Từ xưa đến nay, rất nhiều luyện đan sư đều cực kỳ coi trọng phương pháp luyện đan, mà có một số luyện đan sư có thể căn cứ vào thành phần của đan dược để tìm ngược lại nguyên liệu luyện chế ra đan dược đó, thậm chí là quá trình luyện chế.
Thế nhưng tất cả các luyện đan sư trong Giang phủ đã nghiên cứu về Tịnh Ma Châu Đan rất nhiều lần, cuối cùng cho ra kết quả lại là... tất cả dược liệu đã biết bên trong thánh vực Đại Võ cũng không thể luyện chế ra viên đan này.
Không chỉ là ở trong thánh vực Đại Võ mà cho dù là trong toàn bộ Hạ Tam Thiên cũng không có khả năng luyện chế ra.
Mà Tần Ninh lại có viên đan này.
Mấy ngày trước đây cô ấy đã đưa dược liệu đến trong biệt viện của Tần Ninh, cũng hỏi thăm xem có cần luyện đan sư giúp bọn họ luyện chế đan dược hay không.
Tần Ninh lại từ chối.
Hôm nay gặp lại Tần Ninh, thực lực của ba người đều đã khôi phục không ít.
Có thể nghĩ ra là Tần Ninh biết luyện chế đan dược.
Bản thân Tần Ninh là một vị thánh đan sư, lại có thể lấy ra viên đan thần kỳ như Tịnh Ma Châu Đan, điều này khiến Giang Y Y càng thêm tò mò về Tần Ninh.
Chỉ là mỗi người đều có bí mật của riêng mình, dù sao Tần Ninh đã cứu được tỷ muội các cô mấy lần liền, Giang Y Y cũng không có lòng tham lớn như vậy mà đi hỏi thăm Tần Ninh những chuyện này.
Mà lúc này ở bên cạnh võ trường, dưới vài cái đình nghỉ mát vang lên những tiếng ồn ào.
Chỉ nghe thấy mấy giọng nói truyền đến từ bên kia.
"Giang Hàm à, ngươi tới nơi này làm cái gì? Lần tuyển chọn này chỉ có những ai đã bước vào cảnh giới Thánh Vương mới có tư cách, ngươi mới chỉ là cảnh giới Thiên Thánh thập phẩm mà lại dám đến chỗ này, không có tư cách tham gia tuyển chọn đâu!"
Một giọng nói hơi chói tai vang lên.
Nhìn theo giọng nói kia, chỉ thấy mấy con cháu nhà họ Giang đang vây quanh một người trẻ tuổi nói cái gì đó.
"Lại là Giang Hàm kia".
Thanh niên bên cạnh Giang Hoằng mở miệng: "Mấy năm trước tên nhóc này may mắn được Giang Ngạo Tuyết cứu được một mạng, ở lại nhà họ Giang chúng ta, mấy năm qua nếu không phải được Ngạo Tuyết chăm sóc thì đã sớm..."
"Giang Nghênh..."
Giang Hoằng nhíu mày, ra hiệu Giang Nghênh không cần nói tiếp nữa.
Giang Nghênh lại cười nói: "Làm sao chứ? Toàn bộ nhà họ Giang có người nào không biết tên nhóc này chính là một kẻ ăn bám đâu, cũng không biết Ngạo Tuyết coi trọng hắn ta ở điểm nào nữa".
Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu cũng nhìn về phía bên kia.
Thanh niên bị đám người vây xung quanh đưa lưng về phía mấy người, giờ phút này cơ thể hơi run rẩy.
Giang Tiểu Tiểu tới gần ba người Tần Ninh, thấp giọng: "Giang Hàm này cũng là một người đáng thương, nghe nói năm đó được Ngạo Tuyết tỷ phát hiện ra, hắn ta đang hấp hối rồi".