức xoa dịu Vương Vãn Hương.

Bởi vì đã trở về rồi, Tô Nhược Vân không có cách nào cùng Vương Vãn Hương về quê nữa, tiễn Vương Vạn Hương đi, cô ta chỉ đành phải trở về nhà Mộ Dung.

Tô Nhược Vân mang bùa hộ mệnh của mình về, ngày hôm đó khi đang ngủ trưa, cô ta đột nhiên bị điện thoại đánh thức.

“Xin chào, cho hỏi cô có phải cô Tô Nhược Vân không?”

“Là tôi, xin hỏi anh là…”

“Xin chào cô Tô, tôi ở bên sản phẩm dưỡng da Mộng Thời Đại, bên phía chúng tôi đang có một hoạt động, hy vọng có thể mời cô tham dự.”

“Xin lỗi, bây giờ tôi đang dừng sắp xếp công việc, chắc anh biết tôi đang mang thai chứ?”

Tô Nhược Vân vẫn có chút vui mừng vì bây giờ mà mình vẫn còn có người mời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK