Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hơi thở Hàn Mỹ Hân từ từ trở nên, tức giận thét lên: “Đồ khốn Bạc Mộ Niên, tôi muốn ly dị anh, ly dị ngay lập tức.” Nói đến đoạn sau, giọng của cô ấy đứt quãng, hầu như không phát ra được tiếng nào.  

 

“...”  

 

Hôm sau, lúc Tống Hân Nghiên tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, cô bị dọa sợ hết hồn. Sáng nay cô có tiết học, giáo sư R.O đã nói bài học hôm nay đặc biệt quan trọng, không được vắng mặt. Cô luống cuống tay chân mặc quần áo, thậm chí quên mất trên giường còn có một người đàn ông đang nằm.  

 

Thẩm Duệ bị động tĩnh của cô đánh thức, mở to mắt thì thấy cô đang xoay người mặc nội y. Sáng sớm đã thấy một màn kích thích như vậy, anh cảm giác máu cả người như chảy ngược, chóp mũi ấm nóng, anh duỗi tay ra sờ, chảy máu rồi.  

 

Tống Hân Nghiên ngẩng đầu, lúc nhìn thấy anh thì lắp bắp hoảng hốt, sau đó chuyện bị cô quên mất từ từ hiện lên trong đầu. Cô đỏ mặt, nói: “Anh ngủ tiếp đi, em phải đi học… Trời ơi, Thẩm Duệ, anh chảy máu mũi kìa.”  

 

Tống Hân Nghiên luống cuống bò lên giường, rút khăn tay đưa cho anh. Thấy anh ngửa đầu, cô vội vàng nói: “Đừng ngửa đầu, máu mũi chảy ngược sẽ dễ bịt kín khí quản, mau cúi đầu.”  

 

Thẩm Duệ cúi xuống, thấy trước ngực cô phập phồng, máu mũi càng chảy mạnh hơn. Anh nào có chưa thấy cơ thể cô? Sao hôm nay lại hoảng hốt thế nhỉ, chảy cả máu mũi!  

 

Tống Hân Nghiên không hề nhận ra cô đang mặc cái gì, hại máu mũi anh càng ngày càng chảy nhiều hơn. Cô lấy hộp khăn giấy, rút ra mấy tờ nhét vào mũi anh, hỏi: “Sao anh lại bất ngờ chảy máu mũi thế, có phải hôm qua ăn quá nhiều đồ nóng không?”  

 

Thẩm Duệ nhìn thoáng qua ngực cô bằng ánh mắt sâu thẳm, ý vị nói: “Là vì hôm qua không ăn được nên hôm nay mới nóng trong người.”

 

Tống Hân Nghiên nhìn xuống theo tầm mắt của anh, liền thấy trên người mình chỉ mặt mỗi một bộ đồ lót, cô hét lên, luống cuống chạy xuống giường nhặt quần áo vào. Vừa rồi cô ở trước mặt anh với bộ dạng này sao? Chẳng trách sao anh lại chảy máu mũi.  

 

Cô quỳ xuống bên giường, hai chân tê cứng. Hơn nữa, động tác xuống giường quá nhanh khiến cả người cô bật về phía sau, may mà có Thẩm Duệ nhanh tay nắm lấy hông kéo cô lại.  

 

Thẩm Duệ ngã xuống giường, cả người Tống Hân Nghiên nằm đè trên ngực anh, phòng ngủ ngay lập tức trở nên yên tĩnh.Tống Hân Nghiên kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuấn tú gần ngay trước mặt, dưới bàn tay cô là tiếng tim đập ngày một dữ dội của anh, đan xen với cô giống như khúc nhạc hay nhất.  

 

Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Thẩm Duệ, bởi vì ngấm ngầm chịu đựng, hai tay anh nắm chặt bả vai cô, bằng giọng nói khàn khàn, anh nói: “Nghiên Nghiên...”  

 

“Hả?” Tống Hân Nghiên nhẹ nhàng trả lời.  

 

“Chân của em ...” Thẩm Duệ nhìn cô chằm chằm, nhìn thấy vẻ mặt ngây ngô của cô, anh cảm thấy bản thân sắp bị cô đánh bại rồi, cô có biết việc mới sáng sớm mà cô đã ăn mặc như thế này trước mặc người đàn ông yêu thương cô chính là đang giết người không, huống hồ gì là với một người đàn ông với dục vọng chưa được thỏa mãn!  

 

Tống Hân Nghiên vẫn không phản ứng: “Làm sao vậy?”  

 

“Em đè anh...” Còn lại ba chữ, anh ghé sát vào tai cô và nói. Thẩm Duệ vừa nói xong, phòng ngủ im lặng một lúc, người phụ nữ hoảng hốt bò dậy ngay lập tức, nhảy khỏi giường rất nhanh, nhặt quần áo rồi vội chạy vào phòng vệ sinh.  

 

Tống Hân Nghiên chạy vào toilet. Khuôn mặt tươi cười xinh xắn của cô nóng bừng tựa như muốn nổ tung. Hồi lâu sau cô mới lấy lại bình tĩnh, cô vờ như vừa nãy không có chuyện gì mà đi ra ngoài. Thẩm Duệ đã mặc quần áo vào chỉnh tề, thấy cô đi ra, anh nói: “Anh vừa gọi đồ ăn sáng, em đến đây ăn chút đi.”  

 

Tống Hân Nghiên nhìn đồng hồ trên cổ tay, bây giờ có chạy tới cũng không kịp giờ vào tiết học, cô đành chấp nhận đến bên bàn ăn. Nhìn cả một bàn ăn sáng thịnh soạn, cô cầm một miếng bánh ga-tô lên ăn, nói: “Ngon lắm.”  

 

Thẩm Duệ nhìn chằm chằm chiếc bánh trên tay cô, bỗng nhiên cúi người, cắn một miếng vào chỗ cô vừa mới ăn, sau khi nuốt xuống, anh liếc nhìn đôi môi của cô, dùng giọng điệu mang đầy ẩn ý nói: “Ừm, ăn ngon lắm.”  

 

“...”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK