Mục lục
[Dịch]Vô Địch Hắc Quyền- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiên Vân nghe Ngũ Vĩ giảng giải xong mới hiểu thêm một chút về cảnh giới của hắn, dù sao thì kiến thức của Ngũ Vĩ về hóa cảnh cũng chỉ là nửa vời cho nên cuộc nói chuyện về cảnh giới này có tư vị như nói chuyện về thần tiên. Cũng giống như một người cả đời cố gắng mà không đạt được điều gì đó thì trong lòng người đó sẽ đặt điều đó ở một vị trí thần thánh, cho nên những kiến giải của Ngũ Vĩ cũng chỉ có thể dùng để tham khảo mà thôi.

Nghĩ vậy, Diệp Thiên Vân cũng không hỏi tiếp nữa mà chuyển đề tài nói: “Ngũ tiền bối vừa nói giao lưu cùng Tây phái và Bắc phái là như thế nào?”

Ngũ Vĩ ha ha cười nói: “Ngươi sau này không cần gọi ta là Ngũ tiền bối nữa, ta nghe không được tự nhiên lắm. Sau này ngươi cứ gọi ta là sư thúc đi, như vậy dễ nghe hơn nhiều. Mỗi ba tháng, ba phái của Hình Ý Môn đều tổ chức giao lưu một lần, có thể coi như là một loại luận bàn, mà người tham gia chỉ có thể là các đệ tử đời thứ ba. Đệ tử đời thứ tư cũng không được tham gia. Kỳ thật bản thân loại giao lưu này cũng rất có ý tứ, nó không chỉ là khảo nghiệm xem thử các ngươi rèn luyện ra sao, mà còn kiểm nghiệm xem sự dạy dỗ của các phái cho nên các phái đều rất coi trọng chuyện này.”

Diệp Thiên Vân cũng rõ ràng hơn một chút. Ở Hình Ý Môn mấy ngày nay, hắn biết được không ít chuyện, mỗi phái trong Hình Ý Môn đều có khu vực riêng của mình, giao tình giữa các phái cũng không mật thiết cho lắm, việc giao lưu như vậy góp phần thúc đẩy sự phát triển của các phái. Hắn ha ha cười nói: “Tiêu Sắt sư huynh cũng muốn tham gia sao? Vậy chẳng phải là làm khó huynh ấy sao?”

Ngũ Vĩ cười ha hả nói: “Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, mỗi hệ phái chỉ có thể cử ra hai người, nếu như toàn bộ đệ tử đều tham gia thi đấu thì có đấu suốt hai ba tháng cũng không xong, đến lúc đó không phải ba tháng giao lưu một lần mà là mỗi ngày một lần!”

Diệp Thiên Vân “Ừmh” một tiếng nói: “Vậy người tham gia lần trước là Mạc Hổ?”

Ngũ Vĩ ngồi nhớ lại một lúc mới nói: “Đúng vậy, kỳ thật đệ tử đời thứ ba của phái chúng ta vẫn hơi yếu hơn. Lần giao lưu trước để cho Mạc Hổ đi, hắn ở trong phái cũng có thể xem như là đệ tử xuất sắc nhất, nhưng khi chiến đấu thì vẫn kém hơn đệ tử của hai phái kia.” Lão dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Lần giao lưu tiếp theo cũng sắp tới, Mạc Hổ lại bị ngươi đả thương, trong phái cũng không có đệ tử trấn môn nào, phỏng chừng ngươi phải thay hắn tham gia đợt giao lưu này rồi!”

Diệp Thiên Vân vốn thích đánh nhau, nghe vậy liền nói: “Hình Ý Quyền chú trọng ngạnh công, loại giao lưu này khó tránh khỏi bị thương, đến lúc đó liệu có thể xảy ra xung đột giữa các phái không?”

Ngũ Vĩ dừng một chút mới nói: “Xung đột khẳng định là có, bất quá cũng không ảnh hưởng đến quan hệ giữa các phái. Có là chuyện lớn thì cũng hóa thành chuyện nhỏ, dù sao cũng cùng một môn phái, chung quy vẫn có chút quan hệ. Loại luận bàn như thế này chuyện bị thương là rất khó tránh khỏi, bất quá đánh nhau cũng cần phải giữ chừng mức, chỉ cần thương thế có thể chữa được thì cũng không phải là chuyện lớn.”

Diệp Thiên Vân vừa nghe thương thế có thể chữa được, trong lòng chợt động, hôm trước hắn có nghe Phương Nhược Sơn nói về đơn thuốc của Hình Ý, liền mở miệng hỏi: “Nghe nói Hình Ý Môn có một vài phương thuốc đối với việc chữa trị thương thế rất hữu hiệu?”

Ngũ Vĩ không khỏi kỳ quái nhìn hắn nói: “Sao vậy, chẳng lẽ ngươi bị thương sao? Hình Ý Môn có hai loại thuốc đối với ngươi có chỗ hữu dụng, Ngũ Hành đan cùng Ngũ Hành cao. Ngũ Hành đan thì phải luyện nội công Hình Ý mới có lợi, còn Ngũ Hành cao thì đối với việc trị thương rất hữu dụng. Kỳ thật hai loại thuốc này đều là thuốc Trung Y, cũng có phương thuốc chỉ là không được truyền ra ngoài.”

Hắn suy nghĩ một chút lại nói tiếp: “Ta cũng có không ít cao, lần trước bị thương không có dùng hết, nếu như ngươi bị thương thì cho ngươi hết.”

Diệp Thiên Vân hiện không bị thương, bất quá nói không chừng ngày nào đó cũng cần dùng đến, nghe vậy liền nói: “Vậy cảm ơn sư thúc.”

Ngũ Vĩ cười ha hả nói: “Nếu như không đủ thì ta lại chuẩn bị thêm cho ngươi một ít.”

*****

Diệp Thiên Vân về tới phòng liền suy nghĩ về chuyện cảnh giới của mình. Theo như lời của Ngũ Vĩ nói thì hắn đã gần đạt tới hóa cảnh, nhưng mà sát khí trên người hắn lại không giảm bớt chút nào, lại còn có xu hướng tăng thêm, chuyện này làm cho hắn vô cùng hoang mang. Suy nghĩ một lúc lâu mà không nghĩ ra được cái gì, hắn bỏ qua một bên, lại luyện nội công Kim Chung Tráo.

Gần đây Kim Chung Tráo tiến bộ nhanh phi thường, nhất là mấy ngày ở Hình Ý Môn, tựa hồ sự tiến bộ của Hình Ý Quyền có tác dụng thúc đẩy Kim Chung Tráo. Nội công không phải cứ kiên trì luyện tập là được, mà phải hiểu được mới có thể đột phá đến tầng tiếp theo. Trước khi đến đây vài ngày, hắn từng có một thời gian dài cảm giác như sắp đột phá lên tầng thứ năm, nhưng loại cảm giác này qua một đoạn thời gian lại biến mất làm hắn có chút buồn bực.

Sống tại Hình Ý Môn hắn cũng hiểu ra được nhiều điều về võ thuật, đó chính là một người nếu như tu luyện mà không thể đột phá, lại cứ cường hành muốn đột phá thì rất có hại đối với bản thân, bởi vậy tâm tình hắn cũng tốt hơn nhiều.

Qua vài ngày sau, sáng sớm Diệp Thiên Vân lại gặp Ngũ Vĩ, hắn bây giờ chỉ cần không phải lúc ngủ thì sẽ ở cùng Ngũ Vĩ, có như vậy hắn mới có cơ hội để học hỏi thêm nhiều kiến thức. Không có cơ hội thì không tính, đằng này cơ hội nằm ngay trước mắt, nếu như không tranh thủ thì thật sự rất là đáng tiếc.

Ngũ Vĩ ở đứng ở bên cạnh xem Diệp Thiên Vân luyện Tam Thể Thức liền vừa cười vừa nói: “Hình Ý Quyền chủ yếu là thung pháp, có Hồn Viên Thung, Hàng Long Thung, Tam Thể Thức, Phục Hổ Thung, trong đó có thì Hồn Viên Thung cùng Tam Thể Thức là tối cơ bản. Ngươi hiện tại hiện tại muốn nắm vững Tam thể thức thì phải chú ý mấy điều. Khi luyện hai mắt luôn hướng lên trên, còn phải cảm nhận được cảm giác máu tuần hoàn trong thân thể, loại cảm giác này rất huyền diệu, ngươi muốn cảm giác được cũng phải mất rất nhiều thời gian.”

Diệp Thiên Vân trải qua mấy ngày được hướng dẫn, phát hiện có rất nhiều thứ trước đây hắn thực hiện không đúng lắm, tỷ như khi luyện Tam Thể Thức thì hai mắt phải hướng lên, mà đánh Hình Ý Quyền thì mặt luôn quay về hướng Đông.

Hai người đang luyện tập thì Trần Bỉnh Đức từ bên ngoài đi đến, hắn ôm quyền hướng về Ngũ Vĩ nói: “Sư thúc, phái chủ cho gọi người cùng Diệp Thiên Vân.”

Ngũ Vĩ gật đầu, hắn cầm một bình trà nhỏ uống một hớp rồi hướng về phía Diệp Thiên Vân nói: “Chắc là chuyện giao lưu sắp tới, ngươi đến đây cũng được nửa tháng rồi, cả ngày đều ở đây luyện tập chẳng lẻ không cảm thấy buồn bực sao?” Hắn rất ngạc nhiên về sự điên cuồng đối với võ thật của Diệp Thiên Vân. Một người ngoài ăn cơm cùng ngủ ra, còn lại tất cả thời gian đều tập trung cho võ học.

Diệp Thiên Vân cười cười nhẹ nhàng nói: “Lúc mới luyện còn có chút buồn chán, nhưng qua một thời gian dài thì thấy rất tốt.”

Hai người cùng nhau tản bộ, chậm rãi đi ra bên ngoài, đi được một lúc thì Tiêu Sắt đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Thiên Vân, vỗ vào vai Diệp Thiên Vân nói: “Hai người đi chậm quá đi!” vừa nói lại vừa hướng Ngũ Vĩ thi lễ.

Ngũ Vĩ nhất thời trêu đùa: “Tiêu Sắt hả, ngươi cũng muốn tham gia giao lưu với hai phái Tây, Bắc hả?”

Tiêu Sắt nghe vậy nhất thời đỏ mặt, có chút ngượng ngùng nói: “Sư thúc, không phải người muốn ta ra là trò cười đấy chứ, cái ta luyện chính là “Ai đả quyền”, ta cũng tự biết thân biết phận mà.”

Ngũ Vĩ lộ ra ý cười nói: “Ta thấy ngươi hưng phấn như vậy, còn tưởng là ngươi muốn tham gia.”

Diệp Thân Vân đối với một từ này cảm thấy rất quen thuộc, liền hỏi: “Sư thúc, Ai Đả quyền là gì?”

Ngũ Vĩ vừa cười vừa nói: “Đây là một từ được dùng trong rất nhiều sách, nhưng lại không có giải thích, ngươi không đến Hình Ý Môn thì có lẽ cả đời cũng không biết. Ai Đả Quyền chính là một loại không linh quang đấu pháp, chỉ biết sử dụng sức mạnh, hơn nữa chiêu thức thô cứng không biến hóa, người khác chỉ cần cẩn thận đánh vào một vị trí thì có thể đem ngươi đánh ngã. Hai là luyện quyền này chú trọng là luyện cơ nhục, không phải ở lục phủ ngũ tạng. Công phu như vậy đều chỉ luyện được bên ngoài, thấy thì mạnh nhưng không thật. Theo như lời người ta thường nói thì đó chỉ là một con hổ giấy, nhìn thì thấy rất mạnh, nhưng kỳ thật không có nội hàm, thổi một cái là ngã.”

Tiêu Sắt cũng không để tâm chuyện này, hắn lại hướng Ngũ Vĩ, hưng phấn nói: “Lần luận bàn này phái chúng ta khẳng định là muốn phái Diệp Thiên Vân đi, với thực lực của đệ ấy khẳng định có thể giành được vị trí đầu.”

Ngũ Vĩ do dự một chút mới chậm rãi nói: “Chuyện này cũng không chắc chắn, Diệp Thiên Vân cuối cùng có thể đi hay không cũng phải chờ xem ý định của phái chủ, kỳ thật bây giờ hai phái Tây, Bắc đánh nhau như nước sôi lửa bỏng, chúng ta tham gia vào cũng không phải là chuyện tốt, mọi việc phải cân bằng, đánh ngã hết tất cả mọi người của đối phương cũng không có lợi.”

Tiêu Sắt có chút không đồng ý, hắn vội giải thích: “Chúng ta cũng bị đè nén lâu lắm rồi, nếu lúc này còn không chịu ra mặt, vậy còn để bị đè ép đến bao giời đây.”

Ngũ Vĩ cười cười nói: “Muốn nói lâu thì cũng có hơi lâu, nhưng mà nói đến chuyện xuống dốc thì còn rất xa vời, phụ thân ngươi kỳ thật là cố ý làm ra chuyện như vậy, như vậy đối với tất cả mọi người đều có lợi, ngươi bây giờ còn trẻ, đầy nhiệt huyết, đợi đến khi ngươi ngang tuổi ta, lúc đó tự nhiên sẽ minh bạch mà thôi.”

Tiêu Sắt bĩu môi nói: “Ta năm nay cũng ba mươi lăm tuổi rồi, qua mấy năm nữa là có thể coi như một lão đầu rồi.”

Diệp Thiên Vân lẳng lặng nghe hai người nói chuyện, cũng hiểu ra được chút ý tứ, Hình Ý Môn muốn duy trì loại truyền thống này là muốn đem Hình Ý Quyền không ngừng đề cao. Phải có cạnh tranh mới có áp lực, có áp lực mới có động lực, nhưng mà chia ra thành ba phái thì sự ngưng tụ kém đi rất nhiều, ba phái ba mục tiêu, hạn chế các phái khác phát triển, cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng một ngày Hình Môn sẽ chia rẻ thành ba môn phái.

Ba người vừa đi vừa trò chuyện một lúc thì tới đại sảnh, ở trong phòng chỉ có Tiêu Hùng đang luyện thư pháp, hắn thấy mấy người tới liền buông bút nói: “Thiên Vân, ở Hình Ý Môn mấy ngày nay có thu hoạch được gì không?”

Diệp Thiên Vân gật đầu nói: “Mỗi ngày đi theo Ngũ sư thúc có thể học được rất nhiều điều, có nhiều chỗ trước kia không hiểu giờ cũng đã rõ ràng hơn, bây giờ đối với hệ thống Hình Ý Quyền cũng rõ ràng hơn nhiều.”

Tiêu Hùng ngồi xuống rồi mới nói: “Hình Ý Đan ta tặng ngươi đã dùng chưa?”

Diệp Thiên Vân cũng hiểu được chuyện này có chút phiền phức, bản thân hắn luyện nội công Kim Chung Tráo, mà Hình Ý Đan đối với nội công này tác dụng không lớn, nên cuối cùng lại để cho bọn Thạch Thanh dùng, mặt ngoài lại đáp: “Đã dùng một ít, chỉ là hiệu quả không lớn.”

Tiêu Hùng lại rất vui mừng nói: “Ngươi có rất chịu khó học tập, chờ một lát nữa trước khi đi ta lại cho ngươi một ít nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK