Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1636

Tô Lam đứng bên cạnh mà sốt ruột: “Anh, dù thế nào cũng phải dỗ cô ấy xuống đã. Cô ấy ở trên cây như vậy quá nguy hiểm!”

Lý Như Kiều nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người: “Chị Tô Lam, chị không cần khuyên anh ấy nữa! Em sống hay chết không liên quan đến anh ấy!”

Khoảng thời gian sống trong ngôi nhà nhỏ, Lý Như Kiều đã nói rất rõ ràng.

Tại sao Giản Ngọc lại đột nhiên quay về ở với cô, còn không phải vì đứa bé trong bụng cô sao?

Nhưng cô biết Giản Ngọc không yêu mình, anh chỉ chấp nhận đứa bé chứ không chấp nhận cô.

“Đại ca, em biết anh không yêu em, sở dĩ anh quay về hoàn toàn là vì em mang thai con anh. Không sao đâu, anh cứ coi như đứa bé không tồn tại, em sẽ tự sinh con ra rồi nuôi con khôn lớn, không liên quan gì đến anh!”

Nói đến cuối cùng, Lý Như Kiều gần như van xin.

“Anh bảo em phá thai còn không phải vì nếu không có đứa bé này thì chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa sao? Bây giờ em nói cho anh biết, em không muốn ở bên anh, em chỉ muốn con thôi được không? Anh cứ coi như nó không tồn tại, coi như em chưa từng tồn tại đi.”

Tô Lam nhìn Lý Như Kiều, cô cũng là phụ nữ, cô có thể hiểu được tâm trạng không muốn bỏ con của cô ấy.

“Vớ vẩn!” Giản Ngọc vẫn luôn im lặng bỗng quát lên khiến mọi người giật nảy mình.

“Ai nói anh về vì đứa bé! Cho dù không có đứa bé này thì anh cũng không định rời xa em! Anh bảo em phá thai là vì đứa bé sẽ có vấn đề! Đồ ngốc!”

Giản Ngọc gào lên khiến Lý Như Kiều choáng váng.

Quan Triều Viễn và Tô Lam cũng sững sờ.

“Đại ca, anh vừa nói gì? Anh không về vì đứa bé, không có con thì anh cũng sẽ ở bên em sao?” Lý Như Kiều lau nước mắt.

“Đúng vậy, cho dù không có đứa bé này thì về sau chúng ta vẫn có thể sinh đứa khác.”

“Thật sao?” Lý Như Kiều nghi ngờ mình đang mơ.

“Thật, anh đã bao giờ lừa em chưa?”

Lý Như Kiều ở trên cây khóc lớn.

“Đừng khóc, mau xuống đây đi, cẩn thận chút.”

“Em… chân em không cử động được nữa…” Lý Như Kiều duy trì một tư thế trên cây lâu quá nên chân đã tê rần.

“Vậy em đừng nhúc nhích, anh đưa em xuống!”

Giản Ngọc leo ba bước thành hai bước lên cái cây siêu cao ở bên cạnh: “Đã đỡ hơn chưa?”

“Đại ca, anh thật sự không lừa em chứ?”

“Không lừa em, xuống thôi.”

Giản Ngọc nắm tay Lý Như Kiều, dắt cô xuống một cách cẩn thận.

Tô Lam lập tức ra lệnh cho người chuẩn bị xe, đưa họ đến bệnh viện.

May mà kết quả kiểm tra đều không có vấn đề gì.

Giản Ngọc đưa Lý Như Kiều về, hai người ở cùng nhau trong phòng Giản Ngọc.

“Đại ca, có phải em đang mơ không? Em luôn cảm thấy mọi thứ đều không chân thật, anh thật sự quay về vì em chứ không phải vì đứa con trong bụng em sao?”

Lý Như Kiều liên tục chớp mắt nhìn chằm chằm Giản Ngọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK