Chương 1171
Phượng Khương Trần thì trở về phòng của mình. Nàng muốn đi xem bệnh cho Thôi Hạo Đình rồi nghĩ luôn phương án trị liệu. Đương nhiên phương án cuối cùng là gì còn phải cần thương lượng với Thôi Hạo Đình rồi được hắn ta đồng ý nữa.
Về phần cuộc thi ngày mai thì Phượng Khương Trần cũng không quá để tâm. Đó không phải là chuyện quan trọng, đó chỉ là chút phiền toái cần phải giải quyết tức thời mà thôi.
Phượng Khương Trần vẫn đứng ở trong phòng, nàng vẫn chưa phát hiện tiểu viện của mình đã bị người ta thay đổi thành một bộ dạng khác rồi.
Cốc chủ Thần Y cốc hồi chiều đã bị người của Tây Lăng Thiên Vũ gọi đi rồi. Bọn họ nói là chân của Tây Lăng Thiên Vũ đã có thể đi được rồi, nên muốn hỏi cốc chủ Thần Y cốc có muốn đi xem hiệu quả làm việc của chân giả không.
Chuyện như vậy cốc chủ Thần Y cốc sao có thể bỏ qua cho được. Hắn ta còn chẳng thèm nói năng tiếng nào trực tiếp chạy đi xem.
Tôn Tư Hành thì dễ giải quyết hơn. Chỉ cần để người của Tôn phủ đến một chuyến nói Thiên viện của Tôn phủ bị sập liền có thể lừa được Tôn Tư Hành đi rồi. Về phần Đông Dao với Đông Giác đã bị Cửu Hoàng thúc phái ra ngoài thành rồi.
Buổi tối lúc Đông Giác với Đông Dao trở về thì lại gặp đám loạn dân gây rối nên bị tắc luôn ở ngoài cửa thành kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay. Suýt chút nữa các nàng đã bị doạ cho phát khóc, may là nhớ ra ở trong phủ vẫn còn có Tôn Tư Hành với Xuân Hoạ biết hai người ở đây nên mới an tâm một chút.
Khó xử lí nhất là Thôi Hạo Đình, có điều cũng là để ám vệ lấy lí do – Nguyên Hi tiên sinh cho mời để lừa hắn ta.
Về phần đám thị vệ của Trác Đông Minh thì ám vệ cũng đã có sắp xếp rồi. Đó chính là trực tiếp đi tìm chủ tử Trác thế tử của bọn họ rồi giả vờ là mệnh lệnh của Cửu Hoàng thúc nói đám thị vệ này không đủ tư cách, để hắn ta quay về huấn luyện lại cho kĩ càng. Huấn luyện cho tốt mới được trở về, đồng thời cũng không quên đưa cho Trác Đông Minh mấy thủ đoạn huấn luyện khốc liệt của bọn họ.
Nếu là bình thường Trác Đông Minh chắc chắn sẽ không tin, cho dù tin cũng sẽ đi tìm Cửu Hoàng thúc lí luận này nọ. Thị vệ của Túc Thân Vương phủ nhà hắn thì liên quan gì đến Cửu Hoàng thúc chứ, đâu ra chuyện không vừa ý là đuổi hết người hắn phái đi bảo vệ Phượng Khương Trần về.
Nhưng mà hôm nay lại không thể như vậy được. Hồi sáng hắn ta mới đắc tội Cửu Hoàng thúc xong cho nên hành vi đối mặt với Cửu Hoàng thúc lúc này chẳng khác trứng chọi đá. Thế nên hắn ta cũng chỉ có thể yên lặng xoa xoa đầu mũi rồi ngoan ngoan đưa người về huấn luyện lại.
A a a a… thị vệ Túc Thân vương phủ kêu khổ thấu trời, còn đám ám vệ trong bóng tối thì đang ôm bụng cười ha hả, cảm giác lấy việc công báo thù riêng thật sung sướng mà.
Hừ… Rõ ràng lần trước Phượng cô nương bị thương bọn chúng đều có trách nhiệm thế mà kết quả thì sao? Chỉ có ám vệ bọn họ bị phạt, mấy tên thị vệ đó cũng chỉ bị răn dạy vài câu. Thế nên sao có thể không bất bình cho được, bởi vậy cũng nên nhân cơ hội này xả giận luôn một thể.
Đám người không liên quan cứ như vậy được xử lí sạch sẽ. Tâm tình Cửu Hoàng thúc vô cùng tốt bởi đến bữa tối lại là Phượng Khương Trần chủ động đút cơm cho ăn. Cửu Hoàng thúc cứ như vậy mà vui vẻ ăn nhiều hơn một chén.
Tục ngữ có câu ‘Bão noãn tư dâm dục’, tục ngữ còn có câu ‘Tửu hậu tài hảo loạn tính. Câu trước thì Cửu Hoàng thúc đã làm được rồi, còn cái sau thì, Cửu Hoàng thúc còn đang cố gắng… Canh đúng lúc Phượng Khương Trần chuẩn bị ngủ rồi Cửu Hoàng thúc liền vác cái tay phải bịt băng kín mít đến cửa phòng Phượng Khương Trần. Hắn vẫy vẫy tay gọi đám ảnh vệ nói với bọn họ hôm nay được nghỉ phép, cuốn xéo được bao xa thì lượn lẹ.
Xào xạc xào xạc, tiếng lá cây bị gió thổi vang lên, vài chiếc lá xanh liền rơi lả tả từ trên cành xuống, đợi cho đến khi lá cây rơi xuống đất Cửu Hoàng thúc mới đẩy cửa đi vào.