Chương 772
“Cửu hoàng thúc?” Phượng Khương Trần nghĩ tới trăm nghìn khả năng, chỉ không ngờ tới người bên trong xe sẽ lại là Cửu hoàng thúc, điều này thật sự là dọa nàng sợ phát khiếp.
Nàng và Tạ hoàng quý phi bí mật sắp xếp đến thế, vậy mà lại bị Cửu hoàng thúc phát hiện, điều này thể hiện cái gì? Điều này chứng minh Cửu hoàng thúc sớm đã gài người bên cạnh Tạ hoàng quý phi hoặc là bên cạnh nàng, nhất cử nhất động của bọn nàng đều nằm ngay dưới con mắt Cửu hoàng thúc.
Chỉ mới nghĩ đến đó, Phượng Khương Trần đã thấy đáng sợ.
Nàng trước giờ chưa từng coi thường người xưa, chưa bao giờ nàng cho rằng một người xuyên không bé nhỏ như nàng có năng lực thay đổi quy tắc của thế giới này, dưới tình hình vẫn chưa có thứ gì, ban lộc khắp nơi.
Nhưng mà Cửu hoàng thúc cũng đáng sợ quá đi mất.
“Suỵt!” Cửu hoàng thúc đưa ngón trỏ ra, không đặt trên môi mình mà nghiêng người ra trước, đặt trên môi Phượng Khương Trần.
“Không cần lo lắng, trừ bổn vương ra sẽ không có thêm người thứ ba biết được.” Người biết chuyện đều bị hắn gạt đi rồi, Phượng Khương Trần thật sự cho rằng chỉ bằng nàng và hai nhà Vương, Tạ là có thể thu xếp tốt những chuyện này không để lại dấu vết gì sao? Là có thể lẻn vào hoàng cung mà không ai biết sao?
Hoàng cung mà dễ vào đến vậy thì hoàng thượng đã chết từ lâu rồi.
Phù… Phượng Khương Trần thở phào.
Bờ môi ấm áp, ngón tay cũng nóng rực, trước đó vẫn không có cảm thấy có cái gì, nhưng bây giờ…Phượng Khương Trần mở miệng nói chuyện lại không nghĩ tới đầu lưỡi lại lướt qua ngón tay Cửu hoàng thúc, như thể là bị điện giật vậy, hai người đồng thời sửng sốt.
Một cảm giác tê tê từ lòng bàn chân truyền đến khắp người, Phượng Khương Trần cứ trơ ra nhìn gương mặt đẹp đẽ đang phóng to trước mặt, lúc này Phượng Khương Trần mới nghĩ ra: Ngài đến đây làm cái gì?
Cửu hoàng thúc không trả lời, đôi con ngươi đen láy khó lường, hắn là nam nhân, một nam nhân bình thường, mặc dù mắc bệnh thích sạch sẽ, ghét nữ tử động chạm vào mình, nhưng hắn không ghét Phượng Khương Trần chạm vào mình.
Dưới sự trêu chọc của Phượng Khương Trần, Cửu hoàng thúc chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô nóng, trong lòng dường như có một ngọn lửa đang cháy hừng hực, trong đầu có một ý nghĩ to gan, đó chính là đem nữ nhân này đè dưới thân mình.
Khụ khụ…Bóng đêm che giấu tốt nhất, Cửu hoàng thúc có chút bối rối chớp mắt, đè cái ý nghĩ xấu xa trong lòng xuống.
Kỳ thực, vào lúc đầu lưỡi mềm mại của Phượng Khương Trần lướt qua ngón tay hắn, Cửu hoàng thúc liền quyết định làm một chuyện, chính là ôm chặt Phương Khương Trần vào trong ngực, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ mềm mại này.
Không thể đặt người dưới thân mình, vậy thì trước tiên phải thu được một chút ngọt ngào nho nhỏ đã, Cửu hoàng thúc nghĩ vậy, cũng làm vậy.
Xe ngựa rất nhỏ, Cửu hoàng thúc chỉ nhẹ nhàng vươn tay ra, Phượng Khương Trần đã ngã vào lồng ngực hắn, Phượng Khương Trần không biết cửu hoàng thúc muốn làm gì, chỉ theo bản năng chống lại, nhưng biết sao được, người nàng gặp phải là Đông Lăng Vũ Cửu.
Phượng Khương Trần vung tay nhưng lại vừa vặn rơi vào tay Cửu hoàng thúc, nhấc chân đá một cái lại bị hai chân của Cửu hoàng thúc đè lại, cả người Phượng Khương Trần dùng một loại tư thế hết sức ám muội ngã vào trong lòng Cửu hoàng thúc, vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt mê hoặc động tình của nam nhân kia.
“Cửu hoàng thúc, ngài buông tay ra, ngài đây là đang khinh bạc ta.” Phượng Khương Trần vừa xấu hổ vừa tức giận, nam nhân này rốt cuộc là có ý gì, nàng không có dự tính trèo cao, chuẩn bị buông bỏ đoạn tình cảm còn chưa từng bắt đầu này xuống thì nam nhân này lại đến trêu chọc nàng.
Quan trọng nhất, nàng vẫn là nữ tử chưa gả cho ai, đây không phải là thời đại mà nam nữ trước khi thành hôn có thể làm xằng làm bậy. Ở thời đại này, nam nữ chưa thành hôn đến mặt mũi nhau cũng không thể gặp. Cửu hoàng thúc làm như vậy khó tránh có chút không tôn trọng người khác.
Lúc trước không phải vẫn đối với nàng không nóng không lạnh sao, làm sao mà sau một trận cháy thôi, nam nhân này giống như là biến thành người khác vậy, toàn nhân cơ hội trêu chọc nàng.
Phượng Khương Trần càng nghĩ càng giận, nàng thật sự không biết trong đầu Cửu hoàng thúc rốt cục là nghĩ cái gì, cứ khi nóng khi lạnh như vậy quả thực là rất hại người.