Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên Thanh Vũ cười rạng rỡ, cô nói: “Đây là công thức nấu ăn em tìm được ở trên mạng rồi nhờ dì Lan làm đó, em biết nhất định anh sẽ thích mà.” Giọng điệu tự hào kia như thể là cô ta tự làm vậy.  

 

Thẩm Duệ không nói lời nào, anh bưng chén cháo lên ăn.  

 

Dùng xong bữa sáng, xe đã đợi bên ngoài cửa, Thẩm Duệ thay giày bước ra bên ngoài, Liên Thanh Vũ vội vàng cầm túi chạy theo anh. Thẩm Duệ thấy cô nhắm mắt theo đuôi, anh cau mày nói: “Em muốn ra ngoài à?”  

 

“Đúng thế, ở nhà mãi chán lắm, Thẩm Duệ, anh cho em đi làm cùng với.” Sáng sớm nay Liên Thanh Vũ đã làm ra chuyện kia, cô lo sợ Tống Hân Nghiên sẽ tìm tới công ty Thẩm Duệ, nếu như bọn họ cởi bỏ được hiểu lầm, vậy những gì cô làm không phải là uổng phí hay sao. Hơn nữa Thẩm Duệ cũng sẽ nghi ngờ, đuổi cô đi.

 

Thẩm Duệ dừng bước, bình tĩnh nhìn cô: “Không được, anh phải đi làm, em đi theo anh thì ra bộ dáng gì nữa?”  

 

“Hay là em là thư ký cho anh nhé?” Thấy anh nhíu mày, cô nhượng bộ, nắm lấy cánh tay anh làm nũng: “Nếu không thì trợ ký cũng được, bê trà rót nước làm việc vặt cũng không sao, anh đừng để em ở nhà rảnh rỗi là được, em ở nhà sắp mốc đến nơi rồi, anh cho em đi làm cùng đi, được không?”  

 

Thẩm Duệ nhìn cô, anh không trả lời.  

 

Liên Thanh Vũ chắp tay, mím môi nói: “Xin anh đó, em bảo đảm sẽ không làm phiền anh làm việc, làm ơn đi mà.”  

 

Thẩm Duệ hết cách với cô, anh cũng lo lắng cô ở nhà nhiều sinh bệnh, càng không có lợi cho việc hồi phục chứng rối loạn hoang tưởng của cô, anh gật đầu nói: “Đi làm cùng anh thì có thể, nhưng em không thể dính lấy anh, không được ảnh hưởng tới anh.”  

 

“Được, em bảo đảm!” Liên Thanh Vũ giơ một tay lên thề, thấy Thẩm Duệ nở nụ cười, cô cũng cười theo. Cô biết Thẩm Duệ quan tâm dung túng cho cô như vậy đều là vì quan hệ gửi gắm. Cô, rất dễ khiến anh nhớ tới em gái đã thất lạc của mình.  

 

Mà lợi thế hiện tại của cô cũng chỉ có điều này. Thế nên cô không thể nóng vội, không được để cho anh phát hiện ra tình cảm của cô dành cho anh. Đợi cô đuổi hết phụ nữ vây quanh anh, bên cạnh chỉ còn lại một mình cô. Khi đó anh sẽ hiểu cô quan trọng với anh thế nào.  

 

Hai người lên xe, tài xế chạy ra khỏi biệt thự.  

 

Thẩm Duệ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thi thoảng lại cúi đầu nhìn điện thoại, nhưng nó vẫn luôn im lặng nằm trong tay anh. Tối qua, anh uy hiếp đe dọa cô giống như đá chìm trong đáy biển, không hề có chút hồi âm. Không hiểu sao anh lại bắt đầu bực bội.  

 

Liên Thanh Vũ thấy anh cứ nhìn điện thoại, cô biết rõ còn hỏi: “Thẩm Duệ, anh đang đợi ai gọi sao?”  

 

Thẩm Duệ liếc cô một cái, anh gật đầu: “Ừ, đợi một cuộc điện thoại quan trọng.”  



Phía trước là ngã ba, đường tới công ty là đi thẳng, đột nhiên Thẩm Duệ nói: “Lão Vương, rẽ phải.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK