Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2005

Bởi vì không phải là lần một lần hai, Tô Lam biết Tam Tam luôn thích gánh tội thay cho Cửu Cửu.

Tô Lam nhìn sang Tiểu Thất: “Tiểu Thất, mẹ hỏi con, ai đã quậy tung bàn trang điểm của mẹ?”

Tiểu Thất cúi đầu xuống rồi sau đó lắc đầu: “Không phải con.”

Tô Lam biết Tiểu Thất rất nhát nên chỉ có thể tìm lỗ hổng từ chỗ của Tiểu Thất.

“Vậy con nói cho mẹ biết là ai nào? Là anh hai đúng không?”

Tiểu Thất nhìn Tam Tam, Tam Tam đang nháy mắt liên tục với Tiểu Thất, tất nhiên hành động này qua được mắt của Tô Lam.

“Tiểu Thất, con phải nói thật, mẹ không thích đứa trẻ nói dối.” Tô Lam lập tức nghiêm khắc nói.

“Không phải.” Tiểu Thất trả lời ngay.

Tam Tam liếc nhìn Tiểu Thất: “Đồ phản bội này!”

Tô Lam lấy tay vỗ lên đầu Tam Tam: “Để mẹ tìm ra tên đầu sỏ rồi sẽ tính sổ với con sau!”

Khi Tô Lam mở cửa nhà vệ sinh ra, phát hiện Cửu Cửu đang ngồi trên bồn cầu, mặt sặc sỡ đến mức có thể mở phường nhuộm!

Tô Lam lấy tay che mặt, đây là con gái của cô à?

Tại sao lúc còn nhỏ cô ngoan ngoãn như vậy mà con gái cô lại thế này?

Tô Lam rửa sạch mặt Cửu Cửu một cách cực kỳ mạnh bạo, cô thật lòng không muốn dọn dẹp thay cô bé nhưng lại lo thành phần của đồ trang điểm ảnh hưởng đến bọn trẻ nên mới rửa mặt cho cô bé trước.

Cuối cùng Tô Lam ôm Cửu Cửu về phòng ngủ của mình, bàn trang điểm vẫn chưa được dọn dẹp, vẫn giữ nguyên bộ dạng ban đầu.

“Đứng đó cho mẹ!”

Cửu Cửu đứng đối diện bàn trang điểm, mặt vẫn cười hì hì.

“Còn cười à! Không được cười!” Thậm chí Tô Lam còn không dám nhìn bàn trang điểm của mình, với một cô gái mà nói, đồ trang điểm và mỹ phẩm dưỡng da trên bàn trang điểm đều là những món đồ rất quan trọng.

Tô Lam kéo ghế ngồi xuống trước mặt Cửu Cửu: “Cửu Cửu, có phải là mẹ đã từng nói với con rằng con nít không được động vào đồ của người lớn, phải hỏi người lớn trước, sau khi được cho phép rồi mới được động vào đúng không?”

Cửu Cửu nghiêng đầu nhìn Tô Lam: “Nhưng con đã hỏi rồi mà!”

“Con hỏi ai?”

Tô Lam rất muốn biết người làm nào to gan đến vậy, dám cho Cửu Cửu chạm vào đồ trang điểm của mình.

“Con hỏi bố đó!”

“Con hỏi bố hồi nào? Con dám nói dối hả!” Tô Lam đập cây thước xuống bàn, phát ra âm thanh giòn tan.

“Con quên con hỏi hồi nào rồi nhưng tóm lại bố đã đồng ý, bố nói con là cục cưng của bố, đồ của bố cũng là đồ của con. Những thứ này là bố mua cho mẹ, vậy là đồ của bố mà, đồ của bố chính là đồ của con! Con động vào đồ của con thì tại sao phải hỏi?”

Những lời của con gái làm Tô Lam tức phát run, Quan Triều Viễn dám truyền bá suy nghĩ thế này cho cô bé!

“Ai nói với con những thứ đó do bố con mua, những thứ đó là mẹ tự mua!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK