Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1917

Đó là một dãy núi được bao phủ bởi lớp sương mù màu đen, Tô Kiêm Mặc nói với Tô Lam rằng từ trước đến nay gia tộc Butt ở Dark Mountain nổi tiếng là gia tộc nham hiểm gian xảo.

Được bao phủ trong màn sương đen là một toà lâu đài u ám, toà lâu đài rất lớn, trông còn lớn hơn cả hoa viên Crystal, giống như lâu đài của mụ phù thuỷ trong truyện cổ tích.

Mới vừa đến Dark Mountain, Tô Kiêm Mặc đã bị nhốt vào ngục giam, Tô Lam thì bị đưa đến một căn phòng khác, bên ngoài có người canh chừng.

Lòng Tô Lam lo sốt vó, vừa lo cho vết thương của Tô Kiêm Mặc, vừa không biết bên Quan Triều Viễn thế nào rồi.

Căn phòng này đầy đủ tiện nghi, xem ra đúng là họ không dám dửng dưng với mình.

Tô Lam ngồi trước bàn cố gắng tìm cách đối phó, cửa mở ra, một người đàn ông hơi lớn tuổi bước đến. Tô Lam có chút ấn tượng về người đàn ông này, hình như là ông Butt của gia tộc Butt.

“Ông Butt?”

Hiển nhiên ông Butt khá bất ngờ: “Cô Quan vẫn nhớ tôi à?”

Tô Lam đổi sang mặt nghiêm túc: “Các người phí sức bắt tôi đến đây, cuối cùng các người muốn làm gì?”

“Cô Quan, chào mừng cô đến Dark Mountain của chúng tôi làm khách.” Ông Butt không hề trả lời câu hỏi của Tô Lam.

“Làm khách? Có ai đối xử với khách như các người không? Tôi chưa bao giờ nghe nói khách không muốn đến mà phải bắt cóc ép người ta đến làm khách.” Tô Lam không hề khách sáo.

Ông Butt tự ngồi xuống đối diện Tô Lam: “Quả nhiên vợ của Quan Triều Viễn không hề đơn giản, xem ra chúng tôi đã xem thường cô thật rồi. Lúc trước có thể đột nhập vào thế giới của ma cà rồng đã đủ chứng minh cô không phải người tầm thường.”

“Ông Butt, tôi nghĩ ông có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi, không cần tâng bốc tôi làm gì.”

“Tốt lắm, cô Quan, tôi thích tính cách thẳng thắn của cô, thật ra cô có thể yên tâm chúng tôi sẽ tuyệt đối không làm hại cô, chỉ cần cô thuyết phục chồng cô kết hôn với con gái Daisy của tôi, từ đó cống hiến sức lực cho gia tộc Butt của chúng tôi, tôi sẽ lập tức cho người đưa cô về ngay.”

Tô Lam thầm nghĩ Lê Thấm Thấm ép mình ly hôn mới vừa đi, bây giờ lại thêm Daisy, tình địch của mình nhiều thật đấy! Sang cả thế giới ma cà rồng luôn!

Ông Butt thấy Tô Lam cười khẽ thì lập tức bổ sung ngay: “Nếu cô đồng ý thì có thể tiếp tục ở lại đây, hầu chung chồng với con gái nhỏ Daisy của tôi, chúng tôi sẽ không ý kiến gì về điều này.”

Tô Lam bật cười, nụ cười này làm ông Butt hơi khó hiểu.

“Cô Quan không hài lòng với sự sắp xếp này.”

“Không ngờ các người lại cởi mở đến vậy, chuyện hai cô hầu chung một chồng mà cũng chấp nhận được, chẳng lẽ ông muốn con gái ông làm goá phụ à? Chồng tôi chỉ yêu một mình tôi, từ trước đến nay anh ấy đều không thèm đoái hoài đến người phụ nữ nào khác.”

Ông Butt vuốt râu của mình: “Cô Quan hơi tự tin nhỉ? Đàn ông nào mà chẳng mong mình được gái đẹp vây quanh? Ba thê bảy thiếp cầu còn không được, huống chi Daisy nhà tôi cũng sắc nước hương trời.”

“Ông Butt, không giấu gì ông, con trai của ông đã tiết lộ vài chuyện cho tôi nghe rồi. Các người muốn chồng tôi cống hiến sức lực cho gia tộc Butt các người chỉ vì các người muốn nhờ vào năng lực đặc biệt của anh ấy, nhưng ngại quá, lần trước khi tôi đến đây, tôi đã giúp anh ấy giải phong ấn rồi. Bây giờ anh ấy hoàn toàn là con người, không giúp ích gì được cho các người đâu.”

Tất nhiên trước khi ông Butt đến đây đã nghe con trai mình thảo luận nhưng ông ta vẫn không lo lắng gì.

“Cô nghĩ cô nói vậy là tôi sẽ tin cô à? Cô Quan, cô còn ranh ma hơn tôi nghĩ nhiều, vậy chúng ta cứ ngồi yên chờ chồng cô đến đi.” Ông Butt đứng lên chuẩn bị ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK