Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Nhạc Vũ ngưng trọng, lại lắc đầu nói:

- Còn chưa tìm được tới đây! Hiện tại chính Hạo Thiên còn đang gấp chuyện giết người diệt khẩu!

Lúc này Ngao Tuệ mới bừng tỉnh, sau đó miễn cưỡng cười cười, nhớ lại phản ứng vừa rồi của Thái Hoàng chân nhân cùng Vô Sinh thánh mẫu, chỉ sợ họ cũng đã ý thức được Hạo Thiên tuyệt sẽ không dung tha chuyện thân phận chân thực của mình bị người khác hay biết.

Bọn họ nếu còn dây dưa tại đó, sẽ gặp hung hiểm khó lường, sẽ rập khuôn theo hậu quả của Quang Huyền tán nhân.

Lại nhớ tới một Chuẩn Thánh Kim Tiên như Quang Huyền tán nhân, còn là một phương hào hùng uy chấn hồng hoang, lại chỉ trong tích tắc đã vẫn lạc, trong lòng không khỏi cảm thấy thấp thỏm bất an không thôi.

Đáng tiếc nơi này không thể xem xét được hiện tượng thiên văn, chỉ sợ giờ phút này lại có thêm một viên lưu tinh rơi xuống.

Quả nhiên là thời kỳ sát kiếp hưng thịnh, đợi đến khi vô lượng kiếp kết thúc, không biết những viên tinh tú đầy trời kia, sẽ còn lưu lại được bao nhiêu?

Đáng tiếc giờ phút này đã không còn cách quan sát được tình hình bên kia, thật không biết Thái Hoàng cùng Vô Sinh có chạy thoát khỏi tay Hạo Thiên hay không?

Nhạc Vũ không nói một lời, đem hết toàn lực mở đường, vừa rồi nhìn thấy thân ảnh Hạo Thiên, cảm giác nguy cơ lại bao phủ khắp tâm linh hắn, hơn nữa còn mãnh liệt chưa từng có từ trước tới nay.

Ngao Tuệ cũng toàn lực giúp hắn, nhưng đào chưa được bao lâu nàng lại nhớ ra một chuyện, trong nội tâm chợt trầm xuống, nói:

- Quang Huyền tán nhân nhắc tới di vật của Thiên Đế. Có phải là Hà Đồ Lạc Thư đã được Phương Bằng lấy được, rốt cục là Hỗn Độn Chung hay là thiên thư nọ?

Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, vẫn im lặng không đáp. Chỉ sau một thoáng liền cảm thấy phía trên bỗng dưng buông lỏng, một đoàn quang hoa từ trên hành lang chiếu xuống.

Trong lòng liền biết đỉnh núi đã bị hắn xuyên thủng, trong lòng Nhạc Vũ vui mừng, một đạo Ngũ Sắc Thần Quang bao bọc quanh thân, sau đó theo đường hầm hướng bên trên phá không bay ra.

Ngay khi Nhạc Vũ giương mắt nhìn chung quanh, không khỏi giật mình ngây ra đương trường.

Ngao Tuệ theo sát sau lưng Nhạc Vũ, cũng rơi xuống đỉnh núi. Ngay khi thân ảnh nàng hóa thành một đạo ngũ sắc quang hoa hạ xuống bên cạnh Nhạc Vũ cũng chợt giật mình, nàng có cảm giác bị hoàn cảnh trước mắt làm nội tâm hoàn toàn kinh hãi.

Ngay đỉnh núi Long mộ, là một động thiên thế giới khổng lồ. Hai long thân dài tới ngàn vạn trượng giống như núi cao vắt ngang hai bên người họ.

Kim hoàng sắc lân giáp, phù văn huyền ảo khó lường, đều lộ ra vẻ tôn nghiêm cao quý khó nói nên lời, thân hình to lớn liếc mắt nhìn không thấy giới hạn.

Cho dù đã vẫn lạc, nhưng long uy khổng lồ vẫn làm Ngao Tuệ có cảm xúc muốn quỳ bái.

Trên bầu trời cũng có hai long hồn thật lớn đang xoay quanh quấn quýt, cùng thân thể bên dưới hoàn toàn giống nhau như đúc, lại tựa hồ như không còn linh trí, chỉ dùng pháp lực hùng hồn trấn áp Vạn Long đại trận.

Thẳng đến khi Nhạc Vũ cùng Ngao Tuệ theo đường hầm tiến vào mới thoáng có phản ứng, hai long đầu cực lớn từ trên không trung hướng hai người hít hà thăm dò, sau đó lại rút lui trở về.

Ngao Tuệ sớm biết sẽ như thế, Vạn Long đại trận chỉ dùng đề phòng người ngoài xâm nhập, là nơi truyền thừa cuối cùng của Long tộc, là do thủy tổ nhị long tự tay bố trí.

Trên thân hai người có được Long tộc huyết mạch tinh thuần, mặc dù cũng bị đại trận áp bách nhưng xem như là khảo nghiệm để lấy được truyền thừa. Nếu không có thần thông thủ đoạn nhất định, không có được đạo tâm cứng cỏi tuyệt không thể đi lên được đỉnh núi này.

Đi tới nơi này ngược lại không cần tiếp tục lo lắng sự an toàn của bản thân, càng được Vạn Long đại trận bảo vệ.

Nhưng khi long đầu cực lớn thăm dò tới trước mặt hai người, Ngao Tuệ cũng cảm giác hơi thở như cứng lại.

Nàng biết được lấy thần thông của thủy tổ nhị long, dù chỉ là âm hồn, giờ phút này chỉ cần giơ ra móng vuốt liền có thể lập tức gạt bỏ hai người.

Cho dù đối với Nhạc Vũ đã thành tựu Kim Tiên hồn ấn mà nói cũng là mạnh mẽ tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Nhạc Vũ lại không hề để ý tới, sau khi lấy lại tinh thần liền lộ ra vẻ chờ mong nói:

- Thật không biết thủy tổ nhị long có tạo ra được Long Linh Quả hay không?

Ngao Tuệ không khỏi tức khí, nhịn không được trừng mắt nhìn Nhạc Vũ nói:

- Phu quân! Thân thể long đan của thủy tổ nhị tổ long đều dùng trấn áp Vạn Long đại trận, làm sao tạo được thiên đan?

Nhạc Vũ mỉm cười, cũng không tranh luận với Ngao Tuệ, thân hình đi lên hướng đầu hai long hài đi tới.

Tiếp theo liền thấy được bên cạnh hai long đầu là hai gốc linh thảo.

Phảng phất như không được bồi dưỡng đầy đủ, hiện ra vẻ khô vàng, trái cây cũng trở nên khô quắt lại.

Nhạc Vũ không khỏi bật cười, vật ngay trước mắt còn không phải Long Linh Thiên Đan lại là gì đây?

Nhưng xem xét tình hình tựa hồ lại có chút không đúng. Rõ ràng đã chín tới, trái cây cũng tản ra hương thơm ngào ngạt, nhưng nhìn hình dáng thật có chút khó xem.

Khoảng cách đỉnh núi chừng năm mươi vạn trượng, phương thiên đại kích đảo quanh không trung, một tia cát vàng rơi xuống từ trên lưỡi kích.

Ở bên dưới cát vàng bao phủ dày đặc, nhưng đã không còn nửa phần sinh cơ.

Hạo Thiên thân mặc kim giáp, đưa mắt lạnh lùng nhìn bên dưới, mắt bắn kim mang xuyên thủng hết thảy chung quanh, càn quét tìm kiếm khắp nơi.

Cuối cùng khi xác thực biết rõ nơi này không còn chút khí tức của Thái Hoàng tán nhân, hắn mới lắc mình đi ra ngoài ngàn trượng, cầm theo thiếu niên tuấn mỹ bị xiềng xích, sau nửa canh giờ đã tìm tới một nơi khác của Vạn Long đại trận.

Hắn đưa mắt nhìn về nơi xa, trong mắt hiện lên vẻ âm ế.

Chỉ thấy xa xa hiện ra bốn người vẻ mặt cảnh giác đang kết trận phi độn bên trong cốt lâm.

Vô Sinh thánh mẫu trong bộ hắc y đang ở bên trong, vẻ mặt ngưng trọng, hắc sắc xiềng xích đang quấn quýt quanh thân, mỗi một lần lắc lư liền khiến không gian quanh thân lay động không ngừng, vô số hắc khí tràn ngập khắp nơi, bao phủ quanh người.

Ánh mắt Hạo Thiên lóe ra, ngay sau đó hừ lạnh một tiếng quyết đoán xoay người rời đi.

Không lâu sau, khi hắn hiện thân trở lại đã xuất hiện bên trong huyết văn linh trận.

Nhìn bên dưới mặt đất tràn đầy tàn phá, lệ ý trong mắt liền chớp lên.

- Côn Luân Kính! Lại là người phương nào…

Hắn rõ ràng nhớ kỹ tàn phiến Côn Luân Kính đã có hơn phân nửa rơi rụng khắp nơi, trong đó còn có một bộ phận nằm trong tay vài vị Hỗn Độn Kim Tiên.

Rốt cục là người phương nào có thể đem tiên thiên chí thánh phục hồi như lúc ban đầu?

Cười lạnh một tiếng, trút ra sát khí vô tận, Hạo Thiên bỗng dưng chém ra một kích, đem mấy chục viên tiên thạch còn lại trộn vỡ, ngay sau đó phi độn lên đỉnh núi thật nhanh.

Nhạc Vũ vẫy tay đem hai Long Linh Quả cầm trong tay, vừa cẩn thận phân tích liền hiểu được nguyên do.

Lẽ ra quả cây lấy khí huyết thần hồn của Long tộc vẫn lạc mà ngưng tụ thành hình, nhưng hai quả trong tay không giống như thế.

Đúng như lời nói của Ngao Tuệ, thi hài long đan đều là hạch tâm của Vạn Long đại trận, không có khả năng phân ra hình thành vật khác, cũng khiến cho hai Long Linh Thiên Đan vốn vừa sinh ra đã kém cỏi, chỉ bao hàm một ít khí huyết nguyên lực của hai vị thủy tổ nhị long.

Đừng nói là tăng lên tu vi cảnh giới, ngay cả việc tạo ra huyết mạch tinh thuần cũng chỉ là có hạn.

Nhưng giờ phút này trên mặt Nhạc Vũ lại lộ ra vài phần ý mừng, hắn biết được hai quả cây này chính là thu hoạch lớn nhất kể từ khi hắn tiến vào bên trong Long mộ.

Dù bên trong không ẩn chứa bao nhiêu tinh hoa của thủy tổ nhị long, nhưng sau khi dùng hiệu quả thậm chí có thể tương đương tam phẩm tiên đan.

Nhưng bên trong quả cây lại bao hàm trí nhớ truyền thừa của thủy tổ nhị long, là pháp môn nhân quả cùng sinh tử chi đạo cùng pháp tắc đại đạo mà hắn cần nhất hiện tại.

- Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp!

Ánh mắt Nhạc Vũ không ngừng chớp động, trước đó bên trong Tứ Cửu Huyền Công hắn biết được phương pháp vận chuyển Vạn Vạn Sâm La thần thông của Thanh Long.

Khi hắn ở bên trong Ngũ Hành phù trận phỏng chế thúc giục Tổ Long thần thông, Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp!

Nhạc Vũ luôn luôn cảm thấy vô cùng khó hiểu, mà hiện giờ hai Long Linh Thiên Đan trong tay hắn vô cùng có khả năng có được truyền thừa trí nhớ về Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế thần thông!

Thủy Long làm thư, Tổ Long làm hùng, từ thời thượng cổ lấy mẫu long làm tôn. Thủy Long thần thông chính là Đại Phách Nguyên Long Tạo Hóa Quyết, mà Tổ Long thần thông chính là Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp!

Nhạc Vũ không chút do dự liền đem Long Linh Thiên Đan của Tổ Long nuốt vào.

Sau đó chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy kịch liệt, giống như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang cắn xé toàn thân, vô số máu tươi hướng nơi trái tim chảy ngược tràn đến.

Mà bên trong ý thức của hắn bỗng dưng hiện ra vô số hình ảnh tán vỡ, có tình cảnh khi hồng hoang sơ khai, có cảnh tượng đại chiến cùng thần thú không biết tên tuổi.

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy trong đầu đau đớn như nổ tung, cho tới nửa khắc sau mới dừng lại.

Đợi khi khí huyết của hắn dần dần khôi phục lại bình tĩnh, tiếp tục nội thị toàn thân, hắn chỉ cảm thấy pháp lực cả người ngoại trừ Ngũ Hành chân khí càng tăng thêm một phần ngoài ra đều không có gì dị dạng.

Chỉ có trong tâm tạng giờ phút này rõ ràng ngưng tụ ra bốn năm giọt cổ kim sắc huyết dịch. Nằm lơ lửng ngay giữa trái tim, phảng phất như bên trong thân thể hắn nơi đó biến thành trung tâm, cung cấp cho Nhạc Vũ khí huyết lực lượng bàng bạc.

Nhạc Vũ biết đó chính là Tổ Long huyết, vốn là huyết mạch cao quý nhất bên trong Long tộc, có thể uy áp vạn long.

Trước mắt tuy chỉ ngưng tụ ra bốn năm giọt, nhưng cũng đã đem thuần huyết long mạch của hắn kéo ra cự ly.

Nếu như hắn có thể đem cổ kim sắc huyết dịch kia trải rộng khắp toàn thân, như vậy giống như Tổ Long đã sống lại!

Ngoài ra trong đầu hắn cũng tăng thêm một ít trí nhớ, không được đầy đủ trọn vẹn, còn có các loại các dạng hình ảnh, cộng thêm một bộ phận đại đạo pháp tắc.

Nhưng số lượng tin tức lại không được nhiều lắm, mà bên trong thần hồn cũng hiện ra một long hình lạc ấn, giống như hồn ấn, đang tồn tại bên trong chữ “Đình” thượng cổ, nằm bên Hồng Mông kiếm ý.

Đây cũng thuộc loại truyền thừa, chứa đầy đủ mọi thứ của Tổ Long.

Nhạc Vũ cũng hiểu trí nhớ truyền thừa không chỉ trong nhất thời nửa khắc liền có thể toàn bộ thức tỉnh, phải cần thêm một đoạn thời gian mới chậm rãi phóng thích.

Trong đó có một ít thần thông pháp tắc sau khi tìm hiểu thông suốt mới có thể tiếp tục hấp thu được trí nhớ cao giai tiếp theo sau đó.

Nhưng thu hoạch thế này đã đủ làm cho Nhạc Vũ vô cùng vui mừng.

Toàn bộ tri thức của một vị thượng cổ đại năng tác dụng so với Tử Khuyết Thiên Chương còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần!

Nhưng trước mắt hắn còn chưa có được bao nhiêu thời gian đem tiêu hóa.

Nếu như có đủ thời gian tìm hiểu, tu vi cảnh giới của hắn có thể tiếp tục tiến thêm một bước, dòm ngó cảnh giới Hỗn Độn Kim Tiên, Chuẩn Thánh hồn ấn cũng có thể đi tới, xem như lần trước hắn lưu trữ lại Nhân Sâm Quả đã có thể đem ra sử dụng.

Tiếp tục lục soát pháp môn vận chuyển Đại Phách Nguyên Long Diệt Pháp thần thông trong đầu, không bao lâu, tay phải Nhạc Vũ đã hóa thành một long trảo cực lớn, tiếp theo một vầng hôi quang tụ tập trong long trảo của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK