Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thẩm Duệ lấy một tờ chi phiếu từ trong ngăn kéo rồi viết một chuỗi số lên đó, anh đưa chi phiếu cho cô ta: “Thích cái gì thì cứ đi mua, không cần phải giúp anh tiết kiệm tiền, anh rất bận, không có thời gian đi cùng em, để Nghiêm Thành đi cùng em.”  

 

Liên Thanh Vũ không đưa tay nhận chi phiếu, cô ta nói: “Thẩm Duệ, em có tiền, anh không cần đưa tiền cho em, em chỉ muốn anh đi cùng em mà thôi.”  

 

Thẩm Duệ đứng lên, cầm tay cô ta, nhét chi phiếu vào trong tay cô ta: “Thanh Vũ, tiền của anh cũng là của em, cứ giữ lại mà tiêu dần, đây là tâm ý của anh, đi đi, đã mấy năm rồi em còn chưa trở về, để Nghiêm Thành đi dạo cùng em.”  

 

Liên Thanh Vũ cắn môi, cô ta tới đây còn chưa tới mười phút mà anh đã muốn đuổi cô ta đi. Cô ta biết bao năm qua anh chỉ coi cô ta là em gái, nhưng cô ta không muốn chỉ là em gái anh.   

 

“Em biết rồi, vậy em không quấy rầy anh làm việc nữa, nhưng buổi tối anh phải nhớ tham gia tiệc “tẩy trần” cho em đó nha.” Trong lòng Thanh Vũ biết rõ có một số chuyện không thể vội vàng được, dù sao cô ta cũng đã chờ nhiều năm như vậy rồi, mấy ngày nữa đối với cô ta có là gì.   

 

Nghĩ như vậy, cô liền xoay người xách túi, bước chân nhẹ nhàng rời đi.   

 

Thẩm Duệ nhìn bóng lưng cô ta biến mất sau cửa, còn chưa tới mười phút mà cô ta đã rời đi, đúng là có chút ngoài dự liệu của anh. Anh ấn đường đây nội bộ, dặn dò Nghiêm Thành đi dạo phố với Liên Thanh Vũ, sau đó đưa cô ta đến căn hộ của anh ở trung tâm thành phố.   

 

......  

 

Thẩm Duệ vẫn bận rộn đến mười một giờ mới xong, anh nhìn thấy điện thoại di động trên máy tính để bàn, trong lòng khẽ xao động, anh cầm lấy điện thoại di động mở WeChat, trong danh bạ WeChat chỉ có mỗi Tống Hân Nghiên là bạn bè của anh, anh sửa ghi chú, hai chữ rất buồn nôn: vợ yêu.   

 

Anh lại mở ra lịch sử cuộc trò chuyện của hai người, ánh mắt dừng ở trên chữ “được” kia, nội tâm lại nhảy nhót như khỉ. Anh hy vọng anh có một cái đồng hồ ma pháp, có thể lập tức rút thời gian đến 12 ngày sau, lúc đó anh nhất định là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới.   

 

Anh phát lại giọng nói của hai người, trong lòng có chút chua xót, ngay cả vẻ mặt cũng là một mảnh nhốn nháo, hoàn toàn không phát hiện mình đang lãng phí thời gian.   

 

Đường dây nội bộ vang lên, bên trong truyền đến giọng nói của thư ký: “Tổng giám đốc Thẩm, ông cụ Thẩm và cô Hạ đang tiến vào ạ.”  

 

Thẩm Duệ vội vàng tắt giọng nói, sửa soạn lại biểu hiện bên ngoài một chút, anh vừa ngẩng đầu nhìn lại thì A Uy đã đẩy cửa bước vào, ông cụ Thẩm và Hạ Doãn Nhi cũng theo đó mà đi vào. Thẩm Duệ đứng lên, sắc mặt không vui: “Yo, không biết hôm nay đã có cơn gió nào thổi ông già tới đây?”  

 

Đây là lần đầu tiên Hạ Doãn Nhi đến phòng làm việc của Thẩm Duệ, cô ta thậm chí còn không dám nhìn vào mắt Thẩm Duệ, khí thế của người đàn ông này quá lớn, làm cho người ta không thể nhìn thẳng. Bị anh liếc mắt một cái, trái tim cô ta liền loạn nhịp, sợ hãi nói: “Anh Thẩm Duệ.”  

 

Khóe mắt ông cụ Thẩm co rút lại, ông ấy nói: “Vừa rồi trên đường tình cờ gặp Doãn Nhi, đúng lúc lại tới giờ ăn trưa, liền tới tìm con đi ăn cơm trưa, con sẽ không khách khí ngay cả cơm trưa cũng không nỡ mời chúng ta chứ?”  

 

Thẩm Duệ trong lòng cười lạnh, ông cụ Thẩm đang chơi trò gì đừng tưởng rằng anh không biết, muốn ăn cơm trưa đúng không, vậy anh liền để cho ông ấy ăn đủ. Anh nói: “Tất nhiên, dù không muốn mời ông đi chăng nữa nhưng cũng không thể thất lễ khi đang có khách.”  

 

Hạ Doãn Nhi kinh ngạc nhìn anh, thấy tầm mắt anh dừng ở trên người cô ta, cô ta cũng lớn gan nhìn lại anh, nhưng anh chỉ liếc mắt nhìn cô ta một cái, liền dời tầm mắt đi, trong lòng cô ta buồn bã không thôi.   

 

Ông cụ Thẩm nghi ngờ nhìn anh, với sự hiểu biết của ông ấy đối với anh, anh làm sao có thể dễ dàng đồng ý như vậy được.   

 

Thẩm Duệ thản nhiên nhìn ông ấy, cầm lấy áo vét đặt trên lưng ghế khoác lên cổ tay, ngữ khí ác liệt nói: “Muốn tôi mời ăn cơm thì còn ở chỗ này làm gì, đi đi.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK