Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1999

Cô nghe được kế hoạch này, đột nhiên cảm giác nó thật lãng mạn. Vậy chẳng phải đại biểu cho hai người sẽ đi khắp thế giới sao?

Cô rất vui sướng.

“Em nghĩ xem, lúc chúng ta ngủ ở thế giới dưới đáy biển, lúc chúng ta làm tình sẽ có các con cá đủ màu tới xem, em nói xem chúng có ghen tỵ không?”

“…” Hình ảnh lãng mạn trong đầu Tô Lam đột nhiên biến mất.

“Còn cả khi chúng ta ngủ ở trên vách núi đá, có phải có cảm giác như đang làm tình một lần cuối cùng, trải nghiệm sống chết này kích thích như vậy, chắc chắn sẽ đặc biệt sung sướng…”

Tô Lam vỗ mạnh vào ngực Quan Triều Viễn, “Chuyện này vốn là một chuyện vô cùng lãng mạn, sao từ trong miệng anh nói ra lại đầy dục vọng vậy? Anh có thể đừng lúc nào cũng nhắc tới… làm tình không?”

“Em cảm thấy bây giờ chúng ta không đầy dục vọng à?”

Tô Lam cúi đầu nhìn hai người bọn họ bây giờ, thấy cũng đúng thật.

“Giờ phút quan trọng nhất khi người đàn ông ở cùng với người phụ nữ là gì? Còn không phải là buổi tối sao? Buổi tối ở cùng nhau lâu nhất, làm tình lại là một chủ đề vĩnh hằng. Ngủ khắp các khách sạn đặc biệt trên thế giới là kế hoạch hoành tráng tới mức nào chứ!”

Tô Lam trợn mắt nhìn Quan Triều Viễn. Anh còn nói là kế hoạch hoành tráng, rõ ràng là anh muốn đổi chỗ khác nhau để ngủ với mình thôi!

Nhưng suy nghĩ lại thì chuyện này dường như cũng chẳng có gì sai…

“Chồng, anh có thấy em già đi không?”

Quan Triều Viễn xoay người lại hăm hở nâng mặt Tô Lam lên nhìn trái lại nhìn phải.

“Đúng là em già rồi.”

“Thật sao? Em có nếp nhăn rồi à? Hay em bị nám?” Tô Lam lập tức căng thẳng. Trước đây cô cảm thấy vấn đề này hình như cách mình rất xa nhưng bây giờ lại phải đối mặt với nó.

“Anh đùa em thôi. Chúng ta đều sẽ phải già đi, bất kể em thêm mấy nếp nhăn hay thêm mấy vết nám thì vẫn là Lam Lam mà anh yêu nhất.”

“Anh nói thật dễ nghe.”

Tô Lam cọ vào ngực Quan Triều Viễn.

“Nhóc yêu tinh quấn người, bây giờ anh chưa mặc quần áo! Đúng lúc em cũng không mặc, để anh lại chứng minh sức hấp dẫn của em đối với anh không hề kém hơn năm đó!”

Khuya hôm đó, Quan Triều Viễn nói cho Tô Lam biết dạ dày của Cửu Cửu không tốt làm cô suýt nữa ngất ngay tại chỗ. Anh phải khuyên mãi mới thuyết phục được cô chờ hôm sau quay về.

Kết quả trời còn chưa sáng, Tô Lam đã kéo Quan Triều Viễn từ trên giường dậy.

Quan Triều Viễn nhìn ngoài trời còn tối đen, lại nhìn vợ yêu của mình.

“May mà anh không nói cho em biết ngay từ đầu, bằng không chúng ta sẽ không có cách nào làm lành được mất!”

“Ôi, em biết hôm qua anh tốn rất nhiều sức lực nhưng em lo lắng cho Cửu Cửu, chúng ta về nhà sớm rồi nghỉ ngơi cũng được mà, ngoan!”

Quan Triều Viễn biết Tô Lam rất nhớ con, vì vậy mới sáng sớm đã lái xe về nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK