Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1800

Có rất nhiều chuyện mà Tô Lam đã muốn nói từ lâu rồi.

“Từ khi anh ta ra mắt cho đến nay, mọi người vẫn luôn kiểm soát tài chính của anh ta. Khi nên coi anh ta như người lớn thì lại không coi anh ta là người lớn, khi nên coi anh ta như trẻ con thì lại không coi anh ta là trẻ con, cho nên xuất hiện tình cảnh này là điều rất bình thường. Lời nói của em có thể không dễ nghe, nhưng đó là sự thật, tất cả mọi người hãy suy nghĩ kỹ càng đi.”

Tô Lam xoay người rời khỏi phòng, Quan Triều Viễn lập tức đi theo phía sau và ôm vai cô.

Thật ra khi nói những lời này, trong lòng bàn tay Tô Lam đổ đầy mồ hôi. Điều cô lo lắng nhất chính là người nhà họ Mục sẽ chỉ trích mình không phải người nhà họ Mục, và Quan Triều Viễn sẽ ngăn cản mình.

Nhưng tất cả chuyện này lại không xảy ra.

Tô Lam ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn với vẻ lo lắng, “Em đã đắc tội với toàn bộ người nhà anh rồi nhỉ? Anh không tức giận sao?”

“Cái gì mà ‘người nhà anh’? Vốn dĩ anh cũng không phải người của nhà họ Mục, chúng ta mới là người một nhà.”

Trong ánh mắt Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam vẫn đong đầy sự cưng chiều.

Cả hai lên xe và về nhà, bàn tay nắm chặt lấy nhau.

“Anh thực sự không để bụng những gì em nói sao? Em luôn nói giúp Hắc Thổ, thậm chí cũng chống lại anh.”

“Người phụ nữ của anh rất tài giỏi.” Quan Triều Viễn đưa tay lên sờ tóc Tô Lam, “Em nói rất có lý.”

Tô Lam mỉm cười với vẻ hiểu ý, ​​xem ra Quan Triều Viễn càng ngày càng hiểu mình rồi.

“Em nghĩ tới con trai của chúng ta, nghĩ tới Tam Tam. Tam Tam cũng là con trai cả, anh lại có công ty lớn như vậy, sau này nhất định sẽ cần thằng bé kế thừa thành quả, không chừng lúc đó anh cũng muốn liên hôn cho nó. Chồng à, anh phải đồng ý với em, dù thế nào đi nữa thì cũng đừng liên hôn cho Tam Tam.”

Quan Triều Viễn híp mắt nhìn Tô Lam, “Anh đồng ý với em, cái gì anh cũng đồng ý với em hết.”

Trong mắt họ, công ty của gia đình không quan trọng bằng hạnh phúc của con trai.

Sau khi rời khỏi nhà họ Mục, Mục Nhiễm Tranh cứ lái xe vu vơ trên đường quốc lộ, nhưng anh lại không tìm thấy một nơi để đi.

Thực sự muốn cắt đứt quan hệ sao? Người nhà đúng là rất lạnh lùng và tàn nhẫn, nếu anh không hoàn thành cuộc liên hôn này thì thật sự không cần anh nữa ư?

Trong lòng Mục Nhiễm Tranh rất rối bời, lúc này điện thoại vang lên, khi anh vừa định đưa tay ra lấy thì…

Phòng cấp cứu của Bệnh viện Q.M.

Quan Triều Viễn và Tô Lam đang lo lắng chờ đợi, Diêu Hướng Vân ngồi trên băng ghế và tựa đầu vào tường với vẻ chán chường, ánh mắt trống rỗng, nước mắt lặng lẽ chảy xuống.

Mục Như Thần đứng dựa vào tường không nói một lời, sao ông ta có thể ngờ được rằng mình vừa mới cắt đứt quan hệ với con trai mà anh ta đã gặp tai nạn xe rồi?

Khi Mục Nhiễm Tranh đang nhận điện thoại thì bị một chiếc xe đột nhiên lao tới đâm phải, tốc độ xe lúc đó rất nhanh, tình huống xảy ra trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn.

Đèn phòng cấp cứu vẫn sáng, bác sĩ đã hai lần đưa ra thông báo bệnh tình nguy kịch, tuy bệnh viện này là của Quan Triều Viễn nhưng vẫn phải đi làm thủ tục cần thiết.

Tất cả mọi người đang chờ đợi kết quả cuối cùng, họ đang âm thầm cầu nguyện rằng Mục Nhiễm Tranh nhất định đừng xảy ra chuyện gì.

Đèn phòng cấp cứu đột nhiên tắt, mọi người đứng dậy và nhìn chằm chằm vào cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK