Trần Mễ Lạp hiểu rằng hôm nay không phải là lúc dùng lực đấu, 5 vị tông sư hắn cùng với Diệp Thiên Vân nhiều lắm là có thể đối phó hai, còn lại hai người thì cũng muốn mạng bọn họ!
Nhưng Trần Mễ Lạp không sợ, có khí phách không sợ sinh tử! Bởi vì hắn hôm nay tới nơi này mục đích đúng là ôm thảo đánh thỏ, quan sát thực lực đối phương đồng thời có cơ hội tiêu diệt, không có thì bỏ chạy!
Diệp Thiên Vân nhìn xung quanh đều xuất hiện đạo sĩ, cửa trước cửa sau có 4 người, cẩn thận dò xét, phát hiện có 3 nam 1 nữ.
Hắn là lần đầu tiên nhìn thấy nữ đạo sĩ, tâm lí không khỏi có chút tò mò, nữ đạo mặc đạo bào sắc lam, xem diện mạo tuy có hơi già nua nhưng hai đầu lông mày lộ ra một luồng khí thâm trầm, tuổi tác đã hiện rõ trên mặt nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác xuất trần.
Diệp Thiên Vân biết rõ dung mạo cùng tuổi tác nhất định là không hợp lí vì hôm nay ở đây đều là tông sư đời thứ 15
Trần Mễ Lạp cũng chú ý đến nữ đạo sĩ, thở dài có phần không tình nguyện nói :" Ninh sư tỷ, hi vọng tỷ vẫn khỏe, Tiểu Điệp lúc sinh thời người nhớ mong nhất chính là tỷ, đến lúc chết một khắc vẫn cứ nhớ tên tỷ!"
Nữ đạo sĩ họ Ninh khi nghe được câu này thân thể không ngừng run lên, sau đó không để ý đến hoàn cảnh lúc này hoài niệm nói :" Tiểu Điệp có thể 10 năm vợ chồng với ngươi là phúc khí của nàng, ta thật sự rất ngưỡng mộ cô ấy!" Mấy lời của bà ta làm sắc mặt của mấy đạo sĩ không được tự nhiên nữa, người mấy chục tuổi rồi, còn nói những lời này, hơn nữa còn có người ngoài đều giả bộ không nghe thấy !
Diệp Thiên Vân khẽ giật mình ngay sau đó đột nhiên muốn cười, Trần Mễ Lạp ở Võ Đang thuộc về ngoại tộc, xem ra cũng có chuyện xưa, người cũ. Nhưng hắn cũng không có chút nào quan tâm tới mấy người rốt cuộc liên quan gì tới nhau, bình tĩnh quan sát xung quanh. Tình huống hiện tại là Ngọc Sư Lộc đứng ở chính giữa, 4 đạo sĩ chia ở hai cửa, như vậy đường rút đã bị phá hỏng.
Ngọc Sư Lộc nhìn thấy thần sắc của đạo sĩ họ Ninh, mày nhăn lại, có phần trách cứ bà ta :" Sư Khiết, chuyện kia trong phái chúng ta đã định rồi, không cần nói nhiều nữa! Chưởng môn có lệnh, Trần Mễ Lạp làm quá nhiều chuyện ác, nhất định phải bị trừng phạt!"
Trần Mễ Lạp cười lạnh hai tiếng nói :" Đại sư huynh, chuyện năm đó rốt cuộc ai đúng ai sai, ngươi không có quyền lực để quyết, mà Võ Đang càng không có, đó là chuyện của ta và Tiểu Điệp! Muốn giết thì tới luôn đi!"
Đạo sĩ họ Ninh tựa hồ còn có lời muốn nói. Bà ta có vẻ khó nói :" Ta cảm thấy tội của hắn không đến mức..."
Diệp Thiên Vân chăm chú quan sát xung quanh, hắn biết rõ nếu không tạo ra được một con đường hôm nay tất sẽ bị đánh nát thành thịt vụn, cho nên vừa rồi đánh mắt chỉ là Trần Mễ Lạp không chú ý tới, hay là giết trước rồi nói sau !"
Đúng lúc đạo sĩ họ Ninh chưa nói hết, hắn thân thể đột nhiên phát lực, mũi chân chĩa xuống đất bay về phía sau, định tả xung hữu đột xông ra!
Mấy đạo sĩ đều không ngờ Diệp Thiên Vân nói đi là đi, một chút ý niệm cũng không có, tất cả ngẩn ra, lập tức Ngọc Sư Lộc quát :" Đừng để cho hắn chạy, bắt giữ hắn !"
Ở cửa sau chính là hai vị lão đạo đã có đủ thời gian chuẩn bị, nhìn thấy Diệp Thiên Vân đến lập tức cùng cười, tách ra. Tập trung chú ý đối với phía hắn !
Trần Mễ Lạp không biết tại sao, lúc Diệp Thiên Vân phát động cũng đột kích về phía nữ đạo sĩ kia, miệng quát :" Mỗi người một bên !"
Ngọc Sư Lộc nhìn thấy hai người hai bên tách ra không biết nên đi theo ai, cảm thấy chút do dự, liền hướng về phía Trần Mễ Lạp đuổi theo, đặt tay lên túi gấm màu vàng, nhưng tuyệt không tìm được cơ hội!
Cơ hội chạy thoát Trần Mễ Lạp là rất tốt, lúc đạo sĩ họ Ninh nói hắn cũng xuất kì bất ý tiến về phía trước, chỉ là đảo mắt, rồi xẹt qua nữ đạo sĩ.
Miệng của nữ đạo sĩ hãy còn nửa hở nửa mở hiển nhiên chuyện cũ chưa xong. Nhưng mà trơ mắt ra nhìn Trần Mễ Lạp chạy thoát không khỏi giận dữ, bà ta bất luận thế nào cũng không ngờ hắn thừa dịp chạy đi. Trong tay không hề có sự chuẩn bị, quay người đuổi theo.
Trần Mễ Lạp không có ra tay liền chạy tới cửa chính tiền điện, không biết may mắn thế nào. Đằng sau là ba vị tông sư đuổi theo hắn, xem ra không hề có ý định bỏ qua.
Diệp Thiên Vân không biết Trần Mễ Lạp tại sao lại thay đổi chủ ý, nhưng tình hình trước mắt thì rất có lợi với hai người bọn họ! Trần Mễ Lạp ra khỏi tiền điện kéo theo 3 người, mà hắn từ sau điện rời đi chỉ cần phá vỡ sự liên hiệp của hai người. Điều này làm giảm áp lực cho hắn rất nhiều.
Nếu là hắn cùng với Trần Mễ Lạp hai người cùng xông về một phía,thì phải đối mặt với cả 5 người, như vậy việc trốn chạy là rất khó khăn. Sức mạnh của 5 vị tông sư tuyệt đối là vô cùng khủng khiếp !
Trần Mễ Lạp nhất định là có chuyện muốn làm, liền không quan tâm hành động của hắn thế nào, tập trung vào hai đạo sĩ đối diện, thân thể không ngừng tăng tốc, với vận tốc này khiến cho bất cứ người nào cũng không dám coi thường, hắn dùng Hình Ý Pháo quyền vào một đạo sĩ!
Pháo quyền vừa kích mãnh liệt, khí thế bức người" Hỏa hiện tất phải rụng" Pháo quyền vừa xuất, bãi mạc có thể ngự, thể lôi đình vạn quân. Tăng thêm Pháo quyền, vô kiến bất tồi, thề không quay lại nhìn, mặc dù vạn mã thiên quân khí thế tranh đoạt. Hơn nữa pháo quyền quyền kình hùng vĩ, là thực lực thắng quyền pháp của người.
Diệp Thiên Vân dùng pháo quyền mà không phát, thật giống như đại pháo đã lên nòng, đem pháo ra bên ngoài, chỉ chờ đối phương nghênh tiếp, quyết đánh! Một chiêu này không thể bảo là không hung ác, mặc cho ai đều phải cẩn thận.
Bị Diệp Thiên Vân lấy làm mục tiêu lão đạo sĩ rất là kiêng kị! Tại Võ Đang tên tuổi của Diệp Thiên Vân rất nổi, đặc biệt là trong tông sư đời thứ 15. Thiếu niên hơn 20 tuổi, đã khiến cho Võ Đang tổn thất mấy vị tông sư!
Tình hình trước mắt Diệp Thiên Vân đang phi thân đến, nếu rút đi thì sẽ thấy toi công, Diệp Thiên Vân chỉ cần hạ xuống thì sẽ lập tức đào tẩu! Bởi vậy đành cắn răng, kình lực nâng lên cực hạn phi thân xuất chưởng nghênh tiếp !
Giữa hai người vẫn còn một khoảng cách, mà Diệp Thiên Vân phải thông qua việc tăng tốc cơ thể mới ra quyền, một tiếng "bùm" nặng nề vang lên!
Thân thể lão đạo đang phi lên bị một quyền này đánh trúng đẩy xa về phía sau, nét mặt không còn tự nhiên được nữa, hiển nhiên là đã bị thương.
Trái lại Diệp Thiên Vân cũng không khá hơn chút nào, quyền này giết địch nhưng bản thân cũng bị hao tổn, nếu không phải không có biện pháp thì hắn đã không xuất chiêu này. Đáng sợ nhất chính là tốc độ bị áp chế, cho nên muốn chạy thoát càng khó khăn! Có thể nói chưa ai chiếm được ưu thế.
Diệp Thiên Vân theo quán tính rơi xuống phía trước, quyền của lão đạo bên cạnh lại tới, cương trong nhu làm người khác khó phòng bị!
Mục tiêu của Diệp Thiên Vân là chạy thoát, nhưng vừa nãy khiến cho hắn không dễ dàng tăng tốc giờ lại dừng lại. nội tâm càng thấy cấp bách, nhìn thế đến của đối phương liền kịp cuộn người thoát về phía sau.
Hai bên lần đầu tiên gặp mà hai trưởng lão của Ngoại sự điện đối với thân pháp của Diệp Thiên Vân lại có thêm một tầng nhận thức mới, dưới sự giáp công của hai người phải tiến thối tự nhiên, một chút hoảng loạn cũng không có, không khỏi đánh giá cao hơn về Diệp Thiên Vân! Nhưng hai người hết sức cùng Diệp Thiên Vân duy trì thế hình tam giác, khiến cho hắn trốn không thoát sự công kích của hai người!
Diệp Thiên Vân bình tĩnh chăm chú nhìn hai vị tông sư Võ Đang, không có bất kì cảm giác lo lắng nào! Hắn minh bạch, cơ hội tốt nhất đã mất, hai người tuyệt đối sẽ không để cho hắn tách riêng ra, đối với kĩ năng của bọn họ hoàn toàn có thể làm được việc này!
Diệp Thiên Vân cảm thấy bản thân đã lạnh lùng, không còn chút cảm xúc nào, càng đến thời khắc mấu chốt lại càng thấy tỉnh táo, trong đầu lạnh như băng!
Hắn tập trung sức mạnh toàn thân, lui về phía sau hai bước, dò xét xem Trần Mễ Lạp đã sớm rời khỏi điện, trong lòng vui vẻ, cơ hội đã tới!
Thân hình của hắn hư hư lay động, quay người hướng cửa tiền điện chạy!
Hai lão đạo chỉ sợ Diệp Thiên Vân trốn, một người nhìn thấy Diệp Thiên Vân quay người chạy, con mắt đỏ hằn lên, thân hình nhanh nhẹn rời thật xa, muốn ngăn cản Diệp Thiên Vân. Như vậy có thể hình thành một trước một sau, bất luận Diệp Thiên Vân chạy tới đâu đều có thể ngăn hắn.
Diệp Thiên Vân chờ chính là cơ hội này, một mình đối mặt hai lão đạo có phần khó khăn, nhưng phải nói rằng, như vậy là hắn đã nắm chắc 9 phần có thể đào tẩu, bởi vì hắn sớm đã có sự chuẩn bị, thân hình nhất thời dừng lại! Quay người, tăng tốc một loạt các động tác như mây bay nước chảy, lão đạo chạy phía trước hắn vừa rồi còn mừng thầm,nào ngờ tiểu tử này chạy vòng vèo, hư hư thực thực đi ra ngoài.
Hắn sắc mặt lập tức đại biến, toàn lực chạy về phía trước tự nhiên không cách nào theo được sự biến hóa của Diệp Thiên Vân, chỉ có thể trơ mắt nhìn, đồng thời đáy lòng như bùng lên một ngọn lửa!
Cơ hội tới, ngay lúc này! Diệp Thiên Vân trong thoáng chốc đã bỏ lại lão đạo, trước mắt chỉ còn lại một người, toàn lực xông ra, một lần nữa tăng tốc độ lên cực hạn!
Đạo sĩ đang chốt ở cửa trong lòng cũng tá hỏa, cùng Diệp Thiên Vân đối chọi một chưởng, pháo quyền này một chút cũng không có lãng phí, toàn bộ tác dụng lên trên người hắn, khiến cho cánh tay được bao bọc bởi vòng lửa! Diệp Thiên Vân vừa rồi lợi dụng tốc độ của mình, hơn nữa còn có pháo quyền thật giống như một người mang theo đại chùy.
Đạo sĩ phát hoảng cực độ! Rõ ràng thực lực bản thân cao hơn, kết quả thì lại ngược lại mà nhiều lần còn dùng ra những chiêu thức âm độc
Hắn đâu chịu để Diệp Thiên Vân xuất lại chiêu cũ, thủ thức vừa nãy sẵn sàng nghênh đón Diệp Thiên Vân 3 bước, cứ coi là không được trên cơ nhưng cũng không bị bất lợi!
Diệp Thiên Vân chờ đến giờ khắc này, bổ nhào về phía trước vượt qua chưởng của đạo sĩ, hai tay tiếp xúc mặt đất, mượn lực lăn một vòng, cũng không ảnh hưởng đến tốc độ của hắn, nhẹ nhàng chạy ra ngoài!