Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần (truyện full Tác giả: Hoang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 797

Một lúc lâu sau, Hoàng Thượng mới lấy lại được tinh thần, vung tay cho lui ông lão của Khâm Thiên Giám, ông lão lui ra ngoài, sắc mặt không thay đổi, trong lòng âm thầm xin lỗi Lý Tưởng: “Ngươi đừng trách ta, có trách thì trách mình đắc tội không đúng người, tuy ta là người của Khâm Thiên Giám, nhưng mà ta cũng chỉ là một người bình thường, ta còn phải suy tính đường ra cho nhi tử và tôn tử ta.

Đứa con trai độc nhất của ta được tài văn chương nổi bật, nhưng mà không có sự nâng đỡ của thế gia thì cả đời chỉ có thể làm một chức quan nhỏ, muốn thăng lên chức cao hơn thì chỉ có thể là chuyện trong mộng mà thôi.

Tôn nữ ta yêu quý nhất, trên mặt có một vết bớt lớn, bây giờ đã đến tuổi mười bốn, nếu như không thể xóa đi, đời này cũng không gả được, chỉ có thể xuất gia làm ni cô.

Ta chỉ cần bẩm với Hoàng Thượng một câu như vậy, Vương gia sẽ lập tức an bài cho nhi tử của ta vào chốn quan trường, Phượng tiểu thư sẽ xóa đi vết bớt trên mặt tôn nữ của ta, cho dù ta không nghĩ cho bản thân mình, thì ta cũng phải nghĩ cho con cháu đời sau của ta!”

Ông lão trong Khâm Thiên Giám nặng nề nhấc chân rời đi, nhưng lại vô cùng kiên định.

Người không vì mình, trời tru đất diệt!

Đám người không biết, bởi vì cái chết đầy kỳ quái của Lý Tưởng, lại thêm câu nói của ông lão Khâm Thiên Giám, đã khiến cho Hoàng Thượng không còn ý muốn tiếp tục điều tra đến cùng nguyên nhân cái chết của Lý Tưởng, lỡ như thật sự tra ra cái gì, người làm Hoàng Thượng như ông ta cũng không trốn khỏi hiềm nghi dùng người không thích đáng.

Lần này nghe thấy là một tia sét đánh chết con trâu, Hoàng Thượng trong lòng mặc dù hoảng hốt, nhưng lại âm thầm thở phào một hơi, tìm được con dê thế tội rồi.

Hoàng Thượng liếc mắt nhìn xuống ra hiệu cho một vị đại thần, đại thần nọ cũng là một người thông minh, lập tức xổ một tràng nịnh hót, nói Hoàng Thượng là bậc hiền vương được trời cao bảo vệ, thiên hỏa đã tiêu diệt yêu nghiệt, Đông Lăng chắc chắn sẽ được phồn vinh hưng thịnh.

Đám người bên dưới học theo, từng người đều dồn dập nịnh bợ, trong lời nói trực tiếp chỉ ra con trâu kia chính là yêu nghiệt, còn về Lý Tưởng, tất cả mọi người đều coi như người này không tồn tại.

Cửu Hoàng thúc khẽ nhướn mày, hiểu ra đây chắc chắn là kế sách Phương Khinh Trần âm thầm bày ra, để Hoàng Thượng không truy tra nguyên nhân cái chết của Lý Tưởng.

Trên thực tế, nếu như Hoàng Thượng thông minh, chắc chắn không nên đi tra xét cái chết của Lý Tưởng, nếu như tra được thì lại làm sao? Báo thù cho Lý Tưởng? Chuyện cười gì vậy, Lý Tưởng chẳng qua chỉ là một thanh vũ khí, có cần thiết phải báo thù cho một công cụ sao?

Vũ khí giống như Lý Tưởng, rơi vào trong tay Hoàng Thượng, là vận may của ông ta, Hoàng Thượng không bảo vệ được, nhưng thanh vũ khí này cũng không rơi vào tay người khác, trực tiếp bị phá hủy rồi, chuyện này đối với nhiều người mà nói, cũng là một chuyện tốt.

Bởi vì chuyện con trâu cày bị sét đánh chết, cơn tức giận của Hoàng Thượng đối với Cửu Hoàng thúc cũng tiêu tán vài phần, chỉ trách mắng vài câu.

Cửu Hoàng thúc đứng im tại chỗ không nhúc nhích, không đáp lại một tiếng, giống như một bức tượng đá vậy, Hoàng Thượng nói mãi cũng không còn sức nữa, đang muốn tìm lý do nào để giao cho Cửu Hoàng thúc phụ trách giải quyết chuyện giữa ba nước Đông Lăng, Nam Lăng và Tây Lăng, thì thái giảm bẩm báo lên: Thái tử Tây Lăng, Tô Quán tiểu thư của Nam Lăng, hoàng tử Bắc Lăng xin được cầu kiến Hoàng Thượng.

Đến rồi, sợ cái gì là đến cái ấy, trong lòng Hoàng Thượng rất không thoải mái, lại không thể thể hiện ra ngoài mặt, trước đó có bom sấm sét, ông ta không sợ ba nước liên thủ, nhưng bây giờ thì không được, ông ta nhất định phải trấn an ba nước khác, xem ra chuyện liên hôn lại phải nhắc đến rồi.

“Cửu đệ lưu lại, những người khác lui đi.” Cả một buổi sáng nay Hoàng Thượng dường như già thêm mấy chục tuổi, lúc tổ chức chúc thọ mừng sinh thần thì thần thái sáng láng này đã bị những chuyện lặt vặt trên triều mài dần mài mòn rồi.

Cửu Hoàng thúc không cần nghĩ cũng biết đám người Tây Lăng đến đây là vì nhân lúc cháy nhà chạy đến hôi của, mặc dù hắn khinh thường chuyện này, nhưng bây giờ hắn là Cửu Hoàng thúc của Đông Lăng, những người này muốn ức hiếp Đông Lăng trước mặt hắn, cũng phải xem hắn có đồng ý hay không.

Khi ba người đến, đã gần tới lúc ngọ thiện, Hoàng Thượng vung tay lên mời bọn họ dùng bữa, đợi đến khi cơm nước xong xuôi, lại mời Tây Lăng Thiên Lâm, Tô Quán và Bắc Lăng Phượng Khiêm cùng dạo chơi vườn ngự uyển, giao cho Cửu Hoàng thúc tiếp đãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK