Nói rồi, trong tay Tần Ninh xuất hiện một viên đan dược lớn bằng ngón cái, trực tiếp nuốt xuống.
Thấy cảnh này, trong lòng hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đều oán thầm.
Sư tôn thật sự là xa xỉ! Trong ba tháng này, ngày nào Tần Ninh cũng giảng bài cho Hác Kỉ Suất, sau đó luyện đan.
Sau đó chính là... ăn đan dược như ăn kẹo vậy.
Cũng không biết hắn ăn đan dược có tác dụng gì, nhưng lại ăn rất đều đặn.
Mà sau khi ăn, Tần Ninh liền ngưng tụ ba đường vân pháp thân, đến Tiểu Chí Tôn hậu kỳ.
Dù sao biện pháp Tần Ninh tu hành không giống bọn họ.
Mà giờ phút này, ngoài sơn cốc, Liễu Thông Thiên lại hưng phấn chạy đến.
"Ta thành công rồi!"
Liễu Thông Thiên cười ha ha nói.
Mặt ngoài cơ thể, pháp thân đã ngưng tụ thành hình.
Cuối cùng cũng đã tu thành pháp thân, xem như hoàn thành Tiểu Chí Tôn! Nhìn thấy nét mặt hưng phấn của Liễu Thông Thiên.
Diệp Nam Hiên liền khoe ra hai đường vân pháp thân của mình.
Lý Huyền Đạo thì để lộ hai đường vân pháp thân.
Tần Ninh cũng để lộ ba đường vân pháp thân. Đọc tiếp tại Tamlinh247 nhé! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.
Thời Thanh Trúc vừa ra khỏi phòng thấy cảnh này, cũng yên lặng ngưng tụ ra pháp thân, hội tụ thành thể, ba luồng ánh sáng chói lóa bắn ra, rõ ràng là Đại Chí Tôn hậu kỳ.
Liễu Thông Thiên hùng hùng hổ hổ đi ra khỏi sơn cốc...
Đối mặt với kiểu so sánh này, Liễu Thông Thiên bị đả kích cả ngày.
Ông ta biết chưa đến năm tháng đã ngưng tụ ra pháp thân tụ hình, cảnh giới từ Thánh Đế bước vào cảnh giới Tiểu Chí Tôn, ông ta đã được coi là rất có thiên phú rồi.
Thế nhưng so sánh với bốn người ở trong sơn cốc kia thì quả thực là quá yếu.
So sánh người với người sẽ khiến người ta tức chết, nói chung là như thế.
Lúc này, trong sơn cốc.
"Thành công!"
"Hahahaha...", một tiếng cười haha vang lên.
Hác Kỉ Suất tông cửa xông ra, trong tay nắm chặt một cái bình ngọc, vô cùng kích động.
"Ha ha ha ha, ta thành công rồi, thành công rồi...", mấy người Tần Ninh đều đưa mắt nhìn lại.
Hác Kỉ Suất đi đến trước mặt Tần Ninh, cúi đầu xuống bái, cung kính nói: "Cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn Tần đại sư".
"Đứng lên đi".