Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tám ngọn núi Quảng Lăng, ta đã nâng cấp thành siêu phẩm linh mạch, tính cả Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, cùng nhau lưu lại cho tông môn. Vạn năm sau, có thể thành chí bảo, thay thế Thập Ngự Phục Ma kiếm trận! Nhưng hôm nay khai mở linh mạch, đoạt lấy khí cơ căn nguyên thiên địa, chung quy có chút không ổn. Ngày sau bổn tông phải đi tạo thêm đại công đức, dùng bù đắp lại…

Nhạc Vũ dặn dò một phen, thu hồi Thiên Ý Kiếm, việc sau cũng không cần hắn phân tâm, miệng vết thương đã tự động khép lại.

Kỳ thật nếu đem Ngũ Nhạc Trầm Sơn Xích trong tay hắn gia nhập vào, có thể lấy Quảng Lăng sơn làm cơ sở luyện chế thổ hệ chí bảo, tăng cường tới trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng cho tới khi đó, hậu bối Quảng Lăng Tông chưa chắc có người nào có thể đem thúc giục!

Cẩn thận dặn dò một lần, Liễu Nguyệt Như cùng mấy nhân tài tông môn như Lý Nại Lạc đều mang theo sắc mặt ngưng trọng cúi người nhận lệnh.

Lúc này Nhạc Vũ hài lòng gật đầu, tiếp theo đưa mắt nhìn Thanh Dương Tử cùng Vân Hồ Tiên Tử nói:

- Trước đây Nhạc Vũ có lòng muốn trợ giúp hai vị độ kiếp số hóa hình. Hiện giờ chẳng những chưa từng làm được, ngược lại còn khiến cho hai vị tiền bối rơi xuống sau lưng những người khác. Nhạc Vũ tự cảm thấy xấu hổ, tặng hai vị vật này xem như tỏ lòng cảm tạ!

Trong khi nói chuyện, Nhạc Vũ bắn ra một hạt châu cùng một phi kiếm, bảo quang thu liễm đồng loạt bay tới trước mặt hai người. Thanh Dương Tử biết tài nguyên trong người hắn thật phong phú, rất nhiều đồ vật trân quý, vì thế cũng không khách khí đem trường kiếm thanh sắc thu hồi trong tay, ngay lập tức thần sắc liền biến đổi.

- Thiên Lam Kiếm, ngũ phẩm phong hệ tiên binh!

Hắn theo bản năng lên tiếng kinh hô, ngay lập tức liền cảm thấy không đúng, nhìn thấy nhiều ánh mắt đố kỵ nhìn qua, Thanh Dương Tử cũng không thèm che giấu lạnh lùng hừ một tiếng thu kiếm vào trong tay áo, ánh mắt nhìn về hướng Nhạc Vũ mang theo vẻ cảm kích cùng hâm mộ.

Vân Hồ Tiên Tử cầm lấy viên lam sắc ngọc châu, trên mặt liền dao động, sau đó bất động thanh sắc thu hồi, chỉnh lại trang phục hành lễ nói:

- Lễ trọng như thế, hai người chúng ta nhận lấy cũng thẹn. Ngày sau sẽ bảo hộ cơ nghiệp Quảng Lăng Tông thật vẹn toàn!

Tuy nàng lập tức cất đi ngọc châu, nhưng mấy người bên cạnh trong mắt đều lóe tinh mang. Băng Liên Tiên Tử phía xa xa nhìn thấy một màn này, trong lòng lại nhấc lên sóng to gió lớn.

- Là Thủy Vân Châu! Trong tay hắn không ngờ lại có vật này…

Đều là tiên thiên linh bảo thuộc thủy hệ, có thể ký thác được nguyên thần. Hạt châu này còn mạnh hơn Tuyết Hồn Châu của nàng ít nhất ba thành!

Bên kia Nhạc Vũ lại đưa ánh mắt đặt lên người sư đồ Xương Băng Hồng cùng Tịch Hàm, phảng phất như nhớ lại điều gì, vẻ mặt nhất thời ôn hòa nói:

- Xương sư thúc tổ cùng ta mặc dù vô danh sư đồ, nhưng thực tế đã có tình sư đồ. Tổ phụ của Hàm nhi là cố hữu của ta, hai vật này vốn do Nhạc Vũ phỏng theo Hà Đồ Lạc Thư tự tay luyện chế, có lẽ trợ giúp truyền thừa của Minh Trụ Phong tiến thêm một tầng!

Vừa nói xong liền có hai bảo vật giống như la bàn bay tới, Xương Băng Hồng nhàn nhạt cười, phẩy tay áo liền đem thu hồi. Tịch Hàm lại có vẻ bất an, khom người thi lễ với Nhạc Vũ, sau đó mới cầm đồ vật vào tay.

Mấy trăm vạn tu sĩ xem lễ đều xôn xao, biết được sau này bên trong Thiên Nguyên Giới lại có thêm hai loại chí bảo.

Nếu nói thủ đoạn luyện khí của Nhạc Vũ mọi người luôn xem thường không tin, nhưng vừa rồi tận mắt nhìn thấy Nhạc Vũ đem Quảng Lăng sơn luyện chế thành chí bảo uy lực vô thượng, hiện tại đã tin tưởng là sự thật.

Đồ vật xuất từ tay vị tu sĩ đại thần thông thông thiên triệt địa, còn phỏng chế theo Hà Đồ Lạc Thư, hai vật này há lại tầm thường?

Ánh mắt Nhạc Vũ lướt quanh mọi nơi, mấy người Nhạc Trương thị hắn đã sớm an bài xong, còn lại những người dính vào nhân quả, chỉ khoảng hơn mười người mà thôi.

Khi trông thấy Trương Kim Phượng cùng vài người của Nhạc gia trên mặt đều mang theo vẻ hưng phấn cùng bất an, ngoài ra còn mang theo vẻ tự hào, Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, nội tâm đột nhiên có cảm ứng, chỉ cảm thấy có hai đạo ánh mắt bất đồng đang nhìn tới.

Hắn chuyển mắt nhìn qua, một người chính là Hư Nhược Nguyệt. Một ánh mắt khác lại đến từ dưới chân núi, một nữ tử dung nhan tú lệ tuổi chừng hai mươi đang nhìn lên trên.

- Phỉ Nhứ? Ngươi bái nhập môn hạ Diệp sư thúc, nhưng vẫn không hề tới gặp ta một mặt, là không muốn tiếp tục chịu ân huệ của ta sao? Nhưng đoạn nhân quả này ta không khả năng không giải quyết…

Hắn run tay áo, chỉ một thoáng liền có gần một ngàn bảy trăm pháp bảo linh trân lóe sáng muôn màu từ trong tu di không gian toàn bộ trượt ra, trong đó bốn đạo tử quang phân biệt bay về phía Lý Phỉ Nhứ cùng Hư Nhược Nguyệt.

Tiếp đó hắn lại vỗ mạnh, bảo quang liền tự bay lên, bốn phương tám hướng bắn nhanh ra, làm mấy trăm vạn tu sĩ lại xôn xao một trận.

Tiền duyên hết, trong nội tâm Nhạc Vũ đã không còn vướng bận. Trong khoảnh khắc hắn vứt bỏ hết tạp niệm trong đầu, tâm thần trong sáng thấu triệt. Bắt đầu xa xa dùng ý niệm tập trung vào cánh cửa tiên giới trong minh minh hư vô.

Giờ phút này hắn đã đem tia tín ngưỡng lực tiêu hao hầu như sạch sẽ. Hiện tại mỗi một lần lực lượng trong cơ thể hắn đều có thể ung dung khống chế. Pháp lực khí huyết vừa mới thúc giục liền có một cỗ khí mang ngập trời phóng lên cao, từ yếu chuyển mạnh, chỉ chốc lát đã tràn khắp thiên địa, quét ngang Bắc Hoang. Những tu sĩ Linh Hư cảnh biết trước tình huống đã sớm rời đi thật xa, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt, giống như không sao chịu nổi áp lực.

Bên trong phạm vi thần hồn cảm giác của Nhạc Vũ, đã có thể nhìn thấy được cánh “cửa” đang ầm ầm rộng mở. Giống như thiên nhãn mở ra, xuất hiện trên Hợp Dương Phong, bên trong Thiên Nguyên Giới.

Linh lực bạo tuôn xung quanh, mang theo kim sắc kiếp vân tụ tập trên không, vô số kim sắc lôi quang lóe sáng không ngớt, đem mảnh không gian nơi này chiếu sáng rực rỡ!

- Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi?

Nhạc Vũ nghiêm mặt, cũng không chút chuẩn bị, chỉ đem hồn niệm lan tràn tới thế giới bên cánh cửa kia, rót vào bổn nguyên hạch tâm.

Ban đầu còn bị chút cản trở, dần dần đi vào tận sâu trong hạch tâm. Lại giống như vừa chui vào trong một vũng bùn, hơi có chút ngưng trệ, lại có cỗ chướng lực cách trở, chỉ phải đập vào trong từng chút một.

Bên trong sự lý giải của hắn, bên trong bổn nguyên hồng hoang thế giới đã khắc ấn dấu vết. Cũng giống như ở tiền thế có những tin tặc cướp đoạt quyền khống chế quang não, cấp bậc quyền hạn càng cao, có thể đạt được quyền lợi càng nhiều, nguy hiểm càng ít.

Mỗi một tu sĩ chứng được tiên đạo, đều có thể mượn dùng cảnh giới tăng lên tới thiên nhân giao cảm, đạt được vài lần cơ hội ghi khắc dấu ấn. Mà sau Đại La Kim Tiên, càng tiếp cận bổn nguyên thế giới kia, càng có thêm cơ hội chứng đạo hỗn nguyên!

Ở dưới chân hắn đã hiện lên một cỗ hắc hồng sắc nghiệp hỏa mãnh liệt, bỗng dưng bay lên ngưng tụ thành hình liên hoa.

Nhạc Vũ chỉ đem Nhất Khí Hỗn Nguyên Châu trấn áp dưới chân. Một cỗ xoáy nước màu đen ngưng tụ hình thành, vô luận nghiệp hỏa lớn đến thế nào, đều không thể xâm phạm thân hình Nhạc Vũ một chút, hơn phân nửa đều bị hút vào trong xoáy nước màu đen kia, ngay sau đó ngũ hành nghịch chuyển lập tức bị tiêu hóa đánh tan.

Kiếp vân đang kết thành nguyên vẹn tứ cửu trọng lôi, bỗng dưng liền bạo tăng.

Cả thiên địa tựa hồ đã liên kết thành một thể với cánh cửa tiên giới. Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi mặc dù không có biến hóa, nhưng lôi lực hội tụ trong kiếp vân trong khoảnh khắc càng tăng thêm mấy lần.

Thiên địa uy áp thần hồn, làm Kim Đan tu sĩ cũng phải chạy ra xa ngoài mười vạn trượng, trách xa trung tâm kiếp lôi. Mà tất cả tu sĩ Nguyên Anh cảnh vẻ mặt đều trắng bệch.

- Quả nhiên là ngũ cửu trọng lôi…

Trong lòng Nhạc Vũ hiểu được bởi vì hành động tiến sâu vào bổn nguyên hồng hoang của mình đã xúc động ý niệm thiên địa trong tiên giới, mới có lực lượng trừng phạt từ thượng giới tiến đến!

Nghe truyền thuyết vào thời thượng cổ, khi Hồng Quân đạo tổ dùng thân hợp đạo, bù đắp thiên khuyết. Thật không biết thiên phạt lần này có ý niệm của vị Đạo tổ kia bên trong hay không?

Nhạc Vũ cất tiếng cười dài, không hề sợ hãi, ý niệm ngưng tụ truyền vào trong đao, tiếp tục hướng bổn nguyên sâu trong đập tới. Hơn phân nửa tâm thần đều đang tìm hiểu thiên địa đại đạo, cùng quy luật bổn nguyên tương quan đại đạo.

Không qua bao lâu, một đạo kim sắc lôi quang giống như long xà uốn lượn đánh xuống, nhưng không hề có chút âm thanh.

Gương mặt Nhạc Vũ không chút biến hóa. Hắn chỉ phân ra một tia thần niệm đem kiếp lôi bị hút vào hạch tâm thần hồn điều tiết ổn định, lại đem nguyên lực truyền tới từ cánh cửa tiên giới không ngừng lưu chuyển một vòng, cải thiện thân thể, tăng tiến pháp lực bên trong người.

Lần này không còn gì cố kỵ, Nhạc Vũ không chút kiêng nể, điên cuồng thúc giục khí huyết pháp lực đem linh khí vật chất tiên giới có thể dùng tăng tiến pháp lực cải thiện thân thể hấp dẫn kéo xuống.

Sau đó Thái Hoàng Diệu Thiên Lôi chợt biến hóa, kim sắc lôi quang dần dần chuyển biến thành thâm tử sắc.

- Tây Phương Đại Canh Tử Kim Lôi…

Tinh mang trong mắt Nhạc Vũ lóe lên, nội tâm ngập trời hào hùng. Cuối cùng hắn phân ra càng nhiều tâm thần từ trong bổn nguyên ứng phó Ngũ Cửu Thiên Lôi chân chính kia!

Mà giờ khắc này những người đến xem lễ, cho dù mạnh mẽ như phu thê Thanh Dương Tử hay Băng Liên Tiên Tử, vẻ mặt lại tái nhợt, dưới Đại Thừa cảnh vẻ mặt đều kích động vội vã tháo lui.

Những người còn lưu lại ánh mắt lóe sáng, sắc mặt âm tình bất định, nhưng cuối cùng vẫn khôi phục lại bình thường.

Ngũ Cửu Trọng Lôi bọn hắn chỉ nghe nói bên trong đạo điển, được nhìn thấy tận mắt cũng chỉ là lần đầu. Thậm chí ngay cả Tứ Cửu Trọng Lôi người hữu duyên nhìn thấy cũng cực ít.

Ngũ Cửu Trọng Lôi, xưa nay chỉ dành cho tu sĩ Thiên Tiên. Tây Phương Đại Canh Tử Kim Lôi càng đứng đầu trong đó.

Nhạc Vũ có thể dẫn phát kiếp lôi bậc này, chẳng phải nói pháp lực thần thông của hắn đã kề vai cùng tu sĩ Thiên Tiên?

Nhân vật như vậy, cho dù trong kiếp số nhưng chỉ trong nháy mắt cũng có thể gạt bỏ bọn họ. Huống chi Quảng Lăng Tông cũng là đại tông môn đệ nhất thiên hạ không dễ dàng trêu chọc.

Trên bầu trời hiện ra một tuyến hắc quang đánh tới, toàn thân đen tuyền, chính là Thôn Thiên, đôi mắt hắn nhìn lên Nhạc Vũ, tràn đầy vẻ tán thưởng.

Ngay sau đó trên bầu trời lại một đạo tử sắc quang lôi đánh xuống, nhanh tới mức không thể nắm bắt. Nhạc Vũ lạnh lùng nhìn lên, một đạo lam hồng bích chướng chắn ngay trước người, đem tử lôi ngăn cản giữa không trung, đợi đến khi nó hoàn toàn mất hẳn nhuệ khí mới hút vào trong cơ thể.

Đạo lôi thuộc kim hệ, vô cùng sắc bén, nếu tùy tiện hấp thu vào trong cơ thể, nhất định sẽ phá hư thân thể nặng nề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK