Phục Vân quát: "Cửu Nguyên Đan Đế mau ra đây".
Nghe tiếng quát, Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cau mày.
Không thể không nói mỗi một câu của người nọ quá đỗi kiêu ngạo.
Hai người vừa định ra tay thì Tần Ninh ngăn họ lại, cười to rồi bay tới giữa không trung, cười bảo: "Phục Vân, sao thế?
Thua dưới tay ta mà còn chưa phục hả?"
Phục Vân thấy Tần Ninh đi ra, thoắt cái đã xuất hiện trước hắn trăm trượng, hai người đứng nhìn nhau giữa không trung.
"Ngươi là Tần Ninh, chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế sao?"
"Là ta".
Phục Vân nghe vậy, bèn hừ nói: "Tần Ninh, hiện tại ta đã ở cảnh giới Hư Tiên, ta sẽ không so thuật luyện đan của ta với ngươi, nhưng xét về thực lực thì ta mạnh hơn ngươi".
"Ngươi đánh với ta một trận đi!"
"Bất luận thế nào thì ta cũng phải thắng ngươi một lần, nếu không cả đời này ta sẽ không thể bước vào cảnh giới tiên nhân!"
Nghe vậy, người xung quanh đều sửng sốt.
Đây là yêu cầu quái đản gì thế?
Thuật luyện đan của ta không bằng ngươi, nên phải đánh bại ngươi bằng vũ lực hả?
Như vậy là có thể giải trừ tâm ma của mình sao?
Nói giỡn à! "Ha ha, Phục Vân, ta thấy ngươi không theo con đường thành tiên, mà đi vào con đường thành ma rồi!"
Một tràng cười vang lên, nói: "Tuy người ta là chuyển thế của tứ đại Hư Tiên, nhưng bây giờ mới tới cảnh giới lục biến, còn ngươi là một Hư Tiên, sao có thể so sánh được chứ?"
Một giọng nói già nua khác vang lên: "Cho dù phải so thì cũng phải đợi người ta tới cảnh giới Hư Tiên đã, đến khi đó hai người các ngươi đường đường chính chính so tài mới hợp lý chứ nhỉ?"
Phục Vân nghe vậy, hừ nói: "Tứ Tượng lão nhân, Tỉnh bà bà, liên quan cái quái gì đến các ngươi, suốt ngày lải nhải! Đáng ghét!"
Nói xong, Phục Vân tung ra một chưởng, không gian bỗng ùn ùn kéo tới từng luồng khí sắc bén tiến về phía xa xa.
Rầm... không bao lâu sau, tiếng nổ vọng tới, thế giới lại khôi phục lại sự tĩnh lặng vốn có.
Giọng nói già nua lại vang lên: "Ngươi đúng là đồ điên".
Phục Vân hừ nói: "Ta đúng là đồ điên, không điên sao thành tiên được!"
Tần Ninh nhìn về phía Phục Vân, cười nói: "Năm xưa, khi ngươi tỷ thí thuật luyện đan với ta mới tới cảnh giới Hư Tiên rồi, mà nay chỉ thiếu một chút nữa là phi thăng thành tiên rồi...", "Thiếu cái đầu ngươi!"
Phục Vân nói xong, tay nắm chặt lại, lực lượng hư không lại ngưng tụ, tiếp tục hướng về phía Tần Ninh.
Hắn vẫn đứng yên, bất động như núi.