Giờ phút này Diệp Viên Viên vô cùng tỉnh táo.
Bất kể như thế nào, cũng muốn giữ được tỉnh táo.
Nàng đối với Tần Ninh là yêu mộ, là kính ngưỡng, là cảm mến, đương nhiên nàng sẽ ghi nhớ lời Tần Ninh nói ở trong tim.
Lúc này Chu Thanh cũng cảm thấy được quyết tâm của Diệp Viên Viên, liền cười nhạo một tiếng, đứng yên tại chỗ, từng tiếng xé gió vang lên xung quanh.
Ầm… Chỉ trong khoảnh khắc, một tiếng nổ vang lên, Chu Thanh bước ra một bước, khí tức trong cơ thể bộc phát ra, tạo thành từng tiếng nổ.
Khí tức mạnh mẽ bộc phát ra.
Cực cảnh tôn giả! Diệp Viên Viên biết mình sẽ lại có thêm một trận chiến nữa.
Không chịu thua, không nhận thua! Diệp Viên Viên giơ kiếm, trực tiếp lao ra.
Ầm... Một tiếng nổ trầm thấp bộc phát ra, dao động kinh khủng lan ra, Chu Thanh ra tay với tốc độ cực nhanh, lao thẳng tới chỗ Diệp Viên Viên, lực lượng tuôn ra lại vô cùng mạnh mẽ.
Tôn giả cảnh giới tầng năm! Diệp Viên Viên nhíu đôi mày thanh tú lại, vào lúc này căn bản không thể chịu thua.
Cho dù cảnh giới chênh lệch cực lớn, Diệp Viên Viên cũng sẽ dốc hết sức đối phó.
Dần dà, khi thời gian từ từ trôi qua, Chu Hỗn, Nguyên Duệ cùng với Nguyên Ca Ngọc lại cảm thấy được sự áp chế của Chu Thanh đối với Diệp Viên Viên càng ngày càng ổn định.
Không sai, ổn định.
Sự chênh lệch giữa cảnh giới tầng một và cảnh giới tầng năm có thể dùng vượt núi băng đèo để hình dung.
Chu Thanh là tôn giả cảnh giới tầng năm, tuyệt đối không phải là người mà Diệp Viên Viên cảnh giới tầng một có thể chống lại.
Vượt qua thử thách vô tình trong thất tình, trình độ tâm trí cùng thân xác, khí huyết và thực lực tăng lên sau khi vượt qua mỗi một kiếp đều không phải là thứ mà cảnh giới tầng một có thể so sánh được.
Đây chính là chênh lệch! Chênh lệch tuyệt đỉnh! Uỳnh... Một tiếng trầm thấp vang lên, những tiếng nổ bộc phát, sức mạnh Cực Đạo cuồng bạo lan tràn.
Theo những tiếng ầm ầm vang lên, cả người Diệp Viên Viên thụt lùi, sắc mặt tái nhợt.
Mà lúc này Chu Thanh ở trước mặt lại có vẻ mặt vô cùng thản nhiên.
Thấy vẻ mặt của Chu Thanh, Diệp Viên Viên vô cùng giận dữ.
Nàng thường xuyên thấy được vẻ mặt này từ Tần Ninh.
Nhưng bây giờ nhìn thấy nó từ người ngoài, nàng mới cảm giác được đáng ghét biết bao! Khó trách, khó trách vì sao mỗi lần nhiều người thấy dáng vẻ thản nhiên ung dung kia của Tần Ninh đều thẹn quá hóa giận.
Thật sự là bởi vì nếu như mỗi một kẻ địch mà mình phải đối mặt đều có dáng vẻ dửng dưng đó, mà mình đã đến giới hạn, đúng là khiến người ta... rất tức giận!