Tần Ninh đáp: “Nếu muốn biết Uyên Nhi bị kẻ nào giết chết, Tiểu Thiên bị ai nhốt, thì bắt đầu từ Thanh Vân tông là tốt nhất!”
Uyên Nhi đương nhiên chính là cương vương Minh Uyên, còn Tiểu Thiên lại là Thiên Thanh Thạch. Hai nhân vật từng danh chấn Cửu U, năm đó nổi lên rồi vụt tắt. Sau khi kiến tạo cương quốc Bắc Minh mạnh mẽ thì biến mất cùng Cửu U Đại Đế, tôn giả Thanh Vân cũng không thấy đâu. Tin tức về cả hai ngày một ít, rồi cuối cùng là biến mất hẳn.
Từ đỏ trở đi, cương quốc Bắc Minh sụp đổ, ba hoàng bảy vương chín soái mười tám thiên tướng dưới quyền cương vương Minh Uyên đều có con đường của riêng mình và phát triển khác nhau.
Vô số cương quốc mọc lên như nấm, chỉ sau chuyện đó.
Có điều, cho đến giờ vẫn chưa có cương quốc nào có thể sánh bằng cương quốc Bắc Minh năm đó, sóng vai cùng bốn tông môn lớn.
Tần Ninh lúc này thở dài, không nói gì nữa. Lão Vệ đứng bên cạnh cũng im lặng.
Mà cùng lúc đó, Yến Quy Phàm, Yến Bình Sinh, Yến Quy Lộ cùng Thánh Thiên Viêm ở bên thì lại ngồi với nhau.
“Bình Sinh, trạm gác bốn phía sao rồi?”, Yến Quy Phàm hỏi.
“Huynh yên tâm, đều xong cả rồi ạ. Lại nói, hiện tại ai thấy cương quốc Nam Yến chúng ta mà không đi dường vòng chứ?”
Yến Bình Sinh cười ha hả: “Chúng ta đi cùng một đường với Tần công tử đấy”.
“Không thể sơ suất được, mấy gã lâu la tầm thường mà làm ồn đến Tần công tử thì không ổn".
“Đệ hiểu”.
Nhóm Yến Quy Phàm đã hoàn toàn nể phục Tần Ninh.
Lần thí luyện này, bốn miếng lệnh bài nòng cốt của bốn tông môn lớn, Tần Ninh độc chiếm ba, còn Yến Quy Phàm hắn ta độc chiếm một của Kiếm Các.
Thêm vào các cương quốc Đại Sở, Hỏa Hầu, Thiên Tượng tuy mạnh hơn cương quốc Nam Yến nhưng đã tổn thất các thiên tài đỉnh cao. Mà hắn ta có được lệnh bài quan trọng, chắc chắn sẽ đi vào Kiếm Các, trở thành một cao thủ cảnh giới Địa Võ mạnh mẽ, vô địch cảnh giới Thiên Võ, thậm chí là cự phách cảnh giới Thiên Nguyên.
Đến lúc ấy, cương quốc Nam Yến được hắn ta dẫn dắt, coi như ba cương quốc lớn cũng chưa chắc đã là đối thủ.
Vì Tần Ninh mà cương quốc Nam Yến đã tìm được cơ hội quật khởi.
“Thánh công tử...”
Yến Quy Phàm nhìn Thánh Thiên Viêm và hỏi: “Ngươi đi theo Tần công tử cũng được một thời gian, ông già kia là ai vậy?”
“Ta cũng không rõ, chỉ biết Tần công tử gọi ông ta là lão Vệ, nhưng ông ta cực kỳ kính trọng Tần công tử, khiến ta nhớ đến một người”.
“Là ai?”
“Nguyên soái Thương Hư chứ ai!”