Mục lục
[Dịch]Vô Địch Hắc Quyền- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài Thiếu Lâm, Võ Đang, Bát Quái, Hoa Mai, Ngũ Tổ, toàn bộ giới Tây Bắc, còn có môn phái nhỏ và các võ giả độc hành, hơn trăm người cùng liên hợp đại quân. Bọn họ không trốn tránh ngược lại trở nên quang minh chính đại, không sợ người của Song Phong trấn phát hiện. Đương nhiên trong đó có không ít đều là đục nước béo cò, thật giả lẫn lộn.

Còn người của Hoàng gia phía bên kia sau khi chạy về, chuẩn bị trận địa Song Phong trấn sẵn sàng nghênh đón quân địch, từ bên ngoài nhìn vào đơn giản chỉ là tường thành. Số người tuần tra lối vào mỗi ngày đều tăng gấp 4 lần, lo rằng sẽ xuất hiện tình hình ngoài ý muốn.

Hai bên giống như dây cung được kéo căng hết mức, chỉ cùng buông tay là sẽ bộc phát sức mạnh rất lớn.

" Thiếu Lâm rốt cục khi nào khởi hành?" Trần Mễ Lạp ở tại khách sạn, hai ngày này một bước cũng không dám ra bên ngoài, đến mức quả thực muốn nổi giận. Nghe được tin tức từ Diệp Thiên Vân, như một con cá chép nhảy từ trên giường một phát xuống đất.

Tin tức của bên Hồng Hiện chỉ là một mẩu tin, nhưng lại khiến cho Diệp Thiên Vân mừng rõ thập phần. Hắn kìm nén lâu như vậy là để chờ Thiếu Lâm tới. Lần này trừ Độ Minh và Độ Sân, Thiếu Lâm tựa hồ không còn nhân vật cao thủ nào nữa.

Đại hội đồ ma tổ chức tại Nga Mi, vậy thì Diệp Thiên Vân phải nhân cơ hội thiên thời địa lợi nhân hòa mà nắm chặt lấy.

Tiêu Sắt trong phòng nôn nóng, công phu của hắn kém nên Diệp Thiên Vân sợ hắn đụng phải cừu nhân liền không cho hắn ra ngoài.

"Tiểu sư đệ, ta ra ngoài còn có thể tìm thêm tin tức, sẽ chẳng có ai để ý tới ta, Cậu làm sao mà không tin? Ài..." Tiêu Sắt cả buổi chiều cứ đi đi lại lại trong phòng, trên mặt thảm đã in rõ dấu giày của hắn.

Diệp Thiên Vân chỉ là không muốn hắn bị liên quan tới tranh đấu này, thực lực của Tiêu Sắt cực yếu, không thể bởi vì mạo hiểm mà vứt bỏ tính mạng. Còn nữa Tiêu Sắt đại diện cho môn phái, không thể kéo môn phái vào trong, liền chân thật đáng tin nói :" Tin tức huynh không cần tìm hiểu đâu, hay là ở lại đây đã!"

Tiêu Sắt biết là Diệp Thiên Vân vì muốn tốt cho hắn, nhưng rõ ràng biết rõ sẽ có đại chiến mà lại ngồi ngốc trong phòng thế này càng làm cho hắn ngứa ngáy vô cùng.

Ngô Lập Sâm nhìn bên ngoài rồi trầm giọng nói :" Thiếu Lâm hôm nay có thể chạm mặt với Võ Đang, Bát Quái?"

"Có thể" Diệp Thiên Vân mở khóa bàn phím.xem sơ qua tin tức:" Vào buổi tối nay, Thánh Tích Tự dưới núi Nga Mi, Thiếu Lâm và vài môn phái sẽ cùng gặp mặt!"

" Vậy đến tối chúng ta sẽ hành động. Giết sạch Song Phong trấn!" Ngô Lập Sâm tỏa ra hào khí, hắn không kìm lòng được nói tiếp:" Đến bây giờ vẫn không tin nổi, chúng ta sẽ khiêu chiến với toàn bộ võ lâm! bất luận là thành hay bại. Ta Ngô Lập Sâm cũng sẽ thành nhân vật có tiếng!"

Ánh mắt Diệp Thiên Vân có phần nhìn xa xăm, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ban đêm.

Diệp Thiên Vân thay một bộ đồ đen. Hoạt động các đốt ngón tay, lấy số Hồn Thang còn lại ngữ khí chân thành:" Mấy vị lão ca cầm theo trên người, thời khắc quyết định có lẽ có thể phát huy tác dụng!"

Trần Mễ Lạp nhìn thấy thứ này tràn đầy mừng rỡ, công hiệu của Hồn Thang hắn hoàn toàn hiểu rõ. Chỉ cần không phải khí tuyệt thì ít nhất cũng có thể giữ lại tính mạng, cái này tương đương với một mạng của võ giả.

"Vậy cậu..." Ngô Lập Sâm lo sợ nhất là Diệp Thiên Vân, áp lực hắn phải đối mặt hơn ba người kia rất nhiều. Đại hội Đồ ma dường như tất cả đều hướng về phía hắn. Dưới áp lực này, Diệp Thiên Vân đã theo xu hướng phát điên.

" Ở đây vẫn còn!" Diệp Thiên Vân quơ quơ hộp ngọc nhỏ trên cổ, chậm rãi nói :" mấy vị lão ca theo khả năng. Với sức của bốn người chúng ta có thể cùng Thiếu Lâm thì đây đã là chuyện trọng đại rồi!"

"Huống chi chỉ cần mệnh còn, hết thảy cũng có thể bắt đầu lại!"

Trần Mễ Lạp và Ngô Lập Sâm, Diệp Vô Nhai cùng nhìn nhau, rồi gật đầu đồng ý. Mấy người đều đã từng trải trong nội tâm hiểu rõ, chỉ cần không để mệnh lại, võ lâm sớm muộn cũng sẽ có vị trí của họ.

Diệp Vô Nhai vỗ vỗ vai hắn nói:" Thiên Vân, tốt nhất nên chú ý bản thân cậu! Không nên lấy tính mạng ra đánh cuộc, quá nguy hiểm nên biết tính mệnh chỉ có 1 cái!"

Diệp Thiên Vân đang đặt cược tính mạng của hắn, bây giờ với Thiếu Lâm đã là thủy hỏa không dung, dù hắn có bỏ cuộc, Thiếu Lâm cũng sẽ buông tha hắn sao? Chỉ cười nói qua loa:" Đệ biết cần phải làm thế nào"

Để Tiêu Sắt đang bị hôn mê vào phòng, Diệp Thiên Vân tiện tay để một tấm biển trước phòng không quấy rầy, cùng mấy người rất nhanh biến mất cuối hành lang.

... ...

Hậu viện Thánh Tích Tự núi Nga Mi

Dưới ánh đèn mờ mờ, võ giả trong nội viện vô hình chia làm phe. Hai phe này thập phần thú vị, một bên ngư long hỗn tạp, bên kia thì toàn hòa thượng đầu bóng.

"Độ Minh đại sư, bần đạo hữu lễ!" Đứng đầu bên này, một đạo sĩ mặc long hổ đạo bào tay cầm phất trần đang chắp tay. Phía sau hắn là hai đạo sĩ ăn mặc giống nhau.

Mấy người mặc dù không có nhiều lời nhưng khí thế thì bức người, các võ giả bên cạnh đều đứng cách bọn họ, có lẽ đây cũng là phương thức biểu lộ thân phận

Rất nhiều hậu bối không có nhận ra mấy người này, nhưng cũng không ít người có nhãn lực, tiếng ong ong bàn chuyện vang lên không ngớt! Một lát sau, trong nội viện đại đa số mọi người đều hướng ánh mắt về ba gã đạo sĩ.

"Thanh Tùng chân nhân, Lĩnh Sơn chân nhân, Kim Cổ chân nhân, thực lực của Thăng Tiên điện Võ Đang đều ở đây!"

Tựa như tiếng sấm kích vào nước, ngàn tầng bọt nước bắn ra! Thăng Tiên điện Võ Đang cùng Xá Lợi viện Thiếu Lâm sóng vai, chỉ có tu vi đại thành võ giả mới có tư cách tiến vào!

"Bần tăng Độ Minh, chào Thanh Tùng, Lĩnh Sơn, Kim Cổ ba vị đạo hữu!" Độ Minh thoáng gật đầu. Theo lý thuyết thì Thiếu Lâm rõ ràng cao hơn Võ Đang, nhưng mà hiện giờ Thiếu Lâm đã thất bát, chỉ còn là cái thùng rỗng!

"Đại sư thân thể vẫn tốt"

Thanh Tùng chân nhân sắc mặt hông hào, không ngại trước mặt mọi người hàn huyên.

"Đã phiền ba vị rồi!" Sau lưng Độ Minh đều là cao tăng Huyền Tự, hắn thi lễ xong mới nói :" Lần này đa tạ ba vị có thể đường xa từ Võ Đang tới tham gia đại hội đồ ma! Ma đầu Diệp Thiên Vân, lợi dụng âm mưu quỷ kế làm Thiếu Lâm và Song Phong trấn cùng lưỡng bại câu thương, sau đó nửa đường phục kích, kết quả vài vị sư đệ đã mất mạng!"

"Tà ma ngoại đạo người người có thể tiêu diệt! Đại sư ngài khách khí rồi!" Thanh Tùng đạo nhân cũng gặp cảnh ngộ vậy, vừa nghĩ tới đã đầy nộ khí :" Sư đệ của ta Ngọc chân nhân cũng bị bọn ma đạo vây công mà chết, bọn chúng đúng là không có nhân tính, chẳng khác gì súc sinh!"

Mấy trăm võ giả lặng ngắt như tờ, Diệp Thiên Vân với chỉ sức mạnh của một người, đã tàn sát gọn Thiếu Lâm. Mọi người nghĩ đến đã rùng hết người, người bị Diệp Thiên Vân giết nào đâu phải người bình thường! Xá Lợi viện, Thăng Tiên điện, những ẩn thế cao nhân này đều không có cách nào, vậy thì người ở đây mấy phần nắm chắc đây?

Mọi người đều tự bàn tính, lại nghe Độ Minh cao giọng nói :" Cho nên, đêm nay bần tăng mới mời các vị bằng hữu của các môn phái tới đây, một là muốn mời viện thủ, hai là muốn cùng mọi người trao đổi vài chuyện!"

Độ Minh nói đến đây dừng một chút, đắn đo rồi mở miệng nói :" Mọi người nếu không đoàn kết lại, khó có thể chế ngự Diệp Thiên Vân. Vì vậy, phải đề cử một người có thể đảm trách đại sự này, người nào đức cao trong chúng ta sẽ làm Minh chủ!"

Lời nói đến mức độ này, mọi người trong tâm đều tựa như gương sáng, cái đạo lí súng bắn chim đầu đàn ( mọi trách nhiệm người đứng đầu phải nhận hết) mọi người đều biết, không kẻ nào dám mở miệng trước.

Thanh Tùng đạo nhân nghe đến đó khẽ gật đầu đồng ý, nhìn chung quanh mọi người vui vẻ nói :" Bần đạo có ý, đề cử Độ Minh đại sư làm minh chủ! Như vậy thuận tiện phối hợp chúng phái, mọi người cùng tề tâm hiệp lực diệt trừ Hình Ý ma!"

Không ít người đều cho rằng Độ Minh sẽ đồng ý, ai ngờ Độ Minh chậm rãi lắc đầu, thình lình từ chối :" Điều này thì không ổn rồi!"

Lời này vừa nói ra ở dưới đã bàn tán xôn xao. Thiếu Lâm từ trước tới nay là cường thế. Mỗi lần phái người là muốn dẫn dắt võ lâm, nhưng hôm nay lại biểu hiện thật kì quái!

Môn phái gần Thiếu Lâm nhất thời cảm thấy không hợp tình hợp lí, có vài người nói to :" Kính xin Độ Minh đại sư hiệu lệnh, chúng tôi chắc chắn toàn lực ứng phó!"

Độ Minh cười khổ, thái độ chút thành khẩn nói :" Cũng không phải lão nạp khiêm nhường! Thực ra là vì Thiếu Lâm đánh với Diệp Thiên Vân vài hiệp, từ đầu đến cuối chỉ thắng 1. Tuy hơi khó mở miệng nhưng bần đạo cũng xin tiến cử! Bần tăng cho rằng Thanh Tùng chân nhân của Võ Đang , tài đức vẹn toàn, nhất định có thể thắng được ma đầu Diệp Thiên Vân!"

Tất cả mọi người đều cảm giác được hướng gió đã thay đổi. Lần đầu tiên Võ Đang đứng trước Thiếu Lâm.

"Vô lượng thọ phật", Thanh Tùng đạo nhân nghe những lời này, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó tung phất trần không nhún nhường, thuận thế nói :" Đại sư Độ Minh đã khiêm nhường rồi, bần đạo mà từ chối thì bất kính! Hi vọng mọi người cùng đồng tâm hiệp lực, san bằng ma đạo để võ lâm trở về sự thanh bình !"

Lần đầu tiên thực lực đã được chuyển giao hoàn tất. Thiếu Lâm không còn uy phong đệ nhất thiên hạ nữa. Mà Võ Đang thì ngược lại, đắc ý gió xuân tới.

Độ Minh không quan tâm hơn thua, thoáng hạ thấp người. Thanh Tùng đạo nhân đương nhiên đã trở thành tiêu điểm của mọi người, hắn bước một bước lên trước, quét mắt nhìn xuống tất thảy mọi người.

Tâm nguyện của Võ Đang mấy trăm năm nay, ngay thời khắc này đã được đền bù. Đệ tử Võ Đang dù hết sức che giấu sự đắc ý trên mặt, nhưng vẫn không thể gạt được con mắt của mọi người.

Thanh Tùng đạo nhân chờ tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, cất cao giọng nói :" Tin rằng mỗi môn phái đều có ân oán với Diệp Thiên Vân! Mười vị tông sư đời thứ 15 đều bị Diệp Thiên Vân dùng quỷ kế sát hại. Mối thù này của Võ Đang quyết không đội trời chung với hắn! Hôm nay bần đạo trước mặt các vị đồng đạo võ lâm xin lập lời thề, nếu không thể dẫn mọi người tiêu diệt Diệp Thiên Vân, bản thân sẽ tạ tội với thiên hạ!"

Vài vị tông sư Huyền Tự phút chốc đều đỏ bừng mặt. Võ Đang vừa mới leo lên vị trí đệ nhất, chưa gì đã cuồng ngôn không biết Đông Tây Nam Bắc! Còn tạ tội? Chẳng phải là đang châm chọc Thiếu Lâm vô năng sao?

Thanh Tùng đạo nhân cũng không để ý gì tới phản ứng của Thiếu Lâm, bởi vì Võ Đang giờ là đệ nhất thiên hạ!

Nhưng vào lúc này, nghe được thanh âm rất phóng khoáng nói xen vào :"Tự vẫn tạ tội? Ngươi dựa vào cái thực lực này sao?" Chả ai nghĩ tới lại có kẻ dám bất kính trước mặt Võ Đang, cùng quay đầu lại tìm kiếm nơi thanh âm phát ra, trong nội viện liền hỗn loạn.

Thanh Tùng đạo nhân sắc mặt phát lạnh, bao nhiêu năm không người nào dám ngỗ nghịch hắn, quát lạnh nói :" Dấu đầu lộ đuôi! Bần đạo hỏi ngươi, có dám ra đây tương kiến?"

"Có gì không dám? Ngươi tưởng rằng Võ Đang là đệ nhất thiên hạ sao?"Tiếng nói vừa dứt, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở đầu tường. hắn cười lạnh đám võ giả ở dưới, tủm tỉm cười :" Ngọc chân nhân đã chết, Võ Đang quả thối cũng không dám xả ra,còn dám xưng đệ nhất thiên hạ? Rùa đen rụt đầu ai mà ai không làm? Theo ta thấy là ngươi không biết xấu hổ, đã lên trăm tuổi còn ở nơi này mà tự biên tự diễn, thật sự là làm người khác cười đến rụng răng!"

"Ngô Lập Sâm!" Mấy người ở dưới tức khắc đã nhận ra, quát to :" Hắn là đồng bọn của Diệp Thiên Vân, bắt lấy hắn!"

Thanh Tùng đạo nhân thần sắc âm trầm đáng sợ, ngoại trừ Thiếu Lâm địa vị uy hiếp lớn nhất, kế đến là Thái Cực môn, đáng sợ hơn là Ngô Lập Sâm có quan hệ mật thiết với Diệp Thiên Vân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK