Nói tới đây, Bạch Vân Vũ lại nhìn về phía Lạc Hàm Mai, nói: “Chuyến đi lần này đã bàn bạc cả rồi, ai dẫn đội đấy?”
Hòn đảo vô danh kia giờ đã được mọi người gọi là đảo Huyết Minh.
Sự quỷ dị của đảo Huyết Minh đã lan truyền khắp nơi, ngũ đại bá chủ đều đã hành động, chuyện này rất trọng đại.
Lạc Hàm Mai đáp: “Là đại trưởng lão Văn Thiên Thụy và nhị trưởng lão Bạch Nguyên Thủy”.
Ngẫm nghĩ một lát rồi Bạch Vân Vũ đưa ra một quyết định, nói: “Nguyên Thuần, ngươi cũng đi đi!”
Bạch Nguyên Thuần khó hiểu.
“Tần Ninh kia cũng sẽ đến hòn đảo vô danh đó, nếu gặp được thì ngươi phải hỏi hắn cho kỹ”.
Bạch Nguyên Thuần bèn gật đầu.
Chuyện liên quan tới sư đệ Vô Ngân không thể sơ sài được! Lạc Hàm Mai nghe vậy, bèn nói: “Sư phụ, ta cũng đi”.
“Không được”.
Bạch Vân Vũ nói: “Hòn đảo vô danh cũng chính là đảo Huyết Minh kia giờ không rõ tình hình ra sao, mà ngươi là người đứng đầu Thái Ất tiên tông, nếu tự mình ra tay thì chỉ sợ bọn lâu chủ, tông chủ của Vạn Tiên Lâu và Tiên Phù tông đều phải ra trận, rất dễ khiến tình hình náo loạn hơn”.
Nghe vậy, đáy mắt Lạc Hàm Mai có chút u ám.
Bạch Nguyên Thuần bèn nói ngay: “Sư tỷ yên tâm đi, nếu hắn có quan hệ gì đó với sư đệ Vô Ngân thì ta chắc chắn sẽ áp tải hắn về đây”.
“Làm càn”.
Bạch Vân Vũ quát: “Ai bảo ngươi áp tải người ta về đây, ta bảo là ngươi để ý đến hắn, nói lời khách sáo này nọ, ngươi có hiểu không?”
Bạch Nguyên Thuần nghe vậy, rụt cổ nói: “Con hiểu rồi ạ!”
... Không chỉ có Thái Ất tiên tông.
Bây giờ, đến cả tứ đại bá chủ Sở Vương triều, Tiên Phù tông, Nam Cung tộc và Vạn Tiên Lâu cũng đều phái trưởng lão đến đảo Huyết Minh.
Cột sáng màu đỏ thẫm như máu.
Trông nó như một chốn địa ngục âm u nào đó.
Bởi vậy nên mọi người mới gọi đảo vô danh là đảo Huyết Minh.
Nơi đây nguy hiểm trùng trùng nhưng lại có rất nhiều cơ duyên, hơn nữa nó còn sinh ra ở ngay vùng biển Thái Ất, không có lý do gì mà ngũ đại bá chủ không tới xem thử.
Đương nhiên không chỉ có ngũ đại bá chủ mà các thế lực khác ở ngoài cũng rất muốn đến đó góp vui.
Đã lâu này rồi ở vùng biển Thái Ất chưa xảy ra chuyện gì lớn lao.
Đừng thấy Tần Ninh ở đảo Phi Ngư, đảo Thượng Thanh, đảo Thiên Thông và đảo Minh Ngọc náo loạn ầm ĩ mà còn rầm rầm suốt mấy chục ngàn dặm hải vực.
Chút động tĩnh nhỏ nhoi ấy tính là cái gì so với vùng biển Thái Ất rộng lớn mấy ngàn ngàn dặm diện tích chứ?
Hôm nay, ở đảo
Thiên Thông.