Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2009

Tô Lam nghe câu này xong tức phát điên, con gái chống đối cô, con trai chống đối cô, bây giờ Quan Triều Viễn cũng muốn chống đối cô!

“Quan Triều Viễn, đồ khốn nạn!”

Tô Lam bước thẳng ra khỏi phòng ngủ mà không quay đầu nhìn lại, nhưng cô phát hiện ngoài phòng ngủ ra cô không có chỗ nào để đi, cô tuỳ tiện chui vào một căn phòng dành cho khách, khoá cửa lại.

Vừa vào đã ngồi bệt xuống sàn gào khóc.

Quan Triều Viễn chạy đến đứng trước cửa phòng khách, nghe tiếng khóc của Tô Lam.

Hình như rất lâu rồi anh không thấy Tô Lam khóc.

“Lam Lam, mở cửa ra đi, anh biết lỗi rồi, con bé còn nhỏ mà, em đừng so đo với con bé…”

“Anh cút cho em! Em không muốn thấy mặt anh!” Tô Lam ngồi trong phòng gào khóc.

Cô ôm đầu gối của mình, mặc cho Quan Triều Viễn đang đứng ngoài gõ cửa. Đây là lần đầu tiên cô thấy mình thất bại đến vậy.

Không những Cửu Cửu phá đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da và phòng ngủ của cô, mà còn cả lòng tự trọng và uy quyền của người làm mẹ như cô.

Tại sao cô lại thất bại đến vậy?

Cô bắt đầu hối hận tại sao lúc trước mình lại kiên quyết muốn sinh con gái, không phải hai đứa con trai đã tốt lắm rồi sao?

“Tô Lam, đáng đời mày! Mày tự làm tự chịu!”

Tô Lam hét lên xong lại tiếp tục tự ôm mình ngồi khóc.

Quan Triều Viễn ở ngoài cửa sốt ruột muốn chết, nghe tiếng khóc đau xé lòng của Tô Lam, tim anh cũng đau như cắt.

Đúng lúc này Lý Như Kiều bước đến, Tô Lam khóc rất to nên đứng ngoài cửa có thể nghe rất rõ.

“Bị chọc phát khóc rồi đúng không? Tôi biết mà!”

“Cô đừng có mà mỉa mai!” Quan Triều Viễn liếc Lý Như Kiều.

“Tôi mỉa mai cái gì? Tôi đang nói sự thật mà! Đúng là anh nên dạy lại cô con gái cưng nhà anh đó, con bé nói năng làm người ta tức muốn chết! Anh đã chiều con bé quá rồi!”

Người khác đều đánh giá Cửu Cửu như vậy, bao gồm của Tô Lam, cô đã từng nói với Quan Triều Viễn vài lần rồi nhưng Quan Triều Viễn luôn nghĩ rằng con gái mình không phải như vậy.

Cô bé rất đáng yêu, nói chuyện rất thú vị, miệng rất ngọt, cùng lắm là chỉ hơi ma lanh thôi.

Lúc anh ở nhà Cửu Cửu sẽ dính lấy anh, đa phần là sẽ không ở chung với Tô Lam nên từ trước đến nay Quan Triều Viễn chưa bao giờ thấy cảnh tượng Tô Lam và Cửu Cửu ở riêng với nhau.

“Dù sao anh cũng không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng làm chị Tô Lam tức chết!” Lý Như Kiều cũng không nói gì nữa, Giản Ngọc đã nhắc cô ấy nhiều lần rồi, đừng quan tâm đến chuyện nhà người ta.

Quan Triều Viễn nghe tiếng khóc của Tô Lam cũng thấy lòng đau như cắt, anh không nhớ rõ lần trước vợ anh khóc to như vậy là khi nào vì thời gian đã trôi qua quá lâu.

Anh đấm lòng bàn tay mình rồi tức giận đùng đùng quay về phòng ngủ, Cửu Cửu không chịu ngoan ngoãn đứng im, đang chuẩn bị bò lên giường, không biết lại nghĩ ra ý tưởng quái quỷ gì nữa!

“Xuống đây cho bố!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK