Mục lục
Anh từng là duy nhất - Tống Hân Nghiên (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một người đàn ông nào đó đang đè lên người cô, đưa lưng về phía ống kính, không nhìn rõ hình dạng thế nào. Bạc Mộ Niên nói không sai, đây chính là cảnh giườn chiếu. Đôi mắt hình phượng của anh híp lại thành một đường thẳng, xem kĩ từng tấm hình.  

 

Có một tấm hình, vẻ mặt của Hân Nghiên trông rất thống khổ, ở mấy tấm sau, ánh mắt của cô chuyển từ đau đớn thành mê ly, mà người đàn ông trên người cô từ đầu đến cuối chỉ thấy bóng lưng, xung quanh là màu vàng của những bức tường khách sạn, hòa với màu trắng của khăn trải giường.  

 

Càng xem anh càng sợ hãi, như bị dội một thao nước lạnh xuống đầu, khiến anh lạnh thấu tim. Đây là hình ảnh năm năm trước ở khách sạn Khắc Tiệp, lúc anh chiếm đoạt cô thì bị người khác quay lén!  

 

Lúc đó ý thức của anh không rõ ràng, cả người bị mê hoặc, giống như một con dã thú bị xổng chuồng vậy, chỉ muốn phát tiết lên cơ thể người phụ nữ trước mặt. Đó là lần đầu tiên anh bị mất khống chế, sau đó thì bị Tống Hân Nghiên đá một cái. Cơn đau buốt đã kéo anh trở về từ ranh giới của tội lỗi.  

 

Anh biết rõ lúc đó ở trong khách sạn không có nhiều người lắm. Là ai đã chụp những bức ảnh này, mà người này tung ra ảnh giường chiếu của hai người bọn họ nhằm mục đích gì?  

 

Thẩm Duệ không kịp suy nghĩ, anh cầm điện thoại di động lên, ngón tay run rẩy nhấn gọi một dãy số, anh nói bằng một giọng sắc bén: “Nghiêm Thành. Gọi ngay cho tổng biên tập của tờ báo và tạp chí, tôi muốn gặp họ. Nhớ kỹ, không được bỏ qua bất kì ai dù chỉ là một nhà báo nhỏ. Ngoài ra, hãy lấy báo in thử của họ.”  

 

Sau khi những bức ảnh giường chiếu này bị lộ, anh không thể tưởng tượng được nó sẽ ảnh hưởng đến Hân Nghiên đến mức nào và sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai người như thế nào. Anh chỉ biết rằng mình phải ngăn cản, không thể để những bức ảnh này bị đưa ra ánh sáng.  

 

Sau khi cúp điện thoại, anh xoa xoa mi tâm, anh vẫn cho là có thể đợi, đợi đến khi tình cảm của họ ổn định lại một chút, họ sẽ có thể chống lại chân tướng sự thật mang đến sự chia cách. Nhưng hiện thực hoàn toàn không cho anh đợi, chỉ cần nghĩ đến việc cô biết rõ người đàn ông đã cưỡng bức cô ngày hôm ấy chính là anh, chỉ cần nghĩ đến việc cô sẽ rời khỏi anh, anh đã rối tung lên.  

 

Không được, anh nhất định phải ngăn chặn chuyện này!  

 

Anh tắt máy tính, đứng lên, cầm chìa khóa trên bàn, bước ra khỏi phòng và đi xuống dưới lầu.  

 

Lúc bọn họ đến công ty, tổng biên tập tờ báo và tạp chí đã đợi sẵn, sức ảnh hưởng của Thẩm Duệ ở Đồng Thành không nên coi thường, dưới tình hình chung, không ai dám lén lút tiết lộ bất cứ tin tức riêng tư gì về anh, tin tức mới đây, bên kia vẫn sử dụng các phương tiện truyền thông chính thống ở Thành phố C để tấn công anh.   

 

Cho nên họ rất ngạc nhiên khi nhận được cuộc gọi từ thư ký Nghiêm, bởi vì tin tức ngày mai không liên quan gì đến Thẩm Duệ. Không phải, cũng không thể nói không có bất kỳ mối liên quan nào, dù sao Tống Hân Nghiên cũng từng là cháu dâu trước của anh, cho dù cô đã ly hôn với Đường Diệp Thần, nhưng việc lộ ảnh không đứng đắn vẫn sẽ ảnh hưởng đến hình tượng bên ngoài của Đường Diệp Thần.  

 

Mọi người đều e ngại, có người đã trả giá đắt để bọn họ phơi bày những bức ảnh này, vừa lúc tờ báo chuẩn bị in thì Thẩm Duệ nhận được tin tức, tốc độ thực sự đáng kinh ngạc.   



Thẩm Duệ bước vào công ty, Nghiêm Thành vội vã chạy ra nghênh đón, đưa mấy tờ báo cho anh, Thẩm Duệ thấy tờ báo nào cũng đưa tin về cảnh giường chiếu của anh và Tống Hân Nghiên ở trang bìa thì bỗng cảm thấy nóng như lửa đốt nơi cổ họng, khiến anh lo lắng sốt ruột đến đứng ngồi không yên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK