Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tống Hân Nghiên sững người nhìn Đường Diệp Thần, người đàn ông trước mắt đã bị năm tháng mơ hồ bào mòn đến thay đổi hoàn toàn, cuối cùng vẫn chẳng tìm được một chút dấu vết y như trong trí nhớ. Đôi mắt cô đã khô, nhưng nước mắt không còn rơi xuống được. Trong chớp mắt, mọi thứ đều tối đen như ngọn nến đã tàn lụi.  

 

Cô đứng lên, thân thể gầy yếu tiều tụy phảng phất như không thể chịu nổi một cơn gió thổi qua, cô giơ điện thoại lên, nói: “Kính thưa quý quan tòa, tôi cũng có một đoạn video mong muốn được trình chiếu lên.”  

 

Sắc mặt luật sư bên người Đường Diệp Thần thay đổi thấy rõ, anh ta đứng lên, nói: “Ngài thẩm phán, chứng cứ mới không thuộc phạm vi chúng ta đã đưa ra trước đây, tôi yêu cầu tiêu hủy chứng cứ mới.”  

 

Đường Diệp Thần vẫn im lặng mà nhìn chằm chằm Tống Hân Nghiên, anh ta nheo mắt, nói: “Để cô ấy trình chiếu lên!”  

 

Luật sư bên bị cáo không ngờ được Đường Diệp Thần tùy hứng như vậy, anh ta kinh ngạc khẽ mở miệng, hạ giọng nói nhỏ: “Cậu Đường, ngộ nhỡ chứng cứ đó gây bất lợi cho cậu...” Đường Diệp Thần phất tay ngắt lời anh ta, một lần nữa mở miệng lặp lại: “Để cô ấy mở!”  

 

Luật sư bên bị cáo đành phải ngồi xuống đưa mắt nhìn Liên Mặc cầm điện thoại của Tống Hân Nghiên trình lên cho thẩm phán.  

 

Tư thế ngồi trên ghế của Tống Hân Nghiên cứng đờ, nếu không phải Đường Diệp Thần áp bức người quá đáng, cô cũng không nguyện ý giao đoạn video này ra. Thân là một phụ nữ, có thể nói đây là một sỉ nhục. Nhưng cô buộc phải dùng phần sỉ nhục này để đổi lấy tự do.  

 

Sau khi điện thoại được kết nối, trên màn hình chiếc TV hiệu LCD bên cạnh xuất hiện một đoạn video bại hoại thối nát, đúng là đoạn clip do Tống Hân Nghiên quay vào đêm hôm đó ở khách sạn Thịnh Thế Hào Đình, khắp toà án ngập tiếng thở dốc của đôi nam nữ ái muội, còn có tiếng nói lặp đi lặp lại của Đường Diệp Thần: “Hân Nghiên, anh yêu em...”. Nhưng mà mặt của người phụ nữ trong video từ đầu đến cuối đều bị gối đầu che đi, không thể nhìn được đây là ai.  

 

Tống Hân Nghiên khiếp sợ đứng lên, sau khi quay được cảnh này, cô cũng chưa từng mở lại để xem, nếu không quay được mặt của người phụ nữ kia, vậy thì... Trái tim cô không ngừng chìm xuống đáy, cô bất chợt quay đầu nhìn Đường Diệp Thần, khi đối diện với hai con ngươi đen tuyền giấu kín tâm tư của anh ta thì cô mới bừng tỉnh đại ngộ, nhưng cũng dường như không thể tin tưởng.  

 

Đoạn clip còn chưa kết thúc đã bị thẩm phán ấn tạm dừng, ông ta giận dữ trừng mắt với Tống Hân Nghiên, giọng điệu trách cứ nói: “Nguyên cáo, cô dám đem cảnh lạc thú trên giường chiếu của bọn cô lên toà án, cô coi thường toà án đúng không?!”  

 

Đường Diệp Thần nói đùa: “Vợ à, em nghịch ngợm quá, chúng ta về nhà rồi chơi hôn hôn, đưa lên nhiều như vậy thật khiến người thẹn thùng nha.”  

 

Liên Mặc rũ mắt nhìn sắc mặt Tống Hân Nghiên tái ngắt, anh ta có chút không đành lòng. Nếu như lúc trước anh ta còn có phần thắng đối với trận kiện tụng này thì sau khi đoạn clip được trình chiếu lên, bọn họ đã hoàn toàn không còn phần thắng nào. Bất kể Tống Hân Nghiên có bị tính kế hay không, quan tòa vẫn sẽ cho rằng giữa vợ chồng hai người bọn họ vẫn còn có cảm tình, sau đó bác bỏ đơn kháng cáo ly hôn.  

 

Tống Hân Nghiên ngây người nhìn Đường Diệp Thần, hóa ra đêm đó Tống Nhược Kỳ gọi cô tới, sau đó Đường Diệp Thần tương kế tựu kế, chính là cho cô một đòn trí mạng. Mặt người phụ nữ kia bị che lại, Đường Diệp Thần từ đầu đến cuối vẫn gọi tên cô, Tống Nhược Kỳ cũng không sửa lại, đương nhiên thẩm phán sẽ cho rằng người phụ nữ bị che mặt chính là cô.  

 

Kế hoạch được bày ra cực kỳ hoàn mỹ, cô cho rằng mình có thể nghĩ đến việc quay video dùng làm chứng cứ đã rất thông minh, nhưng cũng không nghĩ rằng vẫn bị anh ta tính kế ngược trở lại. Những ảnh chụp vừa rồi đưa lên căn bản không thể giải thích được gì, cho nên anh ta mới ép cô tung video ra, đây mới là nước cờ lớn cuối cùng.  

 

Đoạn video ấy nếu là do Đường Diệp Thần tung ra thì mức độ đáng tin gần như bằng không, nhưng nếu để cô coi nó là chứng cứ mà trình lên thì đó là chắc chắn. Mặc kệ cô có phủ nhận người phụ nữ trong video không phải là cô thế nào đi nữa, quan tòa cũng sẽ không tin cô, cuộc hôn nhân này, cô không dứt được!  

 

 

 

Liên Mặc đứng lên, giọng điệu sắc bén nói: “Kính thưa quý quan tòa, người phụ nữ trong video không phải là thân chủ của tôi, thân chủ tôi đã ly thân với bị cáo hơn hai năm, chỉ bằng điều này, cũng đủ để tuyên án cho bọn họ ly hôn.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK