Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1597

“Anh cả uống nhiều như vậy rồi mà anh còn cho anh ấy uống thuốc.”

“Đó lại còn là thuốc cực mạnh đấy!” Quan Triều Viễn đắc chí.

“Anh không sợ sẽ chết người à! Anh có phải là em ruột của anh ấy không vậy?”

“Không sao đâu, anh ấy khỏe lắm, không có vấn đề gì cả. Lần này nếu chuyện của anh ấy thành công thì sẽ không còn ai yêu thầm em nữa!”

Quan Triều Viễn sờ cằm Tô Lam, đây mới chính là mục đích thật sự của anh.

“Chồng à, dưa hái xanh không ngọt đâu, nếu miễn cưỡng ép hai người họ xảy ra quan hệ với nhau như vậy không ổn lắm đâu.”

“Có gì mà không ổn. Anh ấy nói rằng hai chúng ta vừa gặp nhau đã lên giường rồi còn gì? Sau này tình cảm giữa hai chúng ta cũng đã tiến triển rất tốt, cái này người ta gọi là tiền trảm hậu tấu đấy.”

Quan Triều Viễn khoác vai Tô Lam, về lại phòng ngủ.

“Hai chuyện này không giống nhau! Quan hệ giữa anh cả và cô Lý khác anh và em!”

“Đều là đàn ông và phụ nữ cả mà. Có gì khác nhau chứ? Nào làm chuyện quan trọng đi nào.” Quan Triều Viễn bế Tô Lam lên giường.

“Anh lại không đứng đắn rồi!”

“Vừa nãy em ra ngoài tìm anh cũng là vì chuyện này mà.”

“Em ra ngoài tìm anh không phải vì… Đêm tân hôn anh không quay về thì tất nhiên là em phải ra tìm anh rồi.”

“Đúng đấy, đêm tân hôn em ra tìm anh là để làm việc còn gì?”

“Em…”

Tô Lam bỗng nhận ra là cô không thể nói lại được Quan Triều Viễn.

“Ở căn phòng kia, hai người đó đang hừng hực khí thế, chúng ta không thể thua họ được! Em có muốn anh uống thuốc luôn không? Anh vẫn còn một ít đấy!”

“Quan Triều Viễn, đủ rồi đấy!”

Đúng là càng nói càng quá đáng!

Nhưng Tô Lam vẫn cảm thấy hơi lo cho Giản Ngọc.

Trong phòng của Giản Ngọc.

Giản Ngọc hôm nay thực sự đã uống say rồi, anh ta là phù rể của Quan Triều Viễn, dù sao thì cũng là anh trai của Quan Triều Viễn, phải uống nhiều hơn những phù rể khác.

Người giúp việc mang đến một cốc nước và thuốc giải rượu, anh ta gần như uống mà không hề nghĩ ngợi gì.

Đột nhiên cảm thấy máu dồn lên, lạnh đến đỉnh đầu, cả khuôn mặt như bị lửa đốt, cổ họng khô khốc như thể đã mấy ngày không uống nước vậy.

Chuyện gì thế này?

Uống thuốc giải rượu xong không phải sẽ dễ chịu hơn sao? Sao lại có cảm giác này?

Anh ta kéo cổ áo, bởi vì vừa mới kêu người giúp việc mang nước cho mình cho nên anh ta cũng không thay quần áo.

Nhưng cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, mạnh đến mức cảm thấy trong cơ thể như có lửa đốt, phải phát tiết ngay lập tức!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK