Tần Ninh cũng không kiêng kỵ khi có Đào Trạch Minh ở bên, bắt đầu ngưng tụ đan hỏa, dẫn động lò luyện đan, chuẩn bị luyện đan.
Từng cây dược liệu, thánh quả, linh hoa... lần lượt bị Tần Ninh vùi vào trong lò đan. Tần Ninh giờ phút này bắt đầu luyện đan.
Đào Trạch Minh ở bên cạnh cẩn thận quan sát mỗi một bước của Tần Ninh.
Không khác gì thánh đan sư bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ lại, thì rất khác biệt, trong lúc nhất thời, ông ta không nhìn thấu được gì.
"Ta luyện chế một đan dược tên là linh đan Cố Huyết Bản, giúp cho đại tiểu thư các ngươi cố định khí huyết, khiến cho Thực Huyết Hạt Độc bị khống chế một cách ổn định".
"Sau đó lại dùng phương pháp châm cứu để tiêu trừ hoàn toàn!!"
Tần Ninh không mặn không nhạt nói một câu.
Đào Trạch Minh muốn nói lại thôi.
Ông ta sợ mình mở miệng sẽ quấy rầy đến Tần Ninh luyện đan, nếu thất bại lại trách tội đến ông ta thì cũng chẳng có gì hay.
"Muốn nói gì thì nói đi!"
Đào Trạch Minh nghe vậy thì cũng không kìm nén nữa.
“Trong cơ thể của đại tiểu thư có Thực Huyết Hạt Độc, theo lão phu biết, độc tố này mạnh mẽ lạ thường, chỉ sợ thánh đan tam phẩm không thể áp chế nổi".
Tần Ninh nghe vậy thì thấy hơi mệt lòng, lại từ từ nói: "Đó là thánh đan tam phẩm do các ngươi luyện chế, thánh đan tam phẩm do ta luyện chế đương nhiên sẽ không cùng đẳng cấp với các ngươi rồi".
Lời Tần Ninh nói có chút cao ngạo.
Thế nhưng trong lúc nhất thời, Đào Trạch Minh cũng không phản bác được gì.
Dù sao người ta cũng đang luyện đan.
Tần Ninh cũng không muốn khoe ra sự siêu việt của bản thân.
Chẳng qua là cách xử lý dược liệu của Đào Trạch Minh có vấn đề, khiến hắn rất kinh ngạc.
Để hắn đánh giá thì vị thánh đan sư tam phẩm này coi như miễn cưỡng đạt chuẩn một chút.
Chỉ là Tần Ninh cũng không thích lên mặt dạy đời, lười nói nhiều.
Cứu người là xong việc! Trên thực tế, nguyên nhân chủ yếu để hắn xuất thủ vẫn là vì tìm Dương Thanh Vân.
Nguyên gia đã lớn mạnh như vậy thì liền mượn cơ hội này sử dụng sức mạnh của Nguyên gia để giúp hắn tìm cô gái đã mang Dương Thanh Vân đi, mà tìm được Dương Thanh Vân thì cũng tìm được ngọn nguồn câu chuyện.
Giờ này khắc này, gian phòng lâm vào sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Ngoại trừ tiếng kêu đau đớn đứt quãng của Nguyên Thanh Hạm thì cũng không có gì đặc biệt, mãi đến khi... màn đêm buông xuống.
Bên ngoài gian phòng ở tầng ba Nguyên Đan các.
Từng tiếng thanh âm huyên náo vang lên.
Bịch một tiếng, cửa phòng bị mở ra.
"Con gái của Nguyên Mậu Phong ta bị người hạ độc trọng thương, sống chết không rõ, Nguyên Mậu Phong ta lại còn không được vào xem à?"
Một giọng nói trung hậu mang theo vài phần phẫn nộ vang lên.
Người đàn ông đi vào, sau lưng là mấy bóng người theo đuôi.
Nhìn kỹ lại, người đàn ông ước chừng bốn mươi tuổi, nhưng rốt cuộc đã tu hành bao nhiêu năm thì không ai biết.
Một thân áo bào tím, đầu đội mũ tím, chân đi giày đen, khí độ bất phàm, khuôn mặt mang theo vài phần tỉnh táo.
Thế nhưng vẫn khiến người ta vô cùng áp lực.
Thánh Nhân!
Chỉ có Thánh Nhân mới có khí tức mạnh mẽ áp bách như thế.
Ở vũng đất Vạn Ma, Thánh Nhân chính là chí cường giả, không ai dám trêu chọc.
Mà Nguyên gia có thể trở thành bá chủ của một trong ngũ đại khu vực trong thành Vạn Ma cũng chính bởi vì có Thánh Nhân tồn tại.
Giờ này khắc này, sắc mặt Nguyên Mậu Phong phát lạnh.
Trong phòng.
Tần Ninh cùng Đào Trạch Minh ở phòng khách, khí tức cực nóng của lò luyện đan khiến cho không khí trong phòng tăng lên mấy lần.
Mà bên trong màn che thì là phòng ngủ.
Nguyên Mậu Phong nhìn Đào Trạch Minh rồi nhìn Tần Ninh.
Hả?
Lông mày nhíu lại.