Một mình Diệp Thiên Vân trở về võ quán thì đã là 12 giờ, sau khi về phòng mình, hắn liền ngồi xuống tu luyện nội công, hôm nay thật sự là hắn đã cảm nhận được có dấu hiệu đột phá, cho nên mới không để ý đến sự mời mọc của vvc mà trở về võ quán.
Tâm tình hắn hiện giờ vô cùng kích động, nếu như không phải là đã khắc chế thì hắn thật sự muốn phát tiết lâu rồi. Công lực đạt đến tầng thứ 3 là có thể chống đỡ được vũ khí công kích vào, ví như nói loại công kích như côn bổng thì đánh vào cũng không có cảm giác, đây chính là chỗ tốt của kct, công phu hoành luyện chú trọng luyện gân cốt xương da, phát triển tiềm năng của cơ thể ở mức lớn nhất, khiến cơ thể có thể chịu được mức độ thương tổn nhất.
Diệp Thiên Vân bình tĩnh chỉnh lại nhịp hô hấp của mình, ngồi xuống vận hành luyện nội công, Loa Toàn kình lực di chuyển trong thân thể, loại nội lực này có cảm giác trong ngoài liên kết, cũng không sờ được hay nhìn thấy được, nhưng mà quả thật có thể cảm nhận được.
Loa toàn kình lực thong thả vận chuyển trong cơ thể Diệp Thiên Vân, nhưng hắn không mạnh mẽ áp đặt. Rất nhiều người nói là cứ thuận theo tự nhiên, mà nội công cũng như vậy, cho dù bắt vật gì đó đi ngược lại với tự nhiên thì đều sẽ bị trừng phạt, nếu như Diệp Thiên Vân bắt chân khí vận hành theo ý mình, vậy thì cũng không còn cách tẩu hỏa nhập ma bao xa nữa.
Nội tức sau khi vận hành ước chừng ba vòng tuần hoàn, nó mới chậm rãi hướng kinh mạch thứ 3 của Diệp Thiên Vân mà di chuyển, tiến hành đột phá từng chút một, kình lực Loa toàn hiển nhiên là Diệp Thiên Vân cảm nhận được rất rõ, lần đột phá này thoáng có chút đau đớn, nhưng mà cũng rất nhỏ, cảm giác chỉ như đau dạ dày nhẹ mà thôi.
Hắn hiện giờ vừa cảm thấy đau nhức, lại vừa thấy hưng phấn, trên thực tế thì Diệp Thiên Vân từ tầng 2 lên đến tầng 3 cũng không lau, sau khi hắn chiến với Uy Chấn Thiên một trận thì nội tức cũng đề cao, rồi sau đó độc chiến với ba người Hình Ý Môn lại càng khiến hắn có lợi không nhỏ. Hai trận đấu này không chỉ làm hắn nhận ra nhược điểm của mình, mà còn làm cho nội công của hắn đề cao rất nhiều, có thể nói là thành toàn cho việc hắn đề thăng đến tầng thứ 3.
Ước chừng qua khoảng 3 tiếng, Diệp Thiên Vân vẫn cảm thấy kinh mạch có một chút chưa đột phát, vừa rồi hắn vận hành công lực thêm một lần cũng không có phản ứng gì, điều này khiến tâm lý hắn rất cấp bách, lúc này đang là thời khắc mấu chốt, nếu hiện giờ không thể đột phá, vậy thì ngày mai nội tức sẽ bị thối lui mất.
Đúng lúc này, trong lòng hắn chợt động, dùng "nội thị" tăm dò tình huống trong cơ thể, vừa nhìn thì hắn lập tức cảm thấy vui mừng xem lẫn với sợ hãi, cảm giác so với dùng ý thức dẫn đường còn rõ ràng hơn, thật giống như là trong cơ thể mình có mắt, khiến hắn hoàn toàn nắm rõ kết cấu bên trong cơ thể mình, căn bản là không còn cái loại cảm giác mơ mơ hồ hồ nữa.
Hắn có thể cảm nhận được ở nơi mà mình muốn đột phá có một vật gì đó dạng màng rất mỏng, hắn liền dùng nội công dần dần tiếp xúc với tấm màng này, sau đó chậm rãi trùng kích, đại khái thì khoảng một phút sau, kinh mạch đã được đả thông.
Diệp Thiên Vân lúc này đã thông suốt, có cảm giác như vén mây thấy trăng, hơn nữa hình như là cũng giống uống rượu trong miệng, vào miệng là biến mất không chút tăm hơi, không có gì có thể khiến người ta vui mừng hơn chuyện này nữa.
Sau khi đột phá, hắn ngược lại an tĩnh hơn rất nhiều, chỉ chậm rãi cảm thụ nội lực đang lưu chuyển, kinh mạch đã được đả thông thêm một nhánh, nội tức mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, có khi tăng đến mấy lần. Lĩnh vực nội tức trong cơ thể mở rộng lên nhiều hơn, ví như sau khi thực hiện xong một vòng tuần hoàn, tất cả đều khác biệt lớn so với trước đây.
Diệp Thiên Vân nhìn lại đồng hồ một chút, cũng đã đến 4 giờ sáng rồi, hiện giờ đại đa số mọi người còn đang ngủ, mà hắn thì lại đi luyện tập võ công, có lẽ người và người khác nhau chính là ở chỗ này. Công lực vừa mới đột phá, hắn cũng không cầm lòng được muốn đi thử, thầm nghĩ xem mình tiến bộ bao nhiêu.
Hắn trực tiếp đi đến phòng dụng cụ, sử dụng thiết bị đo đạc, xem ra là hôm nay hắn không có ý định ngủ. Đầu tiên thì Diệp Thiên Vân làm nóng cơ thể, để cơ thể đạt tới tình trạng tốt nhất, sao đó lại để cơ nhục thoải mái một chút, tránh để tổn thương do vận động, hơn nữa còn có thể giúp đề cao cực hạn đến mức lớn nhất, hai điểm này đối với Diệp Thiên Vân rất trọng yếu.
Sau khi xuất quyền, hắn liền đi xem kết quả kiểm tra, vừa nhìn thấy thì Diệp Thiên Vân lập tức ngây ra, kết quả kiểm tra thông báo là lực quyền 212kg, đây là khái niệm gì, vua Boxing Tyson lực quyền là 223kg, vậy mà hắn cũng không kém mấy.
Diệp Thiên Vân không khỏi nhìn lại tay mình một chút, có vẻ như là không tin kết quả này, sau đó thì hắn lại đánh ra một quyền như vừa rồi, kết quả lần này hơi kém, chỉ được có 209kg!
Hai quyền cách nhau không lớn, hơn nữa hắn cũng không có cảm giác là cố hết sức, hoàn toàn có thể dùng trong tỷ thí. Mặc dù chỉ là lực quyền, nhưng mà quyền của hắn lại phát ra từ hạ bộ, vì thế có thể nói quyền này chính là hắn dùng toàn thân để phát.
Mặc dù Diệp Thiên Vân đã dự liệu là trình độ đề thăng sau đột phá là rất cao rồi, nhưng mà đề thăng này cũng đã vượt xa dự đoán của hắn, bởi vì số liệu trực quan, loại kết quả này là vô cùng rung động, nhất thời hắn cũng khó tiếp thu được.
Tay phải hắn mặc dù đã không còn kém lắm, nhưng mà cũng không dám mạo hiểm mà phát lực, tốt nhất thì cứ đợi đến lúc hoàn toàn hồi phục rồi thử là được. Sau đó hắn lại đi thử cước lực, kết quả so với vừa rồi còn rung động hơn nữa, lực lượng của chân hắn đạt tới 400kg, so với việc đề thăng lực quyền còn kinh khủng hơn, lần trước kiểm tra vốn chỉ là 150kg, trong nháy mắt vậy mà đã đề thăng hơn gấp đôi, hắn dù có dùng toàn thân để nghĩ cũng không hiểu tại sao lại đề thăng cước lực lớn như vậy.
Sau một hồi sửng sốt, hắn lúc này mới nhớ tới việc vvc sẽ đến đón mình, vì thế không khỏi nhìn đồng hồ trên tường, thấy đang là 5:30, Diệp Thiên Vân liền nhanh chóng rời khỏi phòng dụng cụ, vì lát nữa có thể sẽ phải đi khắp nơi cùng với tvn, mà một đêm mình không ngủ, sợ là tinh lực hơi kém.
Chỉ là sau khi về phòng, hắn lại không thể nào ngủ được, trong đầu toàn là kết quả kiểm tra vừa rồi, cứ nhắm mắt lại là những con số đó lại như đám ruồi hiện lên, không ngừng bay loạn trong đầu. Vì thế hắn không còn cách nào khác đành phải đi luyện nội công, chỉ có như vậy mới làm cho đầu óc tỉnh táo.
Đây chính là một đêm của Diệp Thiên Vân.