Mắt máu nhìn từ trên cao xuống, một loại áp lực nghiêng trời lệch đất xuất hiện.
Mà lúc này, Tần Ninh lơ lửng giữa trời cao, ánh mắt hắn nhìn về phía thành cổ.
Ở nơi đó, Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương đang nuôi ý định bỏ trốn, nhưng lại bị rồng lửa đeo bám, không tài nào thoát thân được.
“Tần Ninh!”
Lúc này, Chu Vận Thiên liên tục rống lên đầy giận dữ.
“Dù có phải vào âm tào địa phủ đi chăng nữa, ta cũng sẽ chờ ngươi ở đó, chờ đến ngày ngươi chết xuống địa ngục!”
Tần Ninh bước từng bước lên phía trước, hắn đứng từ xa nhìn Chu Vận Thiên, rồi nói một cách đầy hờ hững: “Dù có vào âm tào địa phủ, ta cũng sẽ làm vua ở chốn âm ty, chờ ta sao? Chờ ta tới giết ngươi thêm một lần nữa phải không?”
Ầm… Chỉ trong nháy mắt, tiếng gầm thét ngân vang cả bầu trời, thân thể hai người bọn họ nhanh chóng bị nuốt chửng.
Hơi thở kinh dị lan tràn.
Cho dù là Đế giả đỉnh phong cũng không thể ngăn cản được uy lực của Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận.
Trận pháp này là mồ chôn Tần Ninh do thánh tộc Thiên Mục và Thiên Cương Thần Môn chuẩn bị, nhưng bây giờ nó lại trở thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay Tần Ninh.
Lúc bấy giờ, trong ánh mắt của tất cả các vị võ giả ở đây đều toát lên sự kinh sợ.
Tần Ninh mặc một bộ quần áo màu trắng đứng ở nơi đó, hắn không phải là thiên thần, mà là ma tôn.
Trận tàn sát vẫn còn đang tiếp tục.
Từng tiếng kêu gào thàm thiết không ngừng vang lên, và ngày càng lan rộng.
Mùi máu tươi nhuộm đẫm vùng đất Thánh Táng.
Toàn bộ những võ giả vây xem đều phải rút lui cách nơi này hơn mười dặm.
Việc này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tất cả bọn họ, Chu gia và Nguyên gia thất bại thảm hại, hai vị môn chủ của Thiên Cương Thần Môn tử nạn.
Bốn vị Đế giả đỉnh phong phải nằm lại nơi đây.
Ngoài ra, còn có hơn một trăm vị võ giả có cảnh giới Đế giả sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ bị tàn sát một cách tàn nhẫn.
Ngày hôm nay nhất định sẽ lưu danh ngàn vạn năm sử sách ở Thượng Nguyên Thiên.
Người thanh niên áo trắng kia một mình giết hại hơn một trăm vị Đế giả! Mà lúc đó, hắn chỉ mới là tôn giả tầng hai mà thôi.
Lúc này đây, Lôi Trấn Phong và Ôn Ninh Ninh cũng không biết phải nói gì nữa.
Dù bọn họ chưa kịp chạy tới nơi thì Tần Ninh cũng đã nắm tất cả trong lòng bàn tay rồi.
Hắn là chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế! Chu gia và Nguyên gia đúng là ngu không chi bằng.
Cho dù chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế có là một đứa trẻ đi chăng nữa, thì lẽ nào hắn không cất giấu một con át chủ bài nào hay sao?
Vị đại đế tiếng tăm lừng lẫy năm xưa sao có thể để chuyện sinh tử của bản thân nằm trong tay của kẻ khác được chứ?