Hắn bay lên không trung, hai tay mở ra, mặt trời sau lưng càng thêm đỏ rực.
“Nhật Thôn”.
Nhất thời, âm thanh long trời lở đất vang vọng trong không gian, hơi thở khủng bố nháy mắt ngưng tụ lại.
Trong Diệp tộc, phía trên những tòa lầu các cao ngất cũng xuất hiện những mặt trời đỏ rực, dần dần mở rộng, từ từ khuếch tán.
Mà nơi mặt trời đỏ đi qua, tất cả đều bị cắn nuốt, bị thiêu đốt.
Lâm Tung thấy một màn như vậy thì hai mắt như muốn nứt ra.
“Ta giết ngươi”.
Trường thương lại đâm về phía Tần Ninh.
Lúc này, Tần Ninh căn bản là không thèm để ý đến Lâm Tung.
Keng… Một thương đâm ra, từng luồng thương phong bay đến trước người Tần Ninh, thế nhưng âm thanh leng keng lại vang lên, thương phong kia căn bản là không thể nào phá vỡ được phòng ngự xung quanh thân thể Tần Ninh.
“Tại sao có thể…”, sắc mặt Lâm Tung trở nên khó coi.
Tần Ninh đứng ở nơi đó, tùy ý người ta đến giết, vậy mà hắn ta lại không thể nào giết chết Tần Ninh.
Giờ phút này, nhìn vẻ mặt tái nhợt, bất lực của Lâm Tung, Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta nói, hôm nay, Lâm tộc sẽ bị diệt”.
Giờ phút này, thân hình Tần Ninh bay lên không trung, trực tiếp tiến vào bên trong Lâm tộc.
Mấy vị bá chủ Biến Cảnh Lâm Bằng Chính, Lâm Khải, Lâm Duệ, Lâm Du Du đều bị ngăn cản, mà những người cảnh giới bá chủ Biến Cảnh khác lại không dám tới gần Tần Ninh.
Tới gần Tần Ninh, chính là đi chịu chết.
Tần Ninh từng bước bước vào bên trong Lâm tộc.
Hắn đứng ở trên không trung, cách Lâm tộc mấy trăm dặm, quan sát phái dưới, ánh mắt Tần Ninh lạnh lùng.
“Nhật Diệt!”
Lời này vừa vang lên, khí tức khủng bố ngưng tụ, một tiếng ầm vang vọng trong không gian.
Chỉ thấy mặt trời đỏ sau lưng rời khỏi thân thể của Tần Ninh, từ trên trời giáng xuống.
Mặt trời đỏ có đường kính ước chừng hơn ba trượng chậm rãi rơi xuống.
Giờ phút này, đáy lòng Lâm Tung cũng dâng lên dự cảm xấu.
Tần Ninh muốn làm cái gì?
Lâm Tung quát: “Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại!”
Lúc này, nhóm cường giả Biến Cảnh, cảnh giới Vô Ngã của Lâm tộc đều đánh về phía Tần Ninh.
Thế nhưng chín quyển đan điển vờn quanh thân thể Tần Ninh, hắn cũng không để mắt tới bọn họ.
“Ai có thể ngăn cản được ta”.
Tần Ninh thản nhiên nói, lúc này, mặt trời cũng rơi xuống mặt đất.
Giữa lúc đó, một vùng đỏ ửng lan tràn ra xung quanh.