Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngươi không vừa ý?”

Cơ Thi Dao lập tức nói: “Ta đã nhường một bước ngươi còn không chịu đồng ý, quên đi, không cần thiết phải đàm phán cái gì nữa!”

“Đừng!”

Độc Vạn Lý nhanh chóng nói: “Ta đồng ý!”

“Vậy thì tốt”.

Độc Vạn Lý nói tiếp: “Ta chỉ có một yêu cầu, để ta tự mình ra tay”.

“Con ta phạm phải sai lầm như thế, là do người làm phụ thân như ta không đúng, để ta tự mình ra tay, coi như là bù lại lỗi lầm bản thân giáo dục không nghiêm, hy vọng cô nương đồng ý!”

“Cũng tốt, một công đôi việc!”

Cơ Thi Dao đồng ý nói.

Nói xong, Cơ Thi Dao dùng một tay bắt lấy Độc Thiên Tầm, trực tiếp ném đến trước mặt Độc Vạn Lý, nhân tiện ném luôn Khương Kim Ca ra ngoài.

Giờ phút này, toàn trường tĩnh mịch.

Lãng Thư Thành trợn mắt há hốc mồm.

Nguyên Sơ Liễu như hoá đá.

Đây…cứ như vậy giao ra?

Đây là đầu óc có vấn đề sao?

Giao ra lợi thế rồi thì còn bàn điều kiện cái gì nữa?

Mà lúc này, Độc Vạn Lý và Khương Kim Ca vội vàng kiểm tra toàn thân hai người bọn họ, phát hiện chỉ có chút thương tích ngoài da, cũng không có thương tích nghiêm trọng gì bên trong, hai người nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ không thể tin được.

Cơ Thi Dao cứ như vậy mà giao người ra?

Nguyên Sơ Liễu cũng nhìn ra được vẻ khiếp sợ trên mặt Độc Vạn Lý và Khương Hồng Lâm, rơi vào đường cùng, cô ta chỉ có thể lấy tay đỡ trán, vẻ mặt cảm thán.

Vị Cơ Thi Dao này…đầu óc không khỏi có chút đơn thuần đi.

Ngay cả kẻ địch cũng bị chiêu này của cô ta làm cho khiếp sợ! Cơ Thi Dao khoanh tay đứng, thản nhiên nói: “Được rồi, ngươi bắt đầu ra tay đi, chặt đi hai tay của hắn ta, bồi thường cho chút phí tổn thất cho, chuyện của chúng ta cứ như vậy kết thúc!”

Lúc này, Độc Vạn Lý chỉ cảm thấy, chỉ số thông minh bị đè ép.

Người phụ nữ này bị bệnh thần kinh phải không?

Là thật sự ngu ngốc, hay là đang giả ngu?

Con trai của y đã trở lại rồi, vì sao y còn phải sợ Đan Đỉnh môn.

Nơi này chính là Vạn Độc tông! Là Vạn Độc tông mà y vất vả gây dựng mấy vạn năm!

“Xem ra, ngươi lại có thể ngu xuẩn đến mức này!”

Độc Vạn Lý cười nhạo nói: “Con trai ta đã an toàn trở về rồi, vì sao ta phải nghe lời ngươi?”

“Ồ?”

Giờ phút này, Cơ Thi Dao nhìn về phía Độc Vạn Lý, kinh ngạc nói: “Ngươi nói mà không giữ lời?”

“Ngươi quả thực là cực kỳ ngu dốt!”

Độc Vạn Lý lạnh lùng nói.

“Ngươi lấy cái gì để bàn điều kiện với ta?

Võ giả của Đan Đỉnh môn sao?

Vạn Độc tông chúng ta cũng không phải là người dễ chọc!”

Độc Vạn Lý vừa dứt lời, tiếng xé gió vút vút vang lên.

Xung quanh, ước chừng có mấy nghìn đệ tử Vạn Độc tông xông ra, đằng đằng sát khí.

Mà núi non vốn dĩ như có tiên khí bay lượn, giờ phút này đã bị lây nhiễm khí đen, hơn nữa, theo những bóng người này xuất hiện, còn có vô số độc trùng, độc thú ở khắp núi đồi chạy đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK